Vừa ngay khi cô bắt đầu hưởng thụ cái cảm giác ấy, lão lại lấy ngón tay ra, quẹt lên váy cô và nói, “Thôi về !”.
Chớp chớp cặp mắt nai, Akiko phát giác mình đang nhìn về phía khứa bạn của lão.
“Ăn vụng ngon hơn ăn thiệt, phải không ?”, khứa bỡn cợt nhìn Akiko nói.
Akiko nhíu mày với khứa, vờ như không hiểu.
“Được rồi,” lão nói. “Uống hết rồi đi ! Ở đây ồn quá!”
“Con uống đủ rồi”, cô đáp, cố nhịn cái hớn hởù lòi ra mặt, bởi vì cô không phải nhảy với khứa bạn.
“Uống hết rồi mới được đi !”, lão nói như ban lệnh.
Akiko nhún vai và uống hết, dù cho đã biết rượu đã vô quá nhiều. Có lẽ cô không muốn tranh cải với lão làm chi, rồi cuối cùng cô cũng phải nghe lời. Hơn nữa, cô cũng muốn tranh thủ và không muốn bỏ qua cái cơ hội mà lão còn đang làm dang dở.
Khứa bạn lão theo họ ra ngoài, tới bãi đậu xe.
“Xe mày đâu ?”, lão hỏi.
“Không có lái theo,” khứa đáp. “Định uống cho thật say nên đi taxi”.
“Phải, phải !” lão đồng ý, “nếu không coi chừng rắc rối, dạo này cảnh sát phạt dữ lắm”.
Lúc đó, Akiko không hiểu tại sao khứa lại đi chung với họ với chỗ xe của lão.
“Cho phép tôi ga-lăng mở cửa cho người đẹp”, khứa nói, và chạy nhanh tới cửa.
“Ồ, … à … cám ơn ông”, cô nói, hơi ngạc nhiên vì sự lịch sự đó.
Khứa không những mở cửa mà còn dìu cô lên xe.
“Ông thật là người tỉ mỉ”, cô nói, cười tươi và ra hiệu cho khứa đóng cửa lại.
Lão bố dượng bước lên xe và đóng cửa. Ngay khi đó, khứa bạn cũng bước lên cửa sau. Akiko thầm tưởng lão sẽ đưa khứa bạn về nhà. Cô không nghe họ nhắc qua về điều đó, cũng không mấy quan tâm đến.
Khi họ dừng xe trước nhà lão, khứa bạn vẫn còn ngồi đó. Akiko còn đang ngờ vực. Suốt dọc đường, không khí im lặng thật khác lạ, khác lạ như có một âm mưu nào đó sắp diễn ra. Không ai mở miệng nói với cô tiếng nào. Cô định hỏi nhưng lại im, khi khứa bạn bước theo cô và lão tới trước cửa.
“Ông không định ngủ lại ở đây ?”, Akiko buộc miệng hỏi, khi lão tra chìa khóa, mở cửa cho cô bước vào.
Bát !
“Ui da !”, Akiko la toáng lên, quay lại xoa xoa bàn đít khi lão vả mạnh vào. Cô để ý đến cặp mắt ham muốn của khứa bạn nhìn cô chằm chằm.
“Có khách … Bố làm gì kỳ quá !”, Akiko kêu lên để chửa thẹn.
Mặc kệ cô, lão bước vô, đóng cửa và cài khóa lại. Lão đứng cạnh bạn, cao hơn khứa kia cả một cái đầu và nặng hơn cả 20 ký. Cả hai tên đàn ông đều nhìn cô từ dưới lên trên. Họ làm cho Akiko thấy sượng sùng, gần như đứng trần truồng trước mặt họ.
Cuối cùng, lão lên tiếng nhờ cô đi lấy nước, giải thích rằng bạn lão ở gần đây và chỉ định ghé qua chơi một lát. Thở phào, Akiko đi làm nước cho hai người. Rồi cô tìm một cái ghế định ngồi xuống.
“Lại đây ngồi”, lão đập đập xuống sofa, chỉ tay xuống, nơi hai người đã ngồi sẵn.
“Được. Con ngồi ở đây được rồi nếu bố cho phép”.
