VN88 VN88

Loạn luân thập bát truyện – Truyện 18+

Khi cơ thể của nó đã lắng dịu xuống thì con Trang lại nức nở khóc, tôi ôm nó vào lòng mà vỗ về nó. Tôi biết lúc đó, không cần lên tiếng mà chỉ cần ôm ấp nó để tạo sự bảo bộc cần thiết cho đứa con gái vừa bở ngỡ bước vào thế giới của người lớn, thế giới của tình dục.

Sáng hôm sau, vừa thức dậy thì nó mắc cỡ chui đầu vào lòng tôi mà dấu mặt. Tôi dùng hết khả năng tâm lý của tôi để làm cho nó an tâm và chấp nhận những gì đã xảy ra. Tôi khẩn trương biết đây là giai đoạn tối quan trọng, nếu tôi thành công thì con Trang sẽ ngoan ngõan nghe theo lời tôi còn nếu tôi thất bại thì ảnh hưởng sẽ không biết đâu mà lường được. Nó nằm im trong khi tôi nói chuyện với nó. Tôi lo lắng hỏi nó:
– Tối hôm qua con có thấy sung sướng hay không?

Nó vùng vằng vùi mặt vào gối không trả lời. Tôi mừng rỡ biết là mình đã nắm phần thắng trong tay. Tôi âu yếm hỏi tiếp:
– Con có muốn… tìm lại cảm giác đó một lần nữa không?

Nó im thin thít rồi cuối cùng nó ngượng ngùng gật đầu! Tôi mừng quá, nhẹ nhàng lật nó lại, con bé mắc cỡ lấy hai tay che mặt. Tôi sung sướng trườn người xuống nằm vào giữa hai đùi nó. Dưới ánh sáng ban mai tràn ngập căn phòng, tôi ngắm nhìn mu lồn tuyệt đẹp của đứa con gái, mu lồn còn đầy nét con nít với hai mép vun tròn khép kín khe lồn, chỉ có chòm lông thưa bên trên mu là dấu hiệu duy nhất của tuổi trưởng thành. Lông con Trang nằm ép xuống da chứ không phơi phới bung lên như lông của tôi. Tôi thổi nhẹ lên mu lồn của nó, con Trang quíu người lại. Tôi thích thú lấy hai ngón tay vẹt hai mép lồn ra để nhìn cái hột le bé tí nằm lồ lộ rồi tôi đưa lưỡi liếm khắp khe lồn con bé…. Sáng hôm đó tôi lại thành công làm cho con Trang ra khí lần thứ nhì trong tiếng kêu tíu tít vừa ngây thơ bối rối vừa đầy dâm tính.

Những ngày tiếp theo là những ngày thật tuyệt vời cho tôi và con Trang: một khi đã chấp nhận tình dục rồi thì đứa con gái mới lớn thật háo hức, vội vã! Nó vòi vĩnh tôi, bắt tôi phải chỉ vẻ nó thật đầy đủ về tình dục, nó bỡ ngỡ trao cho tôi cả cơ thể của nó để tôi hôn hít, nâng niu. Tôi thích thú dạy nó hôn môi, nút lưỡi: thật không có gì hạnh phúc bằng lúc vừa nút cái lưỡi thơm tho của nó vừa đưa tay bóp cái gò vú bé tí! Có ngày tôi nút lồn nó đến 2, 3 lần, con bé vừa ngây thơ vừa dâm làm tôi cũng bị cuốn theo theo cơn lốc.
Qua một tuần học hỏi, con Trang đã biết thật nhiều, thật nhanh. Tôi sung sướng cảm động khi nó hỏi tôi:
– Con cũng muốn làm cho cô sướng nhưng con sợ mình còn vụng về quá…

Chính cái vụng về của nó lại làm tôi hạnh phúc tràn trề, nó tập tểnh bú lồn tôi làm tôi đạt đến chín từng mây!!! Hai cô cháu làm tình với nhau cả ngày, tôi không dấu diếm gì với nó hết, xem nó như tình nhân thật sự của mình. Lúc đầu thì tôi nghĩ là tôi cố chinh phục đứa cháu gái để nó phục vụ cho tôi nhưng bây giờ thì tôi không dám chắt chắn như vậy nữa, bởi vì nó đòi hỏi cái gì tôi cũng hết lòng cung phụng cho nó hết. Mu lồn tôi có nhiều lông thì tôi cũng cạo nhẳn đi để cho nó dễ bú tôi. Cả đến khi đi đái hay đi tiêu, lúc nó đòi tôi cho nó nhìn thì tôi cũng chìu lòng nó. Nó lại bắt tôi phải ở truồng khi đi lại trong nhà thì tôi cũng nghe theo lời nó. Hôm qua, nó hỏi tôi thật kỹ về vấn đề trinh tiết rồi sau cùng nó lơ đãng nói với tôi:
– Cô nói cô vẫn còn trinh, vậy chừng nào cô dạy cho con phá trinh cô?

