VN88 VN88

Cuộc vượt ao

Hôm sau bố Chòi mẹ Quả Hoa gọi đàn chõn về nhà căn dặn:
-Các con chịu khó học hành làm ăn, phải rèn luyện cách bơi nhảy. Nhất là nhảy xa nhảy cao nhảy cầu vồng để vượt bờ và tránh kẻ thù. Phải rèn cách bò và chịu đựng lâu trên cạn. Phải trau dồi kiến thức khoa học và đời sống. Khi nào mưa to nước lớn các con thành chòi thì vượt ao tù nầy, ra suối ngược lên hồ tìm bố mẹ. Bây giờ bố mẹ tạm biệt các con. Bố mẹ đi tìm một con kỳ đà để chữa bệnh. Hẹn gặp lại các con một ngày không xa.
Trời đã sáng rõ. Tiếng người í ới trong xóm gọi nhau đi chợ đi làm. Một cô gái quẩy gánh đi qua đường bờ ao. Vợ chồng anh Chòi phục sẵn nhảy lên mặt đường đón đầu. Cô gái giật mình:
-Ồ! Hai con Chòi Sộp và Quả Hoa! Chúng mầy đuổi nhau lên đây à! Tao cho đi chợ nhé!
Cô gái bắt hai con cá chuối vào rổ tiếp tục gánh đi. Đến đầu cầu cô gái gặp bà lão. Thấy hai con chòi, bà lão chép miệng:
-Ngon quá! Câu được hay sao?
Cô gái ỏn ẻn kể lại chuyện bắt được cá nhảy lên bờ ao. Bà lão giật mình bảo:
-Chim sa cá nhảy chớ bắt. Điềm xấu lắm!
Cô gái dẫy nẩy cuống lên:
-Thế thì cháu cho chúng nó xuống suối !
Miệng nói tay cầm rổ chưa kịp hất thì vợ chồng anh Chòi đã quẫy đuôi nhảy cầu vồng xuống suối ùm ùm hai tiếng. Một lúc sau Quả Hoa mới đỡ mệt. Anh Chòi dìu vợ sang bờ phải cùng nhau bơi ngược nguồn. Đến một vũng xoáy, Quả Hoa chóng mặt hoa mắt phát sốt. Mặt rát như châm lửa. Anh Chòi dìu vợ tìm nơi dưỡng bệnh. Bỗng gặp một cái hàm ếch rộng rãi nước lặng. Trong hang lão ba ba đang ngủ. Đầu cổ chân co tất cả vào trong mai, chẳng khác cái chảo úp xuống đất. Thấy động đầu lão thò ra :
-Anh Chòi vào đây làm gì ?
-Thưa cụ ! Chúng con mới từ ao tù ra, chẳng may Quả Hoa nhà con sốt, xin cụ cho trú nhờ.
Lão ba ba ân cần bảo :
-Được ! Ta nhường cho một buồng tử tế. Hãy dìu cô ấy vào !
Lão ba ba biết ngay Quả Hoa bị bệnh hậu sản trầm trọng. Quen ở ao lặng, nay ra dòng chảy sinh cảm nhiệt. Ba ba liền bẻ một miếng dìa mai của mình đưa cho anh Chòi :
-Đây là thuốc mát. Anh đưa cho cô ấy ngậm sẽ giảm sốt.
Quả Hoa máy môi cảm ơn và cho thuốc vào miệng. Lão ba ba nói :
-Cô hãy yên tâm nằm nghỉ sẽ khỏe ngay !
Quay ra lão hỏi chuyện anh Chòi :
-Trong ao có sự cố gì mà phải vượt đi ?