“Không cho!”, lão đáp.
“Bố sao …thôi con …”, cô cằn nhằn.
“Con không nghe lời bố sao, truyền thống người Nhật ta cãi lại lời bố thế à ?”, lão hâm dọa.
“Bố thật không … con mắc cỡ lắm bố à !”, Akiko giải thích. “Rồi người ta sẽ nghĩ không tốt về con ? Con đã có chồng!”
“Nghĩ gì. Bạn bố biết hết chuyện của mình rồi … Thôi đừng đóng kịch gì nữa … Tới đây, lẹ lên !”
“Con xin thiệt mà bố !”, cô nài, khi vẫn bước qua và ngồi giữa hai người đàn ông. “Dù sao ông đây cũng là khách. Con không muốn bị hiểu lầm”.
“Có khách khứa gì đâu,” lão cười. “Thằng bạn già của bố. Quen, quen lắm. Tụi này chơi thân từ thuở cởi truồng tắm mưa”.
Nói dứt, lão nghiêng người sang, đặt tay choàng Akiko và hôn cô. Akiko cố gắng tránh né, nháy mắt ra hiệu với lão hãy chờ cho tới khi khứa bạn về đã, nhưng lão vẫn làm tới. Ngón cái lão móc dưới cằm cô, bắt cô phải há miệng. Lão xọt nhanh cái lưỡi vào. Akiko phát hiện ra lão có phần thích thú về chuyện hôn hít này nên làm hơi bạo, và cô tự hỏi có phải sự hiện diện của khứa bạn đã làm kích thích của lão gia tăng.
Dần dà, Akiko trở nên thụ động. Cô bắt đầu hôn trở lại. Lưỡi của họ lẫn lộn. Những âm thanh nhép nhép của nước miệng và sự nút làm đặc trưng căn phòng vắng lặng. Trong một thoáng, Akiko quên rằng một người đàn ông đang nhìn ở bên kia.
Thình lình, lão dứt ra. Với một nụ cười gian giảo trên môi, lão nói, “Ê, qua đây thử đi !”
Akiko không thể tin vào tai mình nữa. Lão đang kêu thằng bạn qua hôn cô !!!
“Chấp nhận lời đề nghị”, khứa trả lời, cười hô hố. Khứa đặt ly nước một bên và nhích qua phía Akiko.
“Con tiếp đãi một lát”, lão yêu cầu, đẩy cô về phía khứa bạn.
“Đừng, bố!” cô van nài, phủ nhận lời đề nghị của lão. “Con đã chịu hun bố rồi là quá lắm … sao lại bắt con …”
“Dù sao ông ta vẫn là thằng bạn nối khố của bố”, lão nói, nheo mắt quỷ quyệt, trong khi đẩy cô nhè nhẹ qua bên kia. “Tốt với ông như là tốt với bố vậy !”
“Nhưng còn danh giá của con thì sao,” Akiko kêu lên. “Gengyo biết được thì còn gì là … nữa đây !”
“Thôi im miệng đi, triết lý … danh giá con mẹ gì, hun đi rồi tính”, lão sủa lớn.
Akiko nuốt nước miếng, miễn cưỡng gật đầu. Cô không dám cải lời lão, bởi bộ mặt lão cho cô thấy sự thiếu kiên nhẫn và rất hung dữ. Nước mắt lưng tròng, cô xoay đầu lại, nghiêng qua, và đưa môi về phía gã đàn ông trạc tuổi gấp đôi.
“Dễ thương quá! Ngoan nữa”, khứa thì thào, nâng niu gò má cô. “Da mát quá, ơi thằng bạn già ơi! Mày lựa hàng cũng khá !”
Khứa hôn cô một cách lố lăng như thoạt đầu cô đã đánh giá con người gã. Một cách thô bạo, lão phạp vào miệng cô. Đầu lưỡi như con giun len lõi giữa hai hàm răng cô.
“Khuông ggggggg!”, Akiko chống lại, cố gắng nói cho rõ với hai hàm răng bị lèn chặt. Cô đẩy vai lão, định dứt ra, nhưng lão choàng tay lấy đầu cô không cho xứt.