Lão bèn mở đèn lên cho Akiko dọn dẹp. Bây giờ cô có thể thấy dương cụ lão mềm xuống. Chiếc khăn nhuệch nhoạt tinh dịch. Vài giọt còn đọng lại nơi cổ dương vật và ngón tay cô.
“Xong rồi con quăng ra đường dùm bố !,” lão nói, khi cô đưa cái khăn qua cho lão.
“Quăng ra? Không được … người ta biết. Sẵn còn mới con đem về giặt lại”.
“Tùy con. Bố không cần nó nữa”.
Lão nhét lại cái của nợ và kéo zipper lên. Tắt đèn xe, lão chỉnh lại tư thế, đề máy và mở đèn xe hướng về nhà.
“Phải chi bố đừng bắt con làm,” Akiko nói, vẫn còn cầm cái khăn ướt trên tay. Xe vừa chạy tới trước nhà.
Căn nhà tối om, Akiko đoán Gengyo đã lên giường. “Con thấy mình thật hư đốn, bố ơi!”.
“Lo gì. Đời quá ngắn ngủi, phải biết tự thưởng cho mình,” lão nói.
“Con thấy có lỗi với anh ấy”.
“Nếu con không nói ra, ai biết!”
Thay vì chuẩn bị mở cửa, lão thình lình nắm lấy cô, đẩy vào tường và ngoạm lấy miệng cô hôn tới tắp. “Cũng như bây giờ bố cố tình hôn con đây, nó đâu có biết”, lão nói.
Akiko cố gắng tránh né nhưng cô vẫn còn thấy kích thích sau khi thủ dâm cho lão. Lão ấn bụng dưới vào bụng cô, chà bộ ngực phệ vào vú Akiko. Yếu dần và yếu dần, Akiko đưa tay ra choàng và đưa lưỡi chui sâu vào miệng lão.
“Con có còn muốn bố méc Gengyo chuyện nữa thôi ?”
“Bố ác độc thiệt mà,” cô hổn hển, lắc lư cái đầu phủ nhận.
Cười đắc trong tâm, thình lình lão đẩy Akiko ra, bước vào nhà, để mặc cho Akiko đứng sững sờ đó, ngỡ ngàng, tưng tức và khó chịu.
Ngày hôm sau, thứ Sáu. Khi lão bố dượng trở về từ nơi tập dợt, Gengyo đang học bài ở phòng khách, và Akiko đang dọn lên thức ăn tối.
“Chào bố. Bố tập dợt ra sao ?”, Gengyo tươi cười.
“Bình thường. Bố quật ngả hai thằng”.
“Hai người mau rửa tay chuẩn bị ăn,” Akiko gọi từ sau bếp.
Không đáp lời Akiko, lão bước sang Gengyo, lấy ra cái bóp và đưa cho Gengyo một số tiền nhỏ.
“Tiền gì đây ?”
“Bố muốn con dẫn Akiko đi chơi tối nay. Coi phim ?”
Lão cười tưới kể cho Gengyo nghe buổi hẹn tối qua với bà Chiko thật mỹ mãn. Thay vì hẹn thêm lần nữa, bà Chiko đề nghị một buổi tối thân mật với ông, sau khi đã cho bọn nhỏ lên giường. Lão sợ bọn nhỏ quấy phá, nên đề nghị buổi tối đó làm ở nhà ông. Bà Chiko đồng ý ngay.
Tại rạp chiếu phim, Akiko đứng ngồi không yên. Lòng bàn tay đổ mồ hôi. Cô đang ghen! Thật vô lý nhưng cô thật không tự chủ về điều đó. Cô không phải yêu bố dượng, ngược lại cô ghét lão vì lão hiếp cô. Nhưng, chuyện lão và bà Chiko đang hú hí ở nhà làm cho cô thấy khó chịu thật. Tại sao ?
Hình ảnh của bố dượng hùng hục trên mình bà Chiko xoay xoáy trong đầu Akiko, làm cô không thể tập trung xem phim được.
Khi họ rời khỏi rạp, Gengyo nhìn đồng hồ và đề nghị một buổi ăn khuya.
“Em không thấy đói,” Akiko sằn giọng.
“Nhưng còn sớm quá, em” Gengyo đáp. “Bố có nói …”
“Bố nói ! Bố nói!”, Akiko giận lên cắt ngang lời chồng. “Em không màng tới lời ổng nói nữa! Ổng có quyền gì xen vào đời sống tụi mình?”
