“Xúc phạm chỗ nào đâu, biết đâu chồng con còn khoái!”, lão cười chế giễu.
“Ông dám sỉ nhục tôi trước mặt … chồng tôi …”
“Rồi thì sao”, lão trả lời, đoạn chụp lấy cô. Akiko chồm lên chống cự.
Lão đè đầu cô xuống. Mặc cho cô đá chân, đánh tay, lão kéo áo cô lên, tọt vào quần lót, và bóp mạnh vào chỗ kín.
“Giỏi thì chống cự đi, coi ai bị thiệt thòi”, lão khích, khi đưa tay bốc hốt cặp đùi trắng nõn của cô.
“Gengyo, giúp em, thằng già này … muốn chết à !”, cô thét lên. “Đánh nó đi … dùm em!”
Gengyo ngả đầu sang một bên, mắt anh nhắm nghiền. Viên thuốc ngủ quá liều của lão lén bỏ vô thức uống, đã làm anh thiếp đi từ lúc nào. Hèn gì, Akiko cứ la hét và chửi rủa, anh cũng không nghe thấy.
Chưa biết chuyện gì đã xảy ra với Gengyo, Akiko đã bị lão kéo xuống đất, bắt quỳ giữa hai chân lão. Lão lôi ra khúc thịt dài và dí nó vào mặt cô. Khi đầu khấc chạm vào vành môi, Akiko im lặng trong tít tắt. Ngó qua thấy Gengyo ngủ say như chết, cô nuốt nước miếng. Mùi nồng nồng quen thuộc xộc vào mũi cô, kích thích. Rồi thì lão đã giúp cô làm cái việc cô muốn làm, bằng một động tác đút thẳng nó vào miệng.
“Sợ gì, nó ngủ say lắm. Ít nhất là một tiếng sau”.
Nghe lão nói, Akiko nhìn sang chồng lần nữa. Mặc cảm tội lỗi gia tăng, nhưng rồi nghĩ tới mình đã có tội rồi sợ gì mang thêm tội. Akiko quay sang phía lão, trong một thoáng do dự, cô bỏ nó vào miệng. Lúc bây giờ, cô như không còn biết mình đang làm gì. Khẩu dâm cho một người đàn ông trước sự có mặt của chồng nó kỳ lạ làm sao! Song cô không biết làm sao kềm chế mình trước cám dỗ.
Âm thanh vung tục “chùn chụt” lại vang lên trong căn phòng, xen lẫn tiếng TV. Chốc chốc cô quay đầu lại nhìn Gengyo như sợ anh tỉnh giấc.
Trong vòng vài phút sau, lão rên khe khẻ. “Ư …u …ư” rồi thì … một dòng trắng đục phọt ra, tràn lan ra khỏi mép Akiko.
“Ưmm…”, cô rên khẻ bằng giọng đĩ thỏa, vẫn còn ngoáy lại nhìn chồng, rồi cố tình nuốt cho hết chất nhớt vào trong.
“Vậy mà cũng còn cứng sao!”, cô thì thào, chà gò má cô vào con cu ướt nhẹp. Lưỡi cô quẹt tới quẹt lui như thể còn muốn lắm. Mắt cô long lanh nhìn lão.
“Tắm nó cho sạch dùm bố đi!”, lão nói.
“Xuỵt … nói nhỏ nhỏ thôi”, cô đưa tay lên miệng làm dấu, đoạn ngồi bẹp xuống sàn cho tư thế thoải mái rồi mới từ tốn thưởng thức.
Lão vỗ đầu cô thầm bảo, “Được rồi, ngoan đi!”
Sau khi liếm sạch cho lão, không cần ra hiệu cho lão trước, cô quay lưng lại, rồi đứng khom lưng, đưa đít quay về phía lão. Lão đưa tay định cởi quần lót cô ra, nhưng bị cô ngăn lại.
“Kéo nó qua một bên thôi … Có gì Gengyo thức dậy … còn kịp”, cô thì thào.
Không cần nhìn qua thằng con ghẻ, lão đứng lên, kéo hẳn con cu ra khỏi zipper, tay vịn mông Akiko và đút mạnh nó vào bên dưới. “Con cẩn thận không cần thiết, nó ngủ say như chết !”, lão nói.
Khi lão “đóng” vào mình Akiko, cô nấc ra thành lời, chợt nhớ ra Gengyo đang ngủ, có thể tỉnh dậy bất cứ lúc nào, cô chợt mím môi.
Lão bắt đầu nhịp nhàng sau lưng Akiko. Thường thì lão làm rất bạo, nhưng bây giờ lão chỉ làm thật nhẹ. Lão làm nhẹ như để hưởng từng cái đâm thấu sâu tận tử cung và rút ra từ từ dài mãi không dứt, kéo theo miếng cửa mình.
Lão còn chồm tới cắn vào tai của Akiko như loài mèo động cỡn hay thường làm. Rồi lão hôn lên cổ. Lão liếm xuống gáy, và liếm dọc theo xương sống lưng. Mồ hôi Akiko bắt đầu rịn ra, lão liếm hết ! Tuy là mằn mặn nhưng âu cũng là da thịt của con gái !
