Ngày kia. Một ngày đẹp trời cuối tuần của mùa hè năm đó, tôi còn nhớ, Ba Mẹ chúng tôi đã rời khỏi nhà từ khi ánh bình minh vừa ló dạng. Anh em chúng tôi vừa được nghỉ hè nên ngủ nướng tới mặt trời lên tới đỉnh. Chúng tôi thức dậy tìm thức ăn Mẹ tôi nấu sẵn trong bếp. Ăn xong, thấy có vẻ buồn chán, con em tôi bèn rũ tôi xuống suối chơi – một con suối không tên – và để bắt cá như những hè năm trước chúng tôi thường làm. Tôi vội đồng ý ngay, không hiểu tôi đồng ý vì ham vui, ham được đi bắt cá, hay chỉ ham được một cơ hội gần gũi đứa em gái dễ thương mà tôi bắt đầu có những ý tưởng tò mò tuổi mới lớn.
– Anh Hai, anh Hai, nhớ lấy đồ bắt cá mang theo – em gái tôi nói vọng vào nhà nơi tôi đang soạn đồ rồi ù chạy theo con đường mòn dẫn xuống núi.
Tôi chỉ kịp “ừ” một tiếng thì đã thấy bóng con em xa xa phía cuối đường nằm cạnh triền núi. Tôi vớ lấy vợt và thùng rồi vội chạy ù xuống rượt theo con. Tôi bắt kịp con em ở sườn núi nơi có phần hơi hiểm trở nằm cheo leo bên vách cao dựng đứng, có gió lúc nào cũng phần phật thổi bên tai. Tôi hoan hỉ nắm tay con em đi sát vách và dọc theo triền xuống dưới thung lũng, ; ở đó, có con suối quen thuộc mát mẻ đang chờ đợi chúng tôi. Tôi nhớ rõ, trời hôm đó nắng dịu, ánh nắng vàng hanh phên lên mái tóc con em huyền hoặc làm chúng thêm bóng bẩy, thêm nét đẹp hồn nhiên gợi cảm của một người thanh thiếu nữ. Lòng tôi rộn lên sự phơi phới của mùa xuân. Đi cạnh nó, tôi thấy cái gì đó vui vui khó tả như những nhánh cây lao xao trước làn gió núi. Người ta nói tình anh em thân nhau cho mấy cũng có giới hạn của nó, nhưng hình như tình anh em chúng tôi không hề có giới hạn, riêng tôi lúc đó đã vượt rào ranh-giới-tình-anh-em và đang nằm trong thế giới tình yêu của lứa đôi. Điều đó có lẽ do chúng tôi sống trong một vùng Cao nguyên cô quạnh, chung quanh ít người, xóm giềng mỗi lần thăm nhau cũng lội bộ hàng cây số, nên ai ai ở đây cũng gắn bó keo sơn. Thế nên anh em chúng tôi chỉ có hú hí với nhau, tình anh em của chúng tôi khác hẳn người thường, hay ít ra khác với những anh em sống ở thành phố. Thế là chúng lội bộ qua những con đường ngoằn ngoèo khó đi, gặp những chỗ cheo leo tôi đã tỏ ra một người anh cả giúp con em tôi bớt sợ.
Nó thật dễ thương lắm, cứ luôn miệng gọi tôi “Anh Hai” này, “Anh Hai” nọ làm tôi thấy mình như đã trở thành người lớn thiệt, cứ muốn luôn luôn che chở cho nó. Xuống đến suối, anh em chúng tôi lao vào dựng bờ, đặt đá , giăng lưới và chặn nước trên và dưới nguồn để thi nhau bắt cá, ai bắt được sẽ thắng người kia một điều kiện, nhưng xui thay hôm đó cá chưa về nguồn nên suốt buổi anh em chúng tôi chẳng bắt được con nào mà mình mẩy lại bị ướt nhẹp. Tôi thì mạnh dạn cởi áo ra vừa tắm cho mát mẻ vừa để phơi cho áo khô, còn con em thì không dám, không phải nó sợ tôi thấy thân thể nó mà vì nó sợ bị đen. Bởi nó nghe Mẹ chúng tôi thường nói : “Con gái đen sẽ không đẹp”. Song, lúc đó con em đâu biết “dã tâm” của tôi đi tắm suối để được chiêm ngưỡng thân thể nó. Và thế … cứ hễ một chút là tôi kêu nó “Cởi áo đi, tắm cho mát”, nó thì bảo : “Thôi, cởi làm gì, mặc áo tắm cũng được vậy”. Tôi ngẫm nghĩ một lát rồi thử nói với nó: “Đen thì đen có gì đâu mà sợ, bây giờ tụi mình đang nghỉ hè, đâu có sao, chừng nào sắp đi học lại em ở trong nhà suốt để dưỡng cho da trắng lại, lo gì”. Nghe bùi tai, con em tôi liền cởi áo ra; thật ra, từ nảy giờ nó thấy tôi tắm trần nó cũng thích lắm. Thế là anh em chúng tôi lao vào làn nước mát tắm cho kỳ thích. Đã đời rồi chúng tôi mới mon theo từng mỏm đá từ đầu nguồn bơi xuống cuối nguồn. Vừa tắm vừa đùa, hai đứa thanh thiếu niên mới lớn trống giống như đôi “tiên đồng ngọc nữ” mà giờ đây nghĩ lại tôi như tiếc nuối một kỷ đẹp đã qua đi. Sự thật mà đẹp như một giấc mơ ! Điều mà làm tôi luôn mỉm cười mỗi khi nghĩ tới là lần đó, lần đầu tiên tôi nhìn thấy đứa em tôi ở trần, được nhìn thấy vú của nó chum chúm chùm cau, chỉ vừa to cỡ trái chanh căng mọng. Mỗi khi nó ngụp lặn và đứng lên nước rũ lên ngực nó, ánh nắng chan hòa rọi lên làn da mịn màng làm cho nó óng ánh tươi tắn làm sao. Khỏi cần nhìn xuống tôi đã cảm giác dương vật tôi đã chọc thẳng ra đũng quần. Không hiểu vì sao lần đó tôi thấy em tôi đẹp lạ, nhất là lúc em từ dưới nước vùng mạnh lên cao, tóc tai nó lõa xõa mơn man theo giòng nước, mặt em thật tươi sáng dưới ánh nắng dịu vợi và con nước mát róc rách chảy, gió thông reo rạt rào, làm tôi tưởng mình đang tắm chốn thiên thai.
– Anh làm gì nhìn em chăm chăm vậy! – Em tôi chợt hỏi.
– À, không có gì – tôi nói vội quay đi tránh cái nhìn dò hỏi của nó.
– Ừ, thôi em biết rồi anh thờ người ra như vậy chắc là đang đau bụng. Anh phải trái cây bậy rồi phải không – nó hồn nhiên nhìn tôi với đôi mắt nhí nhãnh nói.
Nhớ lại lúc đó, nét mặt đứa em thật ngây ngô không hề để ý sự khác lạ nào từ ánh mắt tình tứ của tôi trao cho nó, tôi dám chắc rằng lần đó mặt tôi đỏ bừng lên vì mắc cỡ, bởi tôi hay đỏ mặt mỗi khi nghĩ tới con gái và nghĩ tới khi được va chạm vào người của em tôi. Chúng tôi ngâm nước đến 1 giờ trưa, khi con nắng có phần gắt gao, chúng tôi bèn rũ nhau vào bóng mát gần đó núp dưới tán cây to tìm trái dại để ăn. Ở đó tôi mới cởi luôn cả quần mình ra máng trên cây. Cũng nói cho các bạn biết đây không phải là lần đầu tiên tôi cởi quần trước mặt đứa em, trước đây tôi đã từng làm thế mỗi khi ra suối tắm, nhưng lúc đó tôi không hề nghĩ gì, và đương nhiên con em tôi cũng chẳng lạ lùng e thẹn chi với người anh trai của mình, nhưng còn bây giờ thì khác… tôi ngồi đó cạnh con em, trần truồng, vừa thấy e ngại vừa xao xuyến lạ thường, không biết cái cảm giác đó ra sao, nhưng sao đầu óc tôi luôn dấy lên hình ảnh giao cấu của đôi trai gái, rõ ràng là tình dục đã nảy nở trong người tôi!
– Em có cởi quần ra phơi không ?- Tôi đột nhiên hồi hộp nhìn nó hỏi.
Nghe tôi hỏi, em gái tôi nhìn tôi cười khì, tưởng nó không chịu tôi không dám hỏi thêm, nhưng nào ngờ nó không ngại ngùng gì bắt chước tôi đứng lên lột quần ra và máng lên cây, rồi trần truồng trở lại ngồi cạnh tôi ăn trái cây như chuyện rất thường tình. Lúc đó, vì quá vội vàng nên tôi chỉ kịp nhìn phớt ngang trước bụng nó, và đã nhìn thấy những gì tôi mong được thấy tự nảy tới giờ, và trước kia; Giữa hai đùi nó là con bướm trắng nõn mềm mại, đẹp ơi là đẹp (ít ra là với tôi); Một cái rãnh nhỏ phân đôi hai bờ thịt hup húp. Tôi bất ngờ nuốt nước miếng khao khát né ánh mắt nhìn thẳng vào mặt nó để nhìn lơ đểnh xa xăm nhưng trong trí óc tôi không phôi phai hình ảnh con bướm nằm “vô tình” giữa hai cánh đùi thon thả của nó. Tôi biết rằng giờ đây dương vật mình đã căng cứng như hòn đá cuội, dài và nhọn, chắc là đỏ mọng, nên tôi khép chặt lấy đùi lại sợ con em hay biết thì kỳ chết. Ngồi cạnh tôi, con em thản nhiên bẻ một miếng trái cây bỏ vào miệng nhai một cách hồn nhiên của một đứa trẻ thơ. Chúng tôi nói chuyện bâng quơ : chuyện trời, chuyện nước, chuyện mây, chuyện gió, chuyện trường học, chuyện thầy cô và bè bạn … cuối cùng, tôi dẫn giải con em vào câu chuyện người lớn mà tôi cố tình muốn nó nghe, âu đây cũng là điều tôi cố tình làm. Để mở màng tôi thuật lại một câu chuyện bí mật cho nó nghe và bảo nó phải hứa giữ kín. Nghe kể chuyện bí mật là con em tôi thích nhất; Quả nhiên, nó hăm hở bảo tôi kể ngay và tôi kể chuyện tôi gặp Ba Mẹ làm tình mấy đêm trước. Lúc đầu nó nghe nhưng không hiểu gì cho lắm tôi bèn giải thích cặn kẽ cho nó nghe: “Làm tình là dùng chỗ này của người con trai đặt vô chỗ đó của người con gái”, vừa nói tôi vừa chỉ về chỗ kín của nó. Con em tôi ngây thơ dạng đùi ra nhìn xuống theo ngón tay tôi chỉ, và nó nói: “Chỗ này hả, chỗ chim sao!”. Tôi quay sang vừa nhìn bướm nó vừa nuốt nước miếng trả lời: “Phải!” , rồi tôi giảng tiếp cho nó nghe phải làm sao và làm sao mới có con. Nó ngây thơ thắc mắc, hỏi tôi một tràng câu hỏi: “Tại sao lại có con, tại sao đàn ông phải cưới đàn bà hả, và khi cưới nhau là chú rễ cô dâu phải làm chuyện ấy mới có con sao, thế cô dâu sinh em bé ở chỗ nào ?”. Tôi còn nhớ lúc đó tôi liều mạng nói đại tùm lum theo sự hiểu biết nông cạn của mình, những “kiến thức” ít ỏi đó tôi học từ đám bạn trai cùng lớp cũng đủ để giải quyết nhiều thắc mắc của nó. Tôi nói: “Cô dâu sinh em bé ở dưới bụng”. Đứa em tôi nhìn xuống bụng nó, vẫn không hiểu sanh ra em bé bằng đường nào, nó bèn hỏi: “Chẳng lẽ là lỗ chim sao?”. Vừa hỏi nó vừa dạng háng ra xem xét, một lúc sau nó reo lên: “Anh Hai coi nè, ở đây có một cái lỗ nhỏ không biết có phải để sanh em bé không?”. Nghe nó reo lên, tôi hăm hở chồm qua coi, và đó là lần đầu tiên nhìn bướm con em rõ mồn một như thế. Tôi đã không khỏi thèm thuồng mong được một lần sờ mó vào nơi đó. Tôi giả vờ nói vu vơ: “Đâu anh coi coi, chắc là vậy rồi!”. Con em tôi ngước đầu lên nhìn tôi rồi nói: “Mà anh … lỗ chim nhỏ xíu như vầy sao sanh ra em bé lớn như vậy ra được?”. Tôi ú ớ chẳng trả lời nó được vì thật tình chính tôi cũng không biết là em bé sanh từ đâu, nhưng tôi cố tình đổi hướng nhắc cho nó nhớ chuyện làm tình của Ba Mẹ, cố tình cho nó tò mò, vì tôi biết con em tôi rất tò mò tất cả mọi chuyện. Tôi còn kể cho nó nghe tôi đã thấy chim của Mẹ và cu của Ba, nó thích thú hỏi tôi : “Nó ra làm sao vậy, có giống của anh và em không”. Lúc ấy, tôi mới hãnh diện kể cho nó nghe : “Chim của Mẹ lớn hơn của em nhiều, còn cu của Ba rất lớn, lớn gấp đôi của anh, và cả hai đều có rất nhiều lông”. Đứa em tôi ngớ ngẫn nhìn xuống đùi nói rồi nói: “Em không có lông” – rồi nó nhìn qua tôi nói – “Anh cũng không có”. Khi đó nó phát hiện ra dương vật tôi phồng to như củ cà rốt, nó reo lên: “A, cu anh sao lớn quá!”. Tôi bất ngờ trước câu nói của nó vội lấy tay che trước đùi lại, mặt đỏ như trái gất. Con em tôi bỗng phá ra cười ha hả. Tôi mắc cỡ quá bịn cu chạy ào xuống suối, con em tôi tinh nghịch không tha cho tôi, nó cố tình chạy theo tôi để chọc quê tôi. Sau đó, nó xuống suối cùng tắm với tôi thêm một đợt nữa.