Tôi không dám trã lời mà nói lãng đi. Tôi hoang mang không biết con bé nói thật hay nói giỡn! Nếu nó đem vấn đề đó mà đặt ra lại thì tôi phải trã lời ra sao đây? không phải là tôi coi trọng trinh tiết nhưng tôi vẫn tự nhũ là tôi vẫn muốn trao trinh tiết của tôi cho một người đàn ông; ý tưởng để cho đứa cháu gái lấy trinh của tôi là một điều mới lạ làm tôi phân vân lo lắng.

Chuyện Thứ Mười Sáu
Cả nhà tôi có 4 chị em: chị Hai lớn nhất, gần 40 tuổi và đã có gia đình và hai con. Chị Hai theo chồng về sinh sống ở Lông Xuyên. Chị Ba, Chị Tư và tôi thì vẫn ở Sài gòn. Tôi vừa thương vừa quí chị Hai nhất, có lẽ vì chị đã thay thế một phần ba mẹ để nuôi nấng tôi. Tuy đã hai mươi mấy tuổi rồi nhưng tôi vẫn còn sợ chị Hai: chị có nét mặt thật nghiêm nghị đúng với nghề làm giáo viên Trung học của chị. Chị vừa là người mẹ vừa là cô giáo của tôi. Tôi cũng biết là ngày hôm nay được học đến nơi đến chốn như vầy cũng một phần là nhờ chị Hai, chị cũng biết vậy nên chị rất hãnh diện vì thằng em trai, mặc dù chị quá nghiêm túc để biểu lộ tình cảm đó. Đó cũng là một điều thật khó hiễu đối với tôi: cùng là chị em với nhau nhưng chị Ba, chị Tư và tôi đều rất cởi mỡ và thoáng còn chị Hai thì lại sống rất gò bó, đạo mạo đâm ra cách cư xử của chị Hai rất là « bà già »!.

Hôm nọ, chị lên Sài gòn đi công tác rồi rủ tôi về Lông Xuyên chơi với anh chị vài ngày. Cũng rãnh rang vì mới thi xong, tôi đồng ý theo chị. Chúng tôi mua vé xe đò xuất 5 giờ chiều với ý định sẽ đến Lông Xuyên trước 12 giờ khuya. Trên xe chị hỏi tôi về cuộc sống hiện tại của tôi và chị tỏ ra không tán thành với lối nhìn quá hiện đại của tôi. Những lời khuyên của chị làm tôi nhớ đến lời khuyên của mấy ông già bà lão nhưng tôi không dám đối đầu với chị nên tôi cứ vâng dạ liên tục. Đến độ chị phải đập tay vào vai tôi mà nói:
– Em cứ dạ râng lên như két, nhưng coi bộ ở trong ruột chắc không khẩu phục, tâm phục há!
Tôi lúng túng cười:
– Em sợ chị thấy mồ làm sao dám cải lại, chị trừng mắt một cái là em hồn phách lên mây hết!
Chị cũng phải phì cười:
– Em làm như chị là bà Chằng không bằng!
Chị nhìn ra cửa sổ xe:
– Chị thương em lắm nên mới muốn em thành đạt trong cuộc sống…

Qua khỏi Cái Bè thì trời bắt đầu đổ mưa. Lúc đầu cơn mưa còn nhỏ nhưng càng lúc càng nặng hột. Chiếc xe đò củ kỹ ì ạch chạy chầm chậm trong đêm tối. Khi qua được bắc Mỹ Thuận thì sấm sét lại vào cuộc. Có lẽ trận bảo dự đoán đã đến nhanh hơn thông báo trên đài truyền hình. Chị Hai lo lắng ra mặt, chị thấp thõm cố nhìn con đường trước đầu xe, con đường càng lúc càng khó nhận ra dưới cơn mưa. Chị khẩn trương nói với tôi:
– Tâm ơi, chị lo quá, chạy như vầy nguy hiễm quá, không thấy đường xá gì hết…

Một ánh sét kèm theo một tiếng trời gầm làm mọi người trên xe giựt bắn mình. Chị Hai cuống cuồng trong thật thảm hại. Chính tôi cũng không ngờ là người chị đạo mạo của tôi lại sợ hãi đến độ mất cả phong độ thường ngày của chị như vậy: cô giáo nghiệm nghị bây giờ đã trở thành một đứa con nít đang sợ đến tái mét mặt mày vì vài cú sấm sét! Một tiếng sấm nổ vang trời làm chị Hai la lên một tiếng thất thanh rồi chị chui vào lồng tôi ôm tôi chặt cứng. Chị run lên như con mèo bị té sông! Mấy tiếng nổ nữa làm chị quíu tay quíu chân chui rút hơn nữa vào lồng tôi. Tôi buồn cười vì trong tình huống thật bất ngờ này, chính tôi lại phải bảo vệ cho chị tôi. Nhưng cùng lúc đó tôi lại có một cảm nhận thật lạ lùng: mùi đàn bà con gái của chị xông lên mũi tôi ngầy ngật… tôi cố xua đuổi cảm nhận đó nhưng thực tế lại cho tôi tín hiệu là tôi đang ôm trong tay một cơ thể đàn bà thật ấm, thật mềm, một cơ thể đang run rẩy thật thảm thương. Tôi rướn người định đẩy người chị ra một chút nhưng một tiếng sấm lại làm chị ôm tôi chặt hơn. Tôi nói nhỏ vào tai chị:
– Không sao đâu chị Hai, có em đây, chị đừng sợ.
Chị lấp bấp:
– Tâm ơi, chị sợ quá… chị không muốn chết đâu…

Tôi vừa buồn cười vì câu nói ngây ngô, vừa thương cho chị. Tôi vòng tay ôm chị thật trìu mến. Chị Hai lại mếu máo khóc sụt sùi. Tôi hôn vào mái tóc chị như hôn một đứa bé. Mùi thơm của chị làm tôi say say… Ngay lúc đó, tôi chợt thót tim khi nhận biết là một gò vú của chị đang ngẩu nhiên nằm gọn trong lòng bàn tay của tôi, một gò vú thật mềm mại đang phập phồng làm đầu óc tôi quay cuồng… Tôi hoang mang khó xử vô cùng, tôi không biết phải làm gì bây giờ. Chị Hai vẫn thỗn thức trên ngực tôi, chị bấu víu vào tôi như người không biết bơi gặp được cái phao. Chị hòan tòan bị mất tự chủ, chị không còn là cô giáo nghiêm nghị nữa mà chỉ là một người thiếu phụ yếu ớt đang bị khủng hoảng cực kỳ. Bên ngoài Trời Đất lồng lộn lên thật kinh hoàng…
Tôi bối rối cuối xuống mái tóc rối tơi bời của chị mà hít mùi của chị, mùi thơm tuyệt vời… chị Hai bớt run, chị thều thào:
– Đừng bỏ chị nghe Tâm… đừng bỏ chị… chị không muốn đâu…

Tôi cảm động hôn lên vành tai của chị. Tôi nghe chị rùn mình nhưng hình như lần nầy cái rùn mình của chị không giống như hồi nẩy. Tôi cảm nhận là chị căng thẳng người lên như muốn ngồi bật dậy… Có lẽ là chị vừa nhận thức ra tình huống khác thường giữa chị và đứa em trai! tôi tưởng là chị sẽ ngồi ngay thẳng lại trên ghế… nhưng sau vài giây lưỡng lự, chị lại buông lõng người ra, chị ngoan ngoãn nằm lại trong vòng tay tôi. Hành động của chị như là một tín hiệu kín đáo cho tôi… tôi mừng rỡ, rồi không suy nghĩ, bàn tay tôi dè dặt bóp nhè nhẹ gò vú êm ái trong tầm tay, tôi cảm nhận một điều không ngờ là dưới làn vải mong manh của nịt vù, núm vú của chị Hai từ từ căn cứng lên. Cơ thể của chị Hai rung động liên tục… Tự nhiên tôi thấy mình hạnh phúc vô cùng, trong cái đêm bảo tố kinh hoàng này, được ngồi trong chiếc xe đò ì ạch củ kỹ, mà lại được ôm chị của tôi trong tay. Tôi dúi mặt vào mái tóc của chị mà tận hưởng giây phút lung linh này… Bên ngoài cơn bảo vẫn không giãm cường độ, nhưng tôi bất cần. Thân thể nồng ấm của chị cũng hết run rẩy rồi. Trong bóng tối, Chị ngước mặt lên nhìn tôi, gương mặt còn dàn dụa nước mắt… Tôi đưa tay trìu mến vuốt đôi gò má để chùi nước mắt. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy chị Hai của tôi đẹp, một cái đẹp thật giản dị, tự nhiên. Trong bóng tối mờ ảo, dưới những lằn sáng bất thường của những cú sét, chúng tôi nhìn nhau không chớp mắt, thời gian như ngưng đọng lại… Không biết ai, chị Hai hay tôi, đã vụng về đi bước đầu tiên, nhưng tôi chỉ biết là hai đôi môi quyện vào nhau, một nụ hôn làm cả chị và tôi bay bổng thật xa tít bên ngoài không gian và thời gian. Một nụ hôn mà cả mấy năm sau tôi vẫn còn bồi hồi nhung nhớ… Lưỡi của chị thật mềm thật mịn, môi của chị thật thơm thật dịu, tôi âu yếm nút lưỡi chị Hai trong một nụ hôn nhớ đời, chị Hai nhắm khít mắt lại, chị run rẩy thật thảm hại nhưng chị cũng đưa hai tay lên vuốt ve gương mặt của tôi. ..

VN88

Viết một bình luận