VN88 VN88

Dòng đời thì vẫn cứ mãi trôi – Truyện 18+

Nói về Thu, từ một cô gái ngây thơ hồn nhiên ngày nào, sau những lần chứng kiến cảnh làm tình của bà mẹ và ông Kha, thân thể cô đã có những đòi hỏi đích đáng, đó là thỏa mãn nhục dục. Cô đã tìm đến ông Kha, là cha nuôi, rồi đã hiến dâng cái cao quý nhất của người con gái cho ông. Rồi cô đã phát hiện ra Tân, chàng kỹ sữ đẹp trai, lực lưỡng trong cuộc đời của cô. Để rồi bây giờ cô luôn phải trải qua những ngày sống bằng hai gương mặt: một ngây thơ nũng nịu trong vòng tay của ông Kha, một mềm mại quyến rũ trong lòng của Tân. Cả tâm trí và thể xác của cô cũng nhờ đó mà phát triển một cách hoàn mỹ. Cô nhận được từ ông kha một chất liệu già dai, nhẹ nhàng uyển chuyển, còn với Tân, cả một sức lực cường tráng. Mỗi lần làm tình với ông Kha, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng du dương như một quan văn ngâm thơ. Nhớ một lần vì hứng tình, Thu đã rên hư hử, đòi ông nắc vào cho thật là mạnh và nhanh, nhưng ông đã âu yếm:
– Con phải giữ gìn sức khoẻ. Mạnh bạo ba cũng làm được, nhưng với con, ba muốn đưa con vào giấc ngủ một cách êm đềm, không tốn sức.
– Ba, cho con ngồi lên bụng ba nghen, con muốn tận mắt nhìn cái đó của ba?
– Ba sợ con không quen rồi con mệt đó nghen. Thôi thì leo lên đây, ba phục đỡ cho

Rồi ông nâng mông cho Thu năc xuống. Đó là một sự đòi hỏi của thân thể đứa con gái xuân sắc. Với ông là vậy, nhưng đối với anh Tân thì lại khác. Mỗi lần chơi, cô phải phục vụ năm bảy chiêu thì anh mới chịu bắn tinh. Những lúc tàn cuộc, cô mệt nhoài. Nói chung mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười. Ngày thường thì cô đi với Tân, nhưng cuối tuần thì cô đi với ông Kha. Ông thường đưa cô đi du lịch. Ông thường tâm sự:
– Hoà vào cảnh vật xung quanh thì anh mới hứng được
– Em cũng vậy, em thích anh đưa em đi đây đi đó. Những lúc chỉ có hai ta, em không muốn mình phải bận rộn với quần áo.
Chỉ chờ có thế là ông nhảy chồm tới lột tung quần áo đứa con gái nuôi ra. Ông tấng nàng vào gốc cây, rồi trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy. Nói cho ngay, cô cũng rất thương yêu ông Kha, ngoài cái tình cha con nuôi ra, họ còn có tình cảm của một cặp vợ chồng thực thụ.
Ông Kha tin yêu Thu thực sự. Đi đâu ông cũng mang theo, có những lúc, chính ông đã khoát cho cô bộ đồ sỹ quan để cùng ông đi dự hôi nghị cao cấp, với cương vị là thủ trưởng và trợ lý. Một cô trợ lý tài năng, đa năng. Ngoài việc làm cố vấn cho ông, Thu còn làm một chị nuôi, một người tình, một người vợ.

Nhưng chuyện gì cũng có giới hạn của nó, đó là ông Phú. Gần đây ông đã cảm thấy mối quan hệ không bình thường của cô con gái mình và ông sếp. Có những lần ông bắt gặp Thu đang xúc miệng trong nhà ông Kha vào một buổi sáng sớm, khi ông định đến rũ ông thủ trưởng của mình đánh tenis. Đầu tóc rũ rượi, trong bộ áo ngủ mỏng đến nổi ông thấy cả chuyện cô con gái mình không mặc bất kỳ đồ lót nào. Ông không dám nhìn lâu, nhưng ông trăm mối nghi ngờ. Gặp ông, Thu hơi bị ngượng, như chính cha mình đã bắt gặp chuyện làm tình của hai người. Thu nghĩ rằng chắc cha mình không đóan được chuyện gì xảy ra giữa hai người, và cô cũng không nhớ rằng chính bộ đồ ngủ mà cô đang mặc đã tố cáo việc làm đêm qua của cô. Ông Kha và cô đã làm tình ít nhất là ba lần trong đêm qua. Gần sáng, khi tiếng kẻng báo dậy tập thể dục, thì ông trở mình ôm lấy Thu. Tay ông sờ trúng lồn của Thu đang cương cứng. Chất nhớt và tinh dịch của ông đã khô cứng, nó bám vào chùm lông nơi cửa mình nàng. Bất giác dương vật của ông cũng trỗi dậy. Ông vuốt dọc theo sóng lưng nàng.ông ngoạ ngoạy nơi hậu môn. Cảm thấy nhột nơi cửa mình và hậu môn, nàng thức giấc. Hai thân thể trần truồng quấn vào nhau.
– Cho cha đụ nữ nghen?
– Bộ cha hổng mệt hả? Còn phải đi làm nữa đó
– Mới có 5 giờ mà

Rồi không để nàng trả lời, ông đã đút cu vào lổ lồn của nàng một cái ót. Mãi đến khi nghe tiếng gõ cữa, họ mới dứt ra được.
Với ông Phú, ông có linh cảm con mình đã ăn nằm với ai đó trong cái ngôi nhà này. Nếu là ông Kha thì mình làm sao đây? Quyết đưa ra ánh sáng hay cứ yên lặng cho đứa con gái cưng của mình tiếp tục ngụp lặng trong bãi tình mà khó có ai chấp nhận đựơc. Ông liên tưởng đến Kim, đã từng mang danh là đứa con nuôi của mình, nhưng bây giờ chính ông đã ăn ở với nàng. Cuộc đấu tranh tư tưởng trong chính bản thân ông rồi cuối cùng cũng buộc ông đầu hàng với những gì đã xảy ra. Ông thương con gái ông, vì thế ông không nỡ để cho nó khổ khi chuyện này đổ bể.

Do chông thường đi làm xa, nên bà chị dâu của Tân phải sống trong những đêm cô lạnh. Lửa lòng luôn ngùn ngụt cháy trong chị. Cũng may mà có đứa em chông đã làm cái việc mà lẽ ra chồng chị phải làm. Chị nhớ như in rằng cái đêm đầu tiên về nhà chông, ông chồng say khướt đến nổi không biết được sự ham muốn chờ đợi của người vợ. Để rồi chị phải âm thầm đi sang phòng đứa em chồng để được ái ân. Cái cảm giác đầu tiên mà chị hưởng thụ được lại chính là của đứa em chồng. Mãi sau này, chị cũng chẳng thèm để ý cái cảm gíc thực bên chồng chị ra sao, mà chị vẫn nghĩ đó chính là của Tân, lúc nào cũng của Tân. Chị không quên được cái con người ấy, cái thân hình, cái mùi đặc trưng của Tân, nhất là dương vật lúc nào cũng cuồng cuộn gân xanh. Mỗi lần anh đút vào, những ống gân này tiếp xúc với âm đạo, tạo cho chị một cảm giác đê mê. Do gia đình chỉ có hai anh em trai và cha mẹ chồng, nên việc làm của họ trong suốt mười mấy năm qua mà không hề bị phát hiện. Rồi Ngọc ra đời giống cả anh hai, và cũng giống ông chú, nhưng không ai nghi ngời chi bởi đó là chuyện thường tình. Cái tuổi hồi xuân của chị bắt đầu khi chi bước qua cái tuổi 40. một ngày nọ, khi đang ngồi trên mình của Tân, chị thỏ thẻ:
– Chú Tân à, chú phải kiếm một người nào đó để làm vợ đi chứ, tuổi trẻ đâu còn nữa.

Mắt lim dim, anh chợt bật dậy. Anh thúc vào lồn chị nghe on ót.
– Có vợ rồi thì làm sao chị hưởng được như hôm nay?
– Chú đả cho chị ngần ấy năm cũng đã đủ với chị lắm rồi. Có vợ thì lâu lâu cho chị một lần cũng được.
Cái tin Tân đi cưới vợ không xa lạ gì với bà chị dâu, mà làm ngỡ ngàng đối với đứa cháu. Đó là Ngọc. Trong bữa cơm chiều nó sụ mặt xuống, chỉ có Tân là người hiểu.
– Thì Ngọc cũng phải cho anh cưới vợ chứ, chẳng lẽ anh sống như vậy suốt đời sao?- Đêm đó, Tân phải xuống phòng của Ngọc để năn nỉ nàng
– Nhưng chú hứa là chồng của Ngọc suốt đời mà- nó thổn thức. Anh cảm thấy tội cho nó khi phải cho nó đối diện với sự thật phủ phàng này. Nó không đủ lớn như má nó để chống chọi với những suy nghĩ ngông cuồng một khi đã thấ thất bại.
– Ngọc à, mình không thể ở với nhau như vầy mãi đâu.
– Thì anh đưa em đi thật xa, em sẽ là vợ anh, sẽ hầu hạ cho anh?
– Không được đâu Ngọc. Em còn có ba, có mẹ, có ông có bà. Mình đi là mất tất cả, còn nếu ở lại, chẳng những em còn tất cả tình thương của mọi người xung quanh, mà có cả của anh nữa. Anh vẫn yêu em đến cuối cuộc đời mà.
Ngọc nghe trong lòng tê tái. Cô biết rằng từ đây mình không còn được như xưa nữa, đâu có được chú Tân tuột quần chơi từ phía sau mỗi khi chỉ có hai người ở nhà. Đâu còn được chú ẳm vô phòng tắm để xoa xà phòng lên khắp thân thể. Đâu còn được chú ôm chú bú vút vào liếm lồn nữa… mọi thứ đã hết từ đây. Mặc dù không có chú Tân thì Ngọc có thể còn có thầy Duy, nhưng cái tình của chú thật là đẹp.

Cũng như Ngọc, cái tin của Thu có chồng đã làm sụp đổ một vị tướng, đó là ông Kha. Ông không dám làm to chuyện, cũng không dám tỏ mồi ghen tuông. Nhưng trước mặt Thu, ông cảm thấy tiếc nuối vì không còn trẻ trung để đi với nàng trong khoảng đời còn lại. Ngoài mặt ông tỏ vẻ bình thản, nhưng trong lòng mọi thứ đã chết.
– Con xin lỗi ba, mong ba cho con đi.
– Chẳng còn cách nào khác Thu à. Em đi anh như chết.
– Thôi mà anh. Dù thế nào chăng nữa, em cũng về với anh mỗi tuần một lần được không?
– Thật hả Thu, em vẫn cho anh đụ nghen?
– Ngay bây giỡ, em vẫn còn của anh mà.
Ông hôn vào thân thể trắng mịn màng của nàng. Đây là ngày cuối cùng mà ông sỡ hữu cái thân thể này. Đêm đó, nàng và ông tâm sự thật nhiều, kể cho nàng nghe những chuyện tình của ông, nhưng ông dấu biệt chuyện giữa ông và mẹ của nàng. Kể, rồi lại chơi, chơi xong nằm nghỉ mệt lại kể. Ông kể quá thực giống như hai người đang ngồi trước băng vidéo vậy. Mê mệt họ ôm nhau ngủ cho đến sáng ngày hôm sau.

***
Do đồng lương giáo viên không đủ nuôi sống bản thân, nên Duy quyết định xin vào làm cho một công ty thương mại mà bà giám đốc đã ngoài 40. Đó là bà Lan. Tuy đã qua cái tuổi xuân xanh, nhưng trong bà vẫn còn mướt lắm. Chồng bà đã vượt biên sang Mỹ trước năm 1980, nhưng khi ông có ý định bảo lãnh vợ con sang bên ấy để chung sống thì bà từ chối với lý do ở lại chăm sóc ch bà mẹ già. Bà Lan ở Việt nam với đứa con gái là Vy, năm nay đã được 17 tuổi, đang học năm cuối cùng của bậc phổ thông.
Nhận Duy vào, bà hy vọng cái chàng trai trẻ này giúp được khối việc : kế toán và cả trợ lý cho bà. Thông minh lại có chuyên ngành là toán, nên Duy cũng nắm bắt khá nhanh công việc mới, làm cho bà chủ cũng hết sức tin yêu. Những thánh ngày làm việc bên chàng trai trẻ này, bà Lan mới phát hiện ra rằng đây không phải là chàng trai bình thường, mà chàng có những năng khiếu bẩm sinh. Bà mỉm cười vì số phận đã mỉm cười với bà. Những năm qua, do bà phải cố hết mình để gầy dựng cơi ngơi như ngày hôm nay, bà quên bẵng đi cái tuổi xuân xanh mình đã trôi qua một cách nhanh chóng. Những chồi non của cái tuổi hồi xuân sắp nhú ra, khơi dậy trong lòng bà một nổi ham muốn đê mê xác thịt. Nhưng cái tuổi của bà đâu còn trẻ nữa, tức bà đâu thể công khai kết tình với người nào đó. Khi thấy Duy, nổi niềm đam mê thân xác một lần nữa lại trỗi dậy, lần này mãnh liệt hơn nhiều. Rất nhiều lần bà muốn ngỏ lời với Duy, nhưng sợ Duy khước từ, và cũng cảm thấy tội lỗi với Duy và đứa con gái của bà. Duy, với con gái của bà thì đúng hơn.
Cái ngày cuối năm, bà có chuyện phải ra đường, do đã điều xe hơi đi công tác khác, nên bà nhờ Duy đưa bà bằng xe hai bánh. Ngồi sau lưng Duy, bà cảm thấy được che chở. Hơi ấm từ lưng của Duy đã hâm nóng lại cái cảm giác mà hơn 15 năm trước bà đã từng đón nhận từ chồng. Như trong một giấc mơ, bà thấy mình đang ngồi sau lưng chồng. Bất giác bà choàng tay ôm ngang eo ếch của chàng, rồi tựa hẳn ngực vào lưng Duy. Giật mình vì cử chỉ của bà giám đốc. Anh hốt hoảng làm lạc tay lái.
– “Rầm”

VN88

Viết một bình luận