VN88 VN88

Tình đời trai trẻ – Truyện 18+

Lỗ đít của Howard như nở dần vì ngón tay tôi thọt vào xoa xoa quanh hậu môn. Howard đã tiêu tiện nên trong hậu môn rất sạch không còn chút “gạch cua” nào cả. Tôi nằm sau lưng Howard, từ từ nhét đầu con cặc vào đó. Ðầu con cặc tôi đã lọt vào trong hậu môn của Howard và nằm yên đấy. Ðít Howard như thắt chặt lại, Howard hơi đau rác nên tôi vẫn nằm sát bên, cố giữ đầu cặc mình nằm gọn không nhúc nhích. Tôi đợi cho khe đít của Howard êm dịu lại rồi từ từ con rắn của tôi lần vào hang sâu. Tôi nắc cặc nhẹ nhẹ ấn sâu vào lỗ đít theo từng tiếng rên nhỏ của Howard. Tôi thở mạnh ôm lấy bụng người yêu và lần tay xuống sụt cặc cho Howard. Tôi vừa nhấp cặc vào lỗ hang đít và sụt cặc Howard lúc một nhanh. Tôi không chịu đựng nỗi nên ra khí trong lỗ đít của Howard. Khí tôi chảy tuột ra ngoài, tôi nhẹ rút con cặc mình ra khỏi đít Howard và rà đầu cặc vào khe đít trơn trơn vì chất khí dâm. Tay tôi sụt mạnh con cặc Howard, ngóc đầu lên hôn nút lưỡi nhau. Tôi sụt cặc Howard lúc càng nhanh. Con cặc Howard cứng dài xịt khí ra bắn vọt vào vách lều từng đợt. Howard rên la trong đêm tối. Tôi lau đít khu cho Howard xong, rồi cùng nhau bật đèn pin đi vào nhà tắm công cộng ở nơi camping mà tắm rửa cho nhau.

Trên đây là một kỷ niệm nhớ nhất của thời học sinh mà tôi muốn kể lại với đời. Ngày lễ ra trường, bọn học sinh cùng tung nón lên cao để vui mừng cho một thời đỗ đạt bằng cấp tú tài. Mỗi đứa sẽ vào đại học, chọn nghành nghề khác nhau hướng tìm cho mình một địa vị trong xã hội. Viết cho nhau vài hàng lưu bút trong cuốn “year book”, để một lúc nào đó hồi tưởng lại những ngày tháng đã trôi đi, vớt đọng lại đây là những rong rêu của dòng chữ đã nhạt nhoà hoen ố. Nhìn tấm ảnh xinh xinh của Howard trên cuốn “year book”, Howard ký tên với dòng chữ “remember me, remember you, chấm than, class of 1992”. Tôi mĩm cười nhìn gương mặt khả ái của Howard trên qưyển lưu bút và nuôi một hy vọng rằng Howard vẫn nhớ những gì tôi ghi lại trên cuộc đời nhau, và những lời tôi ghi chép trên “year book” của Howard:

“Xin anh đừng xa lánh tôi
Ðêm nay giông bão một trời nhớ anh
Xin anh một phiến trời xanh
Ðể tôi không thấy đời mình quạnh hiu
Xin anh một chút tình yêu
Xác thân tôi đã qua nhiều xót xa
Khác gì nhau, giữa đôi ta,
Hồn tôi xác ấy đã là tịch liêu

…(chấm lững)
Tôi viết thêm:

“Hãy yêu tôi suốt mùa đông
Ðể cho tôi thấy mùa xuân sắp về”
Trên trang kế của bìa sách, tôi viết lại một bài thơ của Xuân Diệu mà tôi học thuộc lòng để tặng Howard thay cho những lời ngậm ngùi giã từ nhau với bao ngày đầm ấm bên nhau:
“Tôi nhớ Rimbaud với Verlaine
Hai chàng thi sĩ choáng hơi men
Say thơ xa lạ, mê tình bạn,
Khinh rẻ khuôn mòn, bỏ lối quen.
Những bước song song, xéo dặm trường
Ðôi hồn tươi đậm ngát hoa hương
Họ đi, tay yếu trong tay mạnh,
Nghe hát ân tình giữa gió sương.
Kể chi chuyện trước với ngày sau
Quên ngó môi son với áo màu,
Thây kệ thiên đường và địa ngục,
Không hề mặc cả, họ yêu nhau.”

Khi ra trường trung học, chúng tôi mỗi người chia mỗi ngã đi về một phương hướng khác vì việc đèn sách. Thỉnh thoãng lại nhớ đến nhau và lại gần nhau tìm cuộc vui xác thịt. Không trao nhau một lời hứa dối trên môi ấm lúc giã từ nhưng trong lòng vẫn nuôi vẹn một niềm chung thuỷ… (Hết)

(Truyện 18+ phê nhất tại Truyendammy.vip)

VN88

Viết một bình luận