Anh Chòi kể lại cái ao tù của làng : “Đồng thủy kim ngự trị. Từ Rồng Rồng đến tiến sĩ Chuối Ngộc cũng không sống nổi. Các giáo sư, nhà văn, nhà bác học tầm cỡ Ngộc Chôi, Ngộc Mè, Ngộc Chày, Ngộc Trắm… đều chết bệnh vì chất xám rẻ mạt không có thủy kim hộ mệnh. Bọn trắm cỏ, trắm ốc chỉ coi trọng đồng tiền. Vợ con mắc hậu sản. Không có tiền mua thuốc. Tiến sĩ y học Chuối Ngộc bảo tìm con kỳ đà tự cứu lấy bệnh của mình. Do vậy chúng con vượt ao tù ra đây ạ !”
Lão ba ba khen :
-Vợ chồng anh can đảm tự cứu mình. Khá lắm ! Hết bao cấp tất thời phải thế. Thanh niên bây giờ phải tự khẳng định vị trí của mình, tự lực tự cường, không có ông thần bà thánh nào cấp ăn, cấp mặc, cấp việc làm cho đâu. Học được câu nầy của cụ Nguyễn Trãi thời ung dung : “ Khó bền, mạnh gắng, khôn ngay, khéo đầy “. Kỳ đà là một hung thần lưỡng cư cơ hội thích ứng linh hoạt trên cạn dưới nước. Chỉ một lẽ sống ăn thịt các loài vật nhỏ yếu. Không dễ lấy mật của nó. Không mưu trí đoàn kết không địch được nó. Vợ chồng anh còn trẻ mà có gan to tày núi, miệng cọp lăn mình thế nầy thì tất thành đạt. Trên đầu nguồn suối nầy, kỳ đà sống hàng đàn. Từ đây lên đó, có vũng xoáy lớn rái cá kiểm soát. Không khôn khéo và gặp may khó bề thoát nạn. Đã có chí vượt ao tù, thời có chí thắng nó. Nên đừng sợ !
Anh Chòi nghe mà tưởng rụng hết vây, vẩy. Quả Hoa lui sốt, sáng lên niềm hy vọng tìm được thuốc cứu bệnh. Sáng hôm sau, Quả Hoa khỏi sốt họ tiếp tục ra đi. Ba ba lưu luyến tiễn khách một quãng đường. Vợ chồng Chòi nói :
-Cảm ơn cụ nhiều ! Trên đời ít người có tâm đức như cụ. Chúc cụ thọ an !
Đến trưa họ tới vực xoáy to. Cá tụ ở đây ăn mồi, nghỉ ngơi, nhảy múa. Vì thế rái cá đến săn. Vợ chồng Chòi dìu nhau vào một quán nghỉ. Chỗ nầy ăn. Nơi kia nhảy, lắc. Bọn cá nào cũng tìm chỗ có ôm, có sập sình, vừa náo nhiệt vừa xa lạ. Ở cái ao tù của Chòi chưa nhập cái lối sống nầy. Một ngày cũng sẽ đến quấy động làm ao đã đục càng đục hơn. Hai vợ chồng Chòi đang xẻ cho nhau cái đùi nhái thì có tiếng la thét đỗ vỡ ầm ầm:
-Rái cá đến ! Rái cá đến ! Rái cá…
Chưa nghe dứt tiếng loa báo động, Rái cá đã tung bốn vó có màng bơi đến. Anh Chòi lôi vợ chạy rúi đầu xuống bùn. Chị Quả Hoa lăn theo ngất xỉu. Rái cá nắm lấy đuôi Quả Hoa giơ lên :
-Con chuối quả nầy thanh niên mà sao ra mẹ rồng rồi ? Mầy mắc bệnh gì mà ghê tởm làm vậy? Mẹ kiếp ! Hôm nay ra ngõ gặp gái, xúi quẩy mất rồi! Ông trói con mẹ nầy đây. Không kiếm được con nào hơn thì ông sẽ ăn gỏi mầy !

Rái cá sục lùng một lát không thấy bóng cá nào. Rô diếc xuống bùn. Trê ngạnh vào hang. Nó càu nhàu chửi bới. Quay về ăn thịt Quả Hoa :
-Ê con kia ! Mầy ở cái ao tù nào mà hôi thế ?
Quả Hoa sẽ thưa :
-Tôi ở trong ao làng…
-Tao biết mà ! Chỉ có ao xóm ao làng tăm tối tù hãm mới có cái giống tật bệnh như mầy. Họ tao vốn không chê vũng nhỏ, nên đành phải bắt mầy làm bữa. Đằng nào mầy cũng được hóa kiếp một lần.
Rái cá nắm lấy ngang lưng Quả Hoa. Chị kêu :
-Ông ăn thịt tôi không sợ lây bệnh sao ?
-Bệnh gì mà lây được ?
-Bệnh đường ruột !
-Tao có thuốc lá cây chó đẻ là xong hết !
-Bệnh tôi đang lan thành dịch không thuốc nào chữa được.
-Vi trùng gì mà không diệt được bằng thuốc?
Quả Hoa có lần được nghe loài người nói có dịch Sida do virus gây ra, liền nói :
-Không phải vi trùng mà là virus !
Rái cá nôn nóng quát :
-Virus gì nói mau?
-Virus HIV ! AIDS !
Rái cá sợ hóc xương cá chuối, xây xát khoang miệng chảy máu sẽ bị nhiễm HIV, hoảng sợ ném Quả Hoa xuống bùn :
-Bỏ mẹ tao rồi ! Sao mầy không nói từ đầu ? Tao chót sờ vào có việc gì không ?…
Rái cá vội vàng rửa chi trước rồi tháo chạy ra khỏi vũng xoáy. Anh Chòi chui ra khỏi bùn dìu vợ tìm chỗ nghỉ khác. Đang đói bụng gặp may nhặt được giun dế của họ nhà chiên bỏ chạy. Vợ chồng bón cho nhau ăn miệng vẫn còn run rẩy.