“U … bố …!” Akiko thở qua cánh mũi, khi lão chồm tới chụp lấy hai vú cô bóp lại.
Lão cứ giữ nguyên tư thế “chó nắc”, thụt hơn năm phút. Akiko cong cớn như con chó cái khuất phục, cô đạt khoái cảm thêm hai lần. Lần nào cô cũng ráng kềm chế để khỏi bật ra tiếng rên lớn.
Cuối cùng, thì lão cũng đành phải làm bạo vì không thể kéo dài hơn bao lâu nữa. Lão kéo quần lót cô thêm ra, rồi đút một ngón tay vào đít Akiko. Cô thấy hơi lạ nhưng không thèm để ý.
“Bố thít rờ … con chịu ?”, lão hỏi.
“Làm sao cũng được … được”, Akiko đáp, trong khi lão bắt đầu ra sức thúc mạnh. Tay bám chặt vào đít cô, lão “phăng” đợt cuối cùng gần như nện chứ không phải nắc,cho đến khi vọt tinh khí bắn sâu vào trong âm đạo. Lão buông thỏng mông cô ra, đè sấp lên lưng Akiko và thở dốc.
Đến lúc ấy thì Gengyo trở mình, có lẽ do tiếng rên rỉ quá lớn của lão. Sợ quá, Akiko vùng mình đứng dậy. Cô bước nhanh qua ghế và với một động tác gọn gẽ, cô cuộn tròn trên đùi Gengyo, như không có chuyện gì xảy ra.
Bên này, lão bố dượng cũng kịp thời kéo quần lên. Lão ngồi xuống chỗ cũ, giả vờ xem TV.
“Mệt quá … anh ngủ thiếp đi hồi nào …”, Gengyo ngẫng đầu lên, nhìn thấy lão bố dương ngồi bên trái, anh choàng tay vuốt lưng vợ, lè nhè, rồi vuốt tóc cô, đoạn coi TV tiếp.
Tim Akiko vẫn còn đập. Cô đáp: “Anh mệt … vậy thôi mình vào nghỉ sớm …”. Bỗng giựt mình, Akiko bật lên thành tiếng: “U ….! Thôi chết”. Từ trong âm đạo cô ứ ra chất tinh dịch, lem ra ướt cả đáy quần.
“Chuyện gì ?”, Gengyo hỏi, không hề biết chuyện gì, nhưng lão bố dượng nhìn sang và thừa hiểu.
“Không … không … em chỉ quên … quên cất đồ ăn vào tủ lạnh”, Akiko kịp thời ứng phó.
Bên này, lão bố dượng cười thầm. Lão không nói gì, chỉ đứng lên, sau khi biết dương vật đã xìu xuống, và bỏ đi vào trong.
Sau đó, vợ chồng Gengyo cũng tắt TV và đi vào phòng . Họ sẽ định làm cái chuyện vợ chồng với nhau, trước khi Gengyo từ giã vào sáng mai !!!
“Akiko, thứ Năm này Võ đài lại có tiệc liên quang cuối năm,” lão nói trong lúc ăn sáng. “Bây giờ Gengyo không có ở đây, hay là con đi với bố như lần trước”.
“Liên quang cho người tập võ à ?”, Akiko ngờ ngợ hỏi.
“Hội viên thôi, không có ai xa lạ mà con sợ”, lão đáp
“Hội viên là đàn ông không, con là con gái sao có thể …!”
“Con gái thì sao, họ cũng mang theo vợ con tới dự,” lão nói, cố tình dấu diếm điều gì đó.
“Con thấy không tiện lắm”, Akiko trả lời. “Gengyo không thích con đi ba cái vụ này”.
“Lại cái giọng điệu vợ hiền đảm đang đó nữa à”, lão chế giễu. “Gengyo là cái thá gì, nó có lo gì cho con đâu. Không chừng nó có con nào chăm sóc cho nó ở trên đó rồi. Thôi đi với bố, mặc cái váy ngắn và bộ áo cánh mỏng bố mua cho mấy hôm trước đó”.
Nếu Akiko có gan, có lẽ cô sẽ bỏ đi trước ngày thứ Năm để tránh né lão. Cô đã dọn sẵn đồ từ lúc Gengyo rời khỏi nhà, và chờ có dịp sẽ biến khỏi đây ngay. Nhưng chỉ kẹt, cô không có tiền lại không rõ thành phố Gengyo đang làm, nên biết đi làm sao. Chưa kể lúc đến gặp Gengyo, anh lại chẳng chửi và đuổi về, vì cô biết cô không thể nói ra sự thật, làm sao mà Gengyo tin cô được. Trời ơi, sao khó xử thế này ! Cô nghĩ ngợi.
Hy vọng ở tiệc liên quang có nhiều người phụ nữ đàng hoàng. Cô nghe nói tiệc liên quang năm ngoái rất là “kinh dị”, phụ nữ công khai làm tình với người lạ mặt. Mặt khác, cô không tin là lão bố dượng có thể bảo vệ cô nếu có ai dám sàm sỡ.
Lão bố dượng thì luôn miệng nói : “không sao … đừng lo …”. Cô không biết có nên lo hay không, hay là không có quyền chọn lựa.