VN88 VN88

Đồ mặt người dạ thú – Truyện 18+

Hồng diện đa dâm tặc…câu này đúng y chang trong trường hợp của thằng Bảo, mặt nó lúc nào cũng đỏ ửng…trai tơ mới nếm mùi đời mà… Ngày đêm quấn quýt bên bà ngoại, Bảo như con heo nọc nổi cơn động đực….chỉ chờ dịp thuận tiện là nhào tới làm trò con heo….đụ đứng đự ngồi..đủ kiểu…đủ chỗ bất kể giờ giấc…Bà Hai khoái thằng cháu hơn ông chồng nhiều….tuy cặc nó không bự và dài như của ông ngoại…cặc nó nhỏ nhưng nó nhột…cặc nó bé nhưng thuộc loại bé hạt tiêu….Đụ hoài không bao giờ xìu…nắc dai dẳng liền tù tì mấy tiếng đồng hồ dễ như chơi…Bà Hai Mưa bây giờ không còn phải chờ những đêm mưa nữa….

Ngày tháng trôi qua không biết nhờ thuốc Bắc và đồ ăn tẩm bổ đúng ngay lúc thằng con trai đang đến tuổi dậy thì phát dục, hoặc nhờ bà ngoại khéo..thổi mà dương vật thằng Bảo phát triển lớn nhanh như…thổi…Mới 16 tuổi mà bộ đồ lòng của thằng Bảo đã phát triển đầy đủ, chú chim nhỏ bé trụi lủi mới cách chừng 6-7 tháng nay lông lá đã mọc xum xuê rậm rạp…Cặc nó nhỏ mà nó chơi còn muốn chết huống hồ bây giờ nó lại bự chần dần to dài còn hơn của ông ngoại nó nữa. Sức lực của bà Hai đáp ứng không nổi đòi hỏi sinh lý của thằng cháu, hai mép lồn bị cọ xát nhiều phồng lên như bị phỏng, âm đạo bị nong riết ê ẩm tái tê…xương cốt mỏi nhừ….bú cặc gần xái quai hàm mà nó vưỡn hổng bắn khí ra thì làm sao thằng cháu chịu thôi không đè bà ra nắc…

Bà Hai nghĩ muốn nát óc tìm cách giải quyết ổn thoả nhục nhục của hai bà cháu…Bà tính rồi khả năng của bà chỉ kham nổi cho thằng cháu nhong nhong giỏi lắm là hai hay ba lần…còn ông Hai Mưa nữa chứ…. ban ngày Bảo mới dũa bà te tua tối đến ông Hai lại hùng hục thêm ít nhất hai lần nữa, sáng ra bà nằm bẹp tới trưa mới đi nổi…Hiện tại thằng Bảo nó vần bà cỡ 5-6 lần một ngày…đang nấu cơm nó cũng đè…đang quét nhà cũng bị nắc, đút trái chuối vô miệng mới cắn một miếng cũng khiến thằng cháu nổi hứng đút cặc miệng…khỏi cần nhai… miếng chuối cũng bị cặc nó giã cho nát bét nuốt hổng kịp… Gặp hôm mưa gió ông chồng vác cầy qua núi…cộng lại sơ sơ là 8 lần…kiểu này hoài chắc banh-ta-lông…
– Dì Hai ơi có nhà không….?
Bà Hai bước ra cửa hỏi lại:
– Có…gì đó Dung….?
– Dì cho con hỏi cái này…

Dung là hàng xóm kế bên nhà, mới sanh con đầu lòng được ba tháng nên hay qua hỏi bà Hai về kinh nghiệm nuôi con. Năm ngoái ba má nàng chỉ trong một tháng theo nhau chầu ông bà, nàng mới 18 tuổi nên chới với may nhờ Chiến và bà Hai giúp đỡ, việc ma chay xong xuôi…. nàng chỉ còn lại vỏn vẹn vài chục đồng và nửa lu gạo….nhà cửa vắng tanh Dung sống đơn độc lẻ loi không họ hàng nàng nhận lời lấy Chiến theo cái kiểu hiến thân đền ơn và tìm chỗ nương tựa. Chiến là một thanh niên mồ côi từ nhỏ, xấu trai cục mịch còn nghèo nữa chứ nên không cô nào chịu ưng sống cu-ki gần 37 tuổi, thầm cám ơn ông trời đã thương cho mình lấy được cô vợ trẻ đẹp mơn mởn như tiên giáng trần. Những tinh dịch tồn ứ được bơm ra tối đa trong mấy tuần đầu…bơm phình luôn cái bụng cô vợ. Một tay bà Hai chăm sóc cho Dung từ trong bệnh viện về tới nhà nên đối với bà Hai tuy không nói ra nhưng trong thâm tâm nàng xem bà như mẹ ruột….