Từ hôm nghe có dịch Sida đến vũng xoáy, Rái cá không về nữa. Dân cá lại tụ về làm ăn vui hơn xưa. Vợ chồng anh Chòi được cá chuối cho theo đàn. Do đó, cũng kiếm được miếng ăn trong dòng chảy thoáng khí ngon thơm sạch sẽ hơn, chẳng như ngày ở ao tù.
Ông Chuối Gộc đầu đàn hỏi :
-Cô Quả Hoa mắc bệnh hậu sản lâu chưa ?
Sẽ sàng, Quả Hoa nói :
-Dạ ba tháng lẻ rồi ạ !
-Thế thì trầm trọng rồi đó ! Hôm nay ta sẽ cho đàn chuối bắt một con kỳ đà !
Vợ chồng chòi theo đàn chuối ông Gộc lên nguồn.
Trong hang đá, một con kỳ đà chòi đen xám đầu to, cổ nhỏ, mình to, đuôi thuôn dài nhỏ dần. Tứ chi có màng bơi và móng vuốt. Nó trèo cây giỏi, lội nước tài. Từ hang nó bò ra nhảy ùm xuống suối săn lùng cá. Nó sục vào trận địa của ông Chuối Gộc. Một chú chuối chõn bơi ra nhử mồi. Kỳ đà chòi lao như mũi tên vào đích. Thế là bốn phía đàn chuối xông vào bắt. Ông Gộc đớp luôn cái đầu kỳ đà. Bốn anh chuối đớp bốn chân. Còn anh Chòi Sộp cắn đuôi giữ chặt. Kỳ đà dẫy dụa trong cái thế sáu phía giằng thây, một lát sau chết. Đàn chuối tụ lại một vũng xoáy nước. Ông Gộc trao kỳ đà cho vợ chồng Chòi, Quả Hoa. Cái thân kỳ đà to gấp rưỡi lần anh Chòi Sộp. Ông Gộc nói :
-Bắt kỳ đà không dễ. Kỳ đà ngộc nuốt được cả ta ! Phải có mưu mẹo và sức mạnh tập đoàn mới bắt được nó.

Trời nắm phần cho cô Quả Hoa hiền lành nhân hậu. Cho nên hôm nay, mới dễ dàng tóm được kỳ đà chòi. Cô hãy uống mật và ăn hết thịt nó sẽ trở thành cá quả hùng mạnh. Nếu vợ chồng cô thích sống tập đoàn thì ta kết nạp vào hội chuối suối hồ.
Quả Hoa mừng rỡ nói :
-Con xin đa tạ ông Gộc và anh em họ chuối ta đã hết lòng giúp đỡ vợ chồng con và cứu bệnh cho con. Ơn nầy chúng con không bao giờ quên !
Anh Chòi nói :
-Từ hôm nay, vợ chồng con chính thức có nguyện vọng xin nhập đàn chuối ông Gộc. Xin hứa sống chết cùng với đàn suốt đời.
Ông Chuối Gộc tuyên bố :
-Ta có loài có giống phải thương nhau. Thủy tộc là một nhà. Phải biết điều ba cây chụm lại. Từ lúc nầy ta chính thức tiếp nhận bố Chòi Sộp mẹ Quả Hoa làm một thành viên của đàn. Chờ một trận mưa lớn nước tràn bờ, ta cử tốp chuối về ao tù làng đón đàn chõn nhóc ra suối hồ cho cha mẹ Chòi Sộp Quả Hoa !
Hàng trăm vây mang chuối vỗ vào nhau, reo mừng, múa lượn, quay tròn trong vũng xoáy của dòng suối tự do dài thoáng…

(Truyện ngắn cực hay tại Truyendammy.vip)

VN88

Viết một bình luận