VN88 VN88

Nỗi tủi nhục nơi địa ngục trần gian – Truyện 18+

Tâm rút bàn ta ra khỏi chiếc quần xì của bà và nhẹ nhàng kéo dương vật còn đang nằm trong lòng bàn tay của bà. Hắn đứng lên và đi vòng ra phía chân giường, hắn chiêm ngưỡng thân thể của mẹ hắn thêm một lần nữa trước khi đưa tay kéo cái quần xì nhỏ bé đó xuống nằm ngang quấn lấy hai cái đùi. Âm hộ của bà bắt đầu phơi bày trước mắt của hắn lần đầu tiên trong hai năm qua, hắn nhìn trân trân vào thân thể của mẹ hắn như một tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ. Còn hắn như là một nhà nghệ thuật gia không còn kiềm chế được bản thân trước một tuyệt tác như thế. Hắn bắt đầu chồm lên trên giường, và nép gọn giữa hai đùi dang rộng của bà , hắn đưa cái đầu dúi tới ngã ba đường đời nơi mà chùm lông đen nhánh phô bày như mời gọi. Hai bàn tay của hắn chen vào giữa hai đùi để vạch hai mép thịt mở ra. Đầu óc hắn lúc này cứ nghĩ rằng là hắn sẽ bị đày xuống mười tám tầng địa ngục vì hành động loạn luân này. Hắn mặc kệ, dẫu rằng địa ngục có tầng mười chín thì hắn cũng sẵn sàng bước qua. Nghĩ tới đó, hắn bắt đầu chìa cái lưỡi ra để nếm chất nhờn còn âm ỉ ở ngoài mép. Một vị mặn nồng nhợt nhạt chạy quanh đầu lưỡi làm hắn kích thích hơn, hắn đưa sâu cái lưỡi vào sâu hơn, hắn có cảm giác là mẹ của hắn cũng muốn hắn từ lâu rồi nhưng bà chưa nói ra thôi. Gai ốc trên mình bà lúc này càng nổi nhiều hơn trước nữa, nhất là hai bên đùi. Hai chân bà bắt đầu giơ cao trong vô thức, bà giật giật liên hồi theo điệu bún của chiếc lưỡi mềm mại điêu luyện đã tập dợt từ nhiều tháng qua vớ cô Huệ và chị Hà.

Bỗng hắn nghe mẹ hắn thều thào : “Tâm?”. Hắn vẫn không ngừng đưa cái lưỡi tham lam vào sâu hơn và sâu hơn. Hai mắt của hắn mở to hơn để nhìn thật rõ hai bên mép hồng hồng co giật như hai cánh lá run rinh trước gió. Hắn cảm giác được là mẹ của hắn dường như bắt đầu tỉnh dậy và nhìn xuống thấy con trai của bà đang liếm bướm của bà. Bà bỗng la lớn: “Trời ơi, con làm cái gì vậy Tâm”. Tâm ngẫng đầu lên cao để nhìn lại mẹ của hắn. Mặc dù bà có mở miệng cản ngăn, nhưng thực ra bà đã không vùng vẩy để tỏ ra sự phản đối. “Con chỉ muốn làm những gì con thích, đó là điều mẹ dạy cho con” – Tâm trả lời. “Nhưng đây là trường hợp ngoại lệ, con không được làm những gì người khác không thích”- mẹ của Tâm nói. “Nhưng… mẹ”-Tâm vừa nói vừa chồm người lên nằm sấp lên người của bà. Ngay lúc đó bà có dịp nhìn thấy dương vật của thằng con trai chỉ mới 15 tuổi cương cứng và to hơn cả chồng của bà. Bà nghĩ chắc nó di truyền từ ông ngoại của nó (???). Bà chống hai tay lên bờ vai của hắn như muốn đẩy hắn ra, nhưng thật ra thì bà đang sửa tướng nằm của nó cho ngay ngắn trở lại để áp sát vừa vặn dương vật vào giữa hai đùi. Điều đó chứng tỏ là bà vẫn còn đang say rượu , nhưng bà đang tranh đấu với lửa dục trong lòng của bà mấy năm qua thiếu thốn. Cuối cùng bà chỉ đành nằm im phó thác theo số mệnh như đã bày ra trước mắt, Tâm nắm lấy cô tay của bà và đưa lên cao qua khỏi đầu của bà và gắn chặt nó xuống thành giường. Bà ngước lên nhìn nó, cái nhìn yếu đuối không có sức chống cự, nhưng có sự đồng tình trong đó. Tâm không biết là bà đang say hay đang tỉnh và giả vờ đang say.

Hắn bắt đầu đẩy đưa bờ mông qua lại để tìm sự ma sát ngay đỉnh đầu khất vào mép âm hộ giờ đã đầy chất nhờn. Chẳng bao lâu thì nó bắt đầu chui vào khung trời âm u ẫm ướt, bà bắt đầu cảm giác được một vật đang chui vào trong cửa mình của bà, bà run lên khoái cảm, gai ốc nổi khắp mình mẩy. Tâm thì cảm giác sự ấm cúng bao quanh lấy toàn thân dương vật. Hắn bắt đầu ưỡn mình tới và đặt lên môi của bà một nụ hôn dục tình. Hai cái lưỡi quyện vào nhau như hai con rắn tranh giành thức ăn. Hắn chợt nghĩ thầm trong lúc hôn hít “cuối cùng thì mình cũng đạt được những gì mình mong ước”.

Lúc này thì bà Kiều Thu đã tỉnh táo hơn lúc nãy, bà đang nghĩ tới vấn đề luân thường đạo lý, bà đang tranh đấu giữa đạo đức con người và nhục dục. Nhưng bà đã không còn làm kịp điều gì nữa rồi, dẫu bà bây giờ có xô Tâm ra đi nữa thì cũng đã muộn rồi, bà đã mang tội rồi vì đã không cản được thằng con, dương vật của hắn giờ đã nằm gọn trong mình của bà rồi thì còn làm gì hơn nữa là tiếp tục cho nó dấn thân vào bầy lầy sai trái. Bà đã không còn để ông Kiên trong mắt nữa. Bà cố gắng xua đi những ý nghĩ tội lỗi, bà cho rằng người nằm trên mình của mình và đang làm tình với mình là một anh chàng thanh niên nào đó chứ không phải thằng Tâm, con của bà. Cuối cùng bà chấp nhận với cái lý luận đó và tiếp tục bộc phát những sự đòi hỏi nhục dục của một người phụ nữ tầm thường. Bà bắt đầu thả lỏng thân người để cảm giác miếng thịt cứng đâm sâu vào trong người của bà. Hai mắt của bà bắt đầu lim dim để tận hưởng những cảm giác hoang lạc từ những cú thốc mạnh xuống của hắn. Hắn bây giờ đã không nắm chặt cổ tay của bà nữa, mà để mặt cho bà tự do chà sát cái lưng trần nóng ran của hắn. Hắn cảm giác thật sung sướng khi bàn tay của bà bóp chặt vào hai bờ mông của hắn và ép chúng thật mạnh xuống người của bà để hòng tăng thêm sức cho hắn.

Bà bắt đầu thều thào những tiếng vô nghĩa: “con lúc nào cũng là con của mẹ, nhưng tối con là người đàn ông của mẹ, mẹ muốn tất cả… tất cả… cho hết!”. Bà cũng bắt đầu dang hai chân rộng hơn cho hắn dễ dàng đưa đẩy , tiếng thốc xuống giường “kành kạch” hoà lẫn tiếng rên la của hai người làm khắp nơi tràn đầy không khí dục vọng. Cả hai dường như cảm giác là họ đang bước vào thiên đàng mà cũng là địa ngục. Có nghĩa là cảm giác sung sướng nhưng cũng rất đau khổ cho sự loạn luân đang xảy ra. Hắn cảm giác cái đầu của hắn như mọc hai cái sừng, mũi của hắn dài ra, hai mắt trợn tròn trông khiếp đảm,thôi đúng rồi! hắn chính là đầu trâu mặt ngựa còn người nằm bên dưới chính là qủy doạ xoa. “Thế thì xứng quá rồi, xứng quá rồi”- Hắn chợt la toán lên vô cớ làm bà Kiều Thu đang sung sướng bất giác cũng phải giật mình. Nhưng bà vẫn không thấy gì lạ hơn mà vẫn thấy nhịp nắc đều đều nện xuống. Một điều vô cùng đáng tởm là chính cái nơi mà hắn đang thốc dương vật vào là cái nơi mà 15 năm trước đây hắn đã một lần chui qua để thấy ánh sáng nhân loại. Con người quả là con người, mang đầy tội lỗi rữa cả sông Hoàng Hà cũng không sạch hết những sự xấu xa kinh tởm. Thiệt là thế thái nhân tình. Oan nghiệt , oan nghiệt!

Tâm vói tay xuống kéo hai chân bà lên cao và gác lên vai của hắn, với tư thế này hắn có thể đâm sâu hơn trước rất nhiều , bà Kiều Thu lúc này chỉ đành nhắm mắt cắn hai răng thật chặt để hứng hết những cú xốc mạnh như đâm xuyên qua tử cung của bà. Điểm G như được cọ sát mạnh hơn nên cũng làm vơi đi sự đau rát ngay miệng tử cung.

Hắn dùng từ thế này đã năm phút qua, bà Kiều Thu sướng ngất tê dại chẳng còn cử động hai cánh tay như lúc nãy nữa mà để thòng ra phía ngoài cạnh giường đun đưa theo nhịp điệu của hắn. Bỗng hắn thấy như tinh khí bắt đầu dâng lên tới miệng dương vật , hắn rút vội nó ra đồng thời hắn khiên mẹ của hắn ngồi dậy và lật ngược bà ta lại và đút nó từ phía sau tới. Bà cuối gầm mặt xuống giường tóc tai rủ rượi, hai tay của hắn kéo cái mông của mẹ hắn lại cho vừa vặn với tầm rồi đẩy nhẹ nhàng và dễ dàng vào cái nơi đã được bôi trơn và mở cửa lớn rồi. Hắn thốc tới vỏn vẹn chỉ có ba cái nữa thôi thì chịu hết nổi mà phóng tinh khí vào nơi đó từng đợt một. Hắn dập người đè sấp lên lưng của bà, bà chịu không nổi sức nặng của nó nên nằm bẹp ra giường, cả hai thở hỗn hển.

Bà Kiều Thu bắt đầu khóc nức nở khi hoàn toàn tỉnh hẳn ra và nhận thức chuyện gì vừa xảy ra. Tâm như cảm nhận được điều đó nên chồm qua hôn nhẹ vào gò má của bà để an ủi “mẹ đừng buồn, cũng tại vì ba không tốt với mẹ thôi, con chỉ làm những gì mà ba không làm tròn đối với mẹ thôi”. Bà Kiều Thu mĩm cười đau khổ như chấp nhận con đường ép buộc này.

Sáng hôm sau, bà Kiều Thu thức dậy, bà vươn vai và nhìn quanh phòng ngủ của bà, không có một dấu hiệu nào lạ về sự giằng co làm tình với Tâm tối qua. Nhìn xuống thân người thì bà vẫn còn đang mặc bộ đồ lót của hôm trước, giày vẫn còn đang mang trong chân. “Thì ra… đó chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ không đến nổi tệ”. Bà ngẫm nghĩ sao không biết, chỉ thấy bà mĩm cười rồi mặc quần áo vào và buớc xuống lầu. Bà không định nói cho thằng con của bà biết là bà có một giấc mơ loạn luân như thế. Bà cũng không ngờ là bà mơ được như thế, hình ảnh cái dương vật của thằng con vẫn còn sờ sờ trước mắt của bà. Vừa nghĩ tới đó thì bà cũng vừa đặt bước chân vào nhà bếp, nơi đó Tâm đã ngồi sẵn không biết tự bao giờ. Hắn cũng đang mặc một chiếc áo thun dài phủ qua đầu gối. Thấy mẹ của hắn bước vào, hắn ngước lên nhìn rồi mĩm cười chào:
– Chào mẹ.
Bà đáp lại :
– Chào con.

Bà cố gắng nói một cách tự nhiên như sợ những chuyện trong giấc mơ vô tình tiết lộ.
– Con ngủ ngon không?
– Dạ, con ngủ ngon lắm, còn mẹ thì sao?
Bà tâm sự :
– À, con cũng biết đó, tối qua mẹ uống hơi quá chén nên ngủ một giấc tới sáng chẳng hay biết gì hết, mẹ giận ba của con bỏ bê mẹ, ổng nói ổng phải đi công tác thêm ba tháng nữa, mẹ chịu đựng hết nỗi rồi con ạ, từ ngày sanh con ra thì ba con không còn hứng thú gì với mẹ cả, ổng thiệt tệ với mẹ con của mình quá.
– Thôi mẹ à, chúng mình hãy quên đi người cha và người chồng bạc tình bạc nghĩa đó đi! Miễn sao mẹ còn có con ở đây, lúc nào thì con cũng muốn săn sóc cho mẹ được đầy đủ.

Hắn vừa nói thì vừa bước tới bên mẹ của hắn, đưa tay dang ra để ôm choàng mẹ của hắn vào lòng để an ủi. Hắn đặt lên trán của bà một nụ hôn kính mến. Bà thì cảm thấy an ủi được phần nào nỗi cô đơn trong lòng. Năm phút trôi qua lặng lẽ nhưng rất cảm động, họ vẫn ôm nhau không nới vòng tay, hơi thở của hắn thổi phì phò vào mang tai của bà làm vài cọng tóc mây bay lất phất, bà cảm giác được trái tim của thằng con mình đập rộn rã. Bà chưa biết làm sao thì một nụ hôn nóng bỏng đã đặt lên môi của bà rồi. Bà giật mình, mặt tái ngắt hai mắt trợn tròn nhìn vào cặp mắt của hắn đang nhắm nghiền hưởng thụ. Bà rút tay lại định đẩy thằng con ra nhưng bà làm không nổi vì thằng con của bà hai tay ghì sát không cho mẹ của nó nhút nhích được tí nào (wow, Kinh Bích Lịch dịch tới đây thì thấy cũng ghê quá nhĩ, trên đời này không biết có người như thế hay không). Năm phút nữa lại trôi qua, bà Kiều Thu đi từ chống cự kịch liệt cho tới yếu dần và yếu dần, cuối cùng bà như con thiêu thân như đâm đầu vào tội lỗi, phó thác thân xác của mình cho nhục dục đê hèn. Bà đã chấp nhận hắn vào lòng, bà bắt đầu vịnh hờ vào bờ vai của hắn và xiết chặt vòng tay cho cái lưỡi của bà đi sâu vào miệng của hắn. Một phút sau bà hết hơi nên ngữa đầu ra ngước mắt nhìn hắn, không biết cái nhìn của bà có ý nghĩ gì mà chỉ thấy bà mở miệng nói :
– Có phải mẹ đang mơ!

VN88

Viết một bình luận