Dung bồng đứa con gái lại kế bên bà Hai hỏi nhỏ:
– Vú con sao đau quá dì ơi…nhiều khi đau tới chảy nước mắt luôn…tại sao vậy?
– Tưởng chuyện gì, điều đó là bình thường….bị căng sữa đó mà cho con bú bớt sữa đi là hết đau.
– Nó bú ít quá trời…còn cách nào khác không dì…
Bà Hai cười sằng sặc nói:
– Thì biểu thằng chồng khi nó gần bây bú phụ…
– Ảnh lo làm ruộng tối ngày….
Dung đỏ mặt nói lí nhí:
– Ảnh…ảnh khi gần con thì chỉ ấy….xong rồi thôi hà…
– Chỉ ấy..là làm sao con nói kiểu này dì không hiểu!
– Ấy…là cái đó đó
– Con nhỏ này nói đại ra nghe coi….ấy là ấy cái gì…

Dung mặt càng đỏ thêm ấp úng:
– Dạ…là khi lên…giường ảnh chỉ…cho vô…nhúc nhích… một hồi là xong…hổng làm gì khác hết trọi…
-Vậy thôi mà cũng mắc cỡ…có phải muốn nói thằng chồng bây chỉ biết nhét vô nắc hùng hục phải không…?
– Dì này kỳ thấy mồ… dạ… ảnh như vậy đó…
– Tao hỏi thiệt nghe…bộ nó không bóp hay bú vú bây hay sao….?
– Dạ…ảnh có bóp…nhưng làm con đau, nên ảnh thôi không bóp nữa, còn hồi đó tới giờ ảnh hổng có bú….vú con… lần nào hết trơn…
– Cái thằng…thiệt là cù-lần-lửa… sao con không nói nó làm…
– Con hổng dám…sợ ảnh giận…có một lần con mới ghị đầu ảnh vô ngực…ảnh đã đẩy con ra…Dì có cách nào không…làm ơn chỉ con…giờ đang đau quá trời….

Bà Hai Mưa loé lên ý nghĩ….một công hai chuyện….đẩy thằng cháu xáp vô Dung, vừa giúp…cho con nhỏ khỏi đau vú…vừa giúp cái nạn bị Bảo cà-rà kế bên, canh-me không có ai là đè bà liền….Bà Hai liền úp mở nói:
– Cách thì có…. nhưng biết… con có chịu hay không….
– Dạ chịu…
– Dì chưa nói mà con đã chịu rồi….thủng thẳng nghe nói đã…Dì biểu thằng Bảo nó bú cho vú con bớt căng sữa, nó nghe lời dì dữ lắm…dì sẽ dặn nó không được kể chuyện này với ai hết….
Dung không dè cách của dì Hai lại là để cho thằng Bảo….Nàng cúi mặt che dấu mắc cỡ sượng sùng…không những mặt đỏ mà bây giờ hai vành tai cũng ửng đỏ….
– Kỳ thấy mồ….con hổng chịu đâu…
Bà Hai làm mặt nghiêm trang….tố thêm:
– Dì nói vậy tại muốn giúp con thôi, còn thì tùy con…vậy là hết cách…coi chừng sữa ứ đăïc lại thành khối u sau này phải mổ lấy ra à nghen….

Là người chưa hiểu sự đời Dung sợ điếng hồn, nhớ lại lúc rặn đẻ đau gần chết….nghe hù như vậy thì còn nghĩ ngợi gì được nữa nên lật đật nói:
– Dạ con biết….nhưng làm sao mà nói với thằng Bảo….
– Chuyện đó để dì lo cho…
Biết chắc thằng cháu yêu quý đang rình mò quanh đây bà Hai lên tiếng gọi:
– Bảo vô bà biểu nè…
Nãy gìờ núp sau bụi chuối thằng Bảo xẽn-lẽn lại gần:
– Dạ…..
Bà Hai kề tai Bảo nói nhỏ….nghe bà nói tới đâu hai mắt thằng Bảo đang nhìn Dung chòng chọc rực sáng theo tới đó…..dứt lời bà bỏ đi để lại Dung đứùng ngẩn tò-te….Bảo đưa tay nói:
– Cho em bế chút đi chị…
Khi ôm Hòa đứa con gái của Dung, cánh tay Bảo đụng chạm vào hai bầu vú căng phồng làm Dung dao động tâm can….một điều gì đó làm nàng xao xuyến…cơ thể thoáng rạo rực…

VN88

Viết một bình luận