“Em, anh đâu nói gì quá đáng, em nạt dữ …,” Gengyo khuyên, mắc cỡ nhìn mọi người đi chung quanh. “Trước đám đông, em này!”
“Sợ mất mặt hả ? Sợ thì tìm cách đi !”
Gengyo cầm lấy tay vợ kéo đi. “Chuyện gì kỳ lạ vậy, Akiko ? Tại sao em nổi nóng ? Có phải bố làm chuyện gì không ?”
“PHẢI THÌ SAO”, cô la to và rồi kiềm chế lại, “Không, không có gì. Em chỉ cảm thấy sao sao ấy”.
“Có phải bố mất uy tính không ? Bố làm gì em à ?”
“Không,” Akiko dối. Cô không định kể chuyện thủ dâm tối qua. “Không phải. Bố rất đàng hoàng tối qua khi chở em về từ nhà … nhà bả”.
“Đó, thấy không ? Anh nói bố là người đàng hoàng mà ?”
Ờ, phải rồi, đàng hoàng ! Akiko rủa thầm trong bụng, ngoài mặt vẫn cười cười.
“Thôi bây giờ,” Gengyo lên tiếng. “Nếu không đói thì kiếm gì uống. Uống rồi sẽ thấy thoải mái hơn”.
“Em không khát,” cô đáp thờ ơ.
“Nhưng phải tìm chuyện gì giải trí, bây giờ chưa về được. Bố có nói …”
“Nói … nói … nói !” Akiko rít lên, hất cái áo sang một bên, dùng dằn dưới đất. “Chở em về nhà đi ? NGAY BÂY GIỜø ?!”.
Sự căng thẳng tăng thêm suốt đoạn đường về. Cô nhảy ra khỏi xe ngay khi Gengyo đạp thắng trước sân. Giày của cô khua lên mạnh bạo trên ngõ dẫn vào nhà. Rồi, sau khi mở cửa, cô nhón gót đi vào.Thình lình trước mặt cô hiện ra một cảnh tượng. Bà Chiko đang nằm ngửa gần như trần truồng trên ghế với đôi vớ còn dính lại nơi chân. Lão bố dượng nằm trên, giữa hai chân bà. Lão kéo quần lót của bà sang một bên, và cùng lúc lách dương vật vào giữa.
“Ối trời ơi !” Lão kêu lên, rút dương cụ ra khỏi mình bà Chiko, ngay sau khi thấy Akiko đứng trước cửa.
“Sao ngừng vậy anh,” Bà Chiko rên khẻ. “Anh làm em khó chịu quá … đang không giữa chừng …”. Rồi cặp mắt bà dõi theo hướng lão nhìn thấy Akiko. Đầu Gengyo xuất hiện đàng sau vai Akiko. “Ô, TRỜI ƠI. ANH NÓI HỌ ĐI CHƠI TỚI KHUYA MÀ!”, bà Chiko nhảy cựng lên. “ĐỠ TÔI DẬY, TRỜI ƠI … CHẾT RỒI !”
“Tụi con đi ngay, đi ngay” Gengyo lầm bầm. “Bố, xin lỗi. Đi, Akiko! Mình đi!”
Gengyo nắm lấy tay Akiko kéo đi, nhưng cô giẩy tay anh ta ra và chỉ đứng đó như trời trồng, nhìn lão bố dượng và người bạn tình. Bà hớt hãi ôm quần áo chạy ra ngoài.
“Khoan, Chiko!”, lão gọi, vụt chạy qua người Akiko và Gengyo, rồi đứng lại nhìn.
“COI ĐÓ … LÀM BÀ TA BỎ ĐI !” lão cằn nhằn, vô tình quay sang hai người với cái dương cụ to đùng còn đọng lại chút dâm thủy của bà Chiko. Lão hậm hực nện cánh cửa lại …
“Tụi con xin lỗi,” Akiko nói. “Lỗi con. Con bị nhức đầu … trở về”
“Nhức đầu … nhức đầu”, lão mỉa mai. “Coi đó, bây giờ bố mới nhức cái đầu … đó. Biết giải quyết sao đây. Tại sao không về trễ năm mười phút chứ ?!”, lão hậm hực, tay bịn cu, nói lí nhí như sợ thằng con ghẻ nghe. “Trừ phi … trời ơi … tức quá kiếm ai ra thế”.