VN88 VN88

Chiều biên giới địt nhau phê quá – Truyện 18+

Vừa lúc nghe tiếng động cơ xe hơi ngừng trước thềm.

Hai người phỏng đoán bà Emma đã về, theo sau là hai Nam, cháu Đông và anh Brian thợ máy chánh- chồng của Bella, gọi ông bà bằng Cậu mợ theo hộ tống, hai túi xách tiền mang vào bà tiếp nhận đưa vào buồng cất. Chiều phát ra cho nhân viên.

Đoan Dung chạy ra chào mừng và phụ xách hành lý vào phòng.
Bà tươi cười hỏi ông đâu và ông có căn dặn điều gì chưa?.

Nàng hơi giật mình, vì hai người vừa chấm dứt cuộc mây mưa vụng trộm, lòng rất mừng vì ông chủ không phun trận mưa tinh trùng để gây ô nhiểm bốc mùi tinh dịch khi đối diện với bà chủ, nên không bị phát giác.

Em lo sửa soạn sạch sẽ chiều có khