VN88 VN88

Dòng đời thì vẫn cứ mãi trôi – Truyện 18+

Một chút sau, khi thấy Vân và Huấn ôm nhau trồi lên, đang nút lưỡi nhau, thì Ngọc cũng ngượing cứng mình. Tuy không lớn bằng ai, nhưng nhìn thấy cảnh đó, nó dư biết bọn họ đang làm gì. Ngọc giận con Vân, vì đã làm cho nó mắc ông sợ sệt, rồi giờ lại ôm người ta.
– Hư, con giận mọi người luôn.
– Thôi mà, bọn họ đã lớn rồi, con cũng vậy mà.
Vừa nói anh vừa cố tình giả bộ vuốt sau gáy, xuống tận lưng con nhỏ. Thấy phê sau ấy, con nhỏ nằm nín thinh. Nó đang hướng mắt nhìn xuống lòng hồ. Nơi ấy, Huấn và Vân đang ôm nhau. Con nhỏ bày đặt mò mẫm bộ chỉ huy của Huấn, còn anh thì chẳng kém, thọc cả bàn tay vào quần lót con nhỏ. Họ say sưa. Nhìn thấy con Vân được anh chàng mò cả hai bàn tay vào quần lót, con Ngọc thót cả tim. Nó tưởng tượng ra rằng anh ấy đang mò vào cửa mình của con nhỏ Vân, không biết chổ đó của con nhỏ có lông không nhỉ. Còn mình, đã mọc lông cách đây vài năm, khi cửa mình ra máu, thì những sợi lông tơ mọc lơ phơ. Con nhỏ vậy mà cũng bạo thật, mà nó cũng hạnh phúc hơn mình nhiều. Nhìn nó nút lưỡi chú Huấn mà nó thấy nóng ran cả người, như chính nó được ôm ắp vuốt ve vậy. Giá mà nó cũng được ai đó ôm vào lòng, được vuốt ve chắc là sướng lắm. Nó liếc nhìn sang chú nó. Chết thật, từ nảy giờ nó say sưa nhìn cái cặp kia âu yếm nhau, nó đâu có ngờ rằng chú của nó đang nhìn nó một cách say đắm.
– Làm gì mà chú nhìn con dữ vậy?
– Nhìn thử coi bây với con Vân, đứa nào đẹp và dễ thương hơn.
– Vậy chú thấy ai đẹp hơn?

Tân giả vờ nhìn vào mắt Ngọc. Con bé hồn nhiên quá.
– Dĩ nhiên là Ngọc rồi.- giọng anh trở nên thì thầm- giá mà chú đừng là chú của Ngọc, thì chú cũng làm như Hấn kia.
Anh chỉ xuống dưới lòng hồ. Nhưng cả hai người vô cùng ngạc nhiên khi không nhìn thấy Huấn và Vân đâu cả. Tân thì biết tỏng cái anh chàng đang làm gì con bé rồi. Anh cố vươn mắt nhìn về bên trái, nơi ấy có bờ cát thoai thoải. Anh chỉ cho Ngọc thấy họ đang ôm nhau trên bờ cát. Ngọc cũng nhìn theo tay anh chỉ. Quả nhiên, nơi ấy nhỏ Vân đang nằm dưới chú Huấn, xa xa, nhưng vẫn nhìn thấy rõ ràng chú Huấn không còn một mảnh vải trên thân thể., chú cứ giần giật trên người nhỏ Vân. một cảm giác khó chịu chạy dọc xuống phía dưới bụng.

Câu nói của chú Tân làm cho Ngọc cảm thấy thương cho chú. Cùng là bạn thânt hích với chú Huấn, mà chú đã hưởng trọn vẹn tấm thân ngà ngọc của nhỏ Vân, còn chú Tân của mình thì đơn độc bên tấm thân cũng không kém phần. Nó không biết dùng lời lẽ gì để an ủi chú. Nó nhích dần sang chú, rồi đặt tay lên tay chú:
– Con cũng thương chú lắm, nhưng kẹt chúng ta là chú cháu
– Thì bởi vậy. Nhưng chú cháu thì đã sao?

Anh cương quá, nhưng cũng kìm chế được. Anh nghĩ mình phải tấn công ngay bây giờ thì hợp lý nhất. Anh đặt tay lên lưng rồi rà về cuối thân, anh dừng lại nơi mông. Anh vòng tay lên đầu, vuốt tóc con nhỏ. Nó không biết là mình nên nằm yên hay phản đối. Thấy Ngọc không phản đối, anh vuốt má nó.
– Chú đã lỡ yêu Ngọc rồi Ngọc ơi…
Anh đưa miệng lên hun sau gáy nhỏ, nó thu mình lại
– Chú à, mình là chú cháu mà?
– Chú biết, nhưng chú yêu cháu, ngay từ lúc cháu học lớp 7 lận.

Ngọc cảm động trước tấm thân tình của chú. Nó thôi không nói nữa. Tân vòng tay qua, lật ngửa con nhỏ ra. Anh vòng một tay qua ngực, còn một tay anh lòn sau ót để nâng đầu nó lên. Anh cúi xuống hôn nhẹ lên môi, lên miệng. Anh hôn sâu vào miệng nhỏ. Lưỡi của anh cuối cùng cũng chạm được vào lưỡi con nhỏ. Nó không biết làm gì, chỉ chờ cho chú nó nút, thì nó đẩy lưỡi ra một cách thụ động. Cái tay mà anh vòng ngang ngực được anh cho hoạt động. Anh lòn vô bên trong vạt áo, anh mò dần lên đến vú. Mêm mại làm sao. Anh kéo áo ngực của nó lên. Núm vú lòi ra ngoài. Khác với nhỏ Vân, Ngọc mặc áo sơ mi và quần tây. Anh gỡ từng cút áo. Ngọc nhớ lại hình ảnh của Vân khi nãy. Nó lắc qua lại để chú cởi áo và quần tây một cách dễ dàng. Chú Tân của nó bây giờ không còn là người chú như ban sáng nữa, thay vào đó là một người đàn ông thực thụ, và chuẩn bị làm cái công việc đàn ông cho con bé choi choi, cũng chuẩn bị để làm đàn bà. Vâng, chỉ một chút nữa thôi, như nhỏ Vân vậy. Phía dưới kia nó đã nằm lăn ra kế bên chú Huấn, cả hai thân thể trần truồng một cách hạnh phúc. Chiếc quần lót là vật che chắn duy nhất cũng đã được lột ra và để kế bên một cách thận trọng.
– Chú ơi kỳ quá hà, bà nội mà biết chắc là con chết quá.
– Thì đừng cho ai biết hết được không?
– Còn chú Huấn và Vâng thì sao?
– Họ có biết thì không cản, nhưng mình cũng đừng có nói.
– Dạ…
Khi tiếng dạ đồng tình được thoát ra từ miệng của Ngọc, thì cũng là lúc anh rà bàn tay xuống âm hộ của Ngọc. Anh đưa ngón tay trỏ của mình móc vào trong lổ. Con bé cong mình. Njươ1c nhớt đã chảy ra, xuống tận lỗ đít. Có lẽ là do một thời gian dài nhìn cảnh ân ái của cặp dưới kia, làm cho nhỏ Ngọc thấy phê. Anh cũng vậy, đứng lên tự cởi quần mình ra. Dương vật được giải phóng khỏi hai lớp quần chật hẹp, được bung mạnh ra. Ngọc len lén nhìn anh. Nó nhìn từ trên xuống. Thân hình của anh thuộc loại dùng để làm đỉ đực. Dương vật vừa to vừa dài mà Ngộc đâu biết rằng đó là kết quả của những ngày dâm đãng. Gần như ngày nào anh cũang cho nó làm việc. Anh nằm xuống bên Ngọc, anh bắt đầu vào cuộc. Từ nãy giờ anh chỉ làm khúc dạo đầu. Bây giờ anh tấn công bằng cả hai tay, hai chân, cái miệng và cả… dương vật. Anh cho lũ chúng nó vận động tự do. Tay thì anh vừa vuốt vú, vừa vuốt dọc theo háng. Chân thì anh quấn lấy chân con nhỏ, nó thay hai cái tay để vuốt phần dưới chân, còn dương vật vừa dài vừa to, anh cố cho ngọ nguậy nơi cửa mình con nhỏ. Nó rên hư hử, cái rên của con hưu vàng ngơ ngác giữa chốn rừng hoang. Tiếng rên tuy không lớn, nhưng nghe hoang dại lắm, văng vẳng cả núi đồi hùng vĩ.
– Chú ơi con đã quá. Ngọc đã quá chú ơi.
– Chú cũng vậy.
– Cho Ngọc gọi Tân bằng anh ha.
– Ừ, cứ gọi như vậy đi em, chừng nào có người khác thì mình quay lại như cũ.

Anh tiếp tục những bài vận động của mình. Anh trườn lên cơ thể bé nhỏ của nó. Dương vật anh điều khiển cứ trượt dài bên ngoài âm hộ. Mỗi lần anh trượt lên, thì con nhỏ cũng rướn người lên nhận lấy. Anh có cảm giác nước nhớt dính vào dương vật.
– Em có đồng ý cho anh không?
– Dạ có, em cho anh hết đó, đến khi nào anh không còn muốn thì em sẽ về lại cuộc đời của em.
Anh cho đầu dương vật nằm ngay cửa mình. Anh kéo co hai chân con nhỏ lên phía trước. Cửa mình mở rộng ra. Anh từ từ ấn dương vật vào, ban đầu Ngọc cảm thấy vật gì đó nông nhẹ hai mép âm vật ra, một hồi sau cô đau điếng người. Dương vật của anh nằm lọt hơn nữa trong người Ngọc, nó nông rộng hết cỡ âm vật của cô. Những màng da mềm bị rách, dòng máu đỏ chảy ra dọc hai bên mép lồn, bám một chút vào cặc. Tuy bị đau, nhưng Ngọc vẫn muốn chú mình tiếp tục đúc vào. Anh hẩy nhè nhẹ cho Ngọc quen dần. Anh không mang bao cao su, nhưng từ đây anh phải tính giúp Ngọc chu kỳ kinh nguyệt.
Đêm ấy, hai cặp ở hai phòng riêng biệt. Họ ân ái nhau bất kỳ lúc nào mà cả hai thấy cảm hứng dân trào. Hai con nhỏ không nói với nhau điều gì, nhưng cả hai rất hân hoan.

*
* *
Bị Thu thẳng thừng từ chối và nói nững lời cay đắng, ông Kha bị sa sút tinh thần ghê ghớm, đến nỗi ông không thể chủ trì cộc họp.

Ông đã đặt hết mọi hy vọng ở Thu, nhưng Thu đã không hiểu được ý ông. Ông cũng không biết là Thu tỏ thái độ như vậy là vì không muốn ông có cuộc sống huông thả hay là do ghen tuông? Nếu là ghen tuông thì ông vẫn còn có cơ hội để xâm nhập vào cuộc đời của nó để mà khống chế. Nhưng ông cảm thấy buồn bã vì Thu đã không hiểu ông, những gì ông giành cho nó là cả tấm lòng của người cha nuôi muốn trở thành… chồng của nó. Ông đã nằm trong trạm xá quân y cả tuần nay mà con bé không hề bén mảng đến, vì vậy ông đã buồn càng buồn thêm.

Còn Thu, cô cảm thấy mình không phải với ông Kha- cha nuôi. Ông có lỗi gì kia chứ khi ông làm tình với một người con gái đẹp? Dầu sao đi chăng nữa thì ông Kha cũng là người đàn ông, và người con gái nằm dưới thân thể trần truồng của ông cũng là người con gái, hay nói chung họ chính là con người. Là con người nên họ phải có những ham muốn thể xác. Ông Kha không có một gia đình, ông thiếu thốn rất nhiều, nhất là vế` mặt tình cảm. Không ai trong số người thân bù đắp cho ông, thì việc ông tìm một nguồn an ủi bên ngoài là chuyện thường tình. Chính vì có những ý nghĩ thông cảm với ông, nên thứ bảy tuần này cô quyết định đến trạm xá thăm ông.
Tuy gọi là trạm xá, nhưng thực ra phòng ông ở như phòng của một ông tướng hiện đại. Máy lạnh, tủ lạnh, TV, giường nệm lò xo,…
– Cốc, cốc…

Ông nhìn ra thì thấy Thu. Ông không thèm nìn ra để xem con bé làm gì, nhưng thực ra trong lòng ông rất muốn giây phút này xảy ra.
Con bé đẩy cửa vào. Nó thận trọng gài chốt bên trong cẩn thận. Nó đến bên giường ông, quỳ xuống đất:
– Bộ cha giận con hả? Cho con xin lỗi nha

VN88

Viết một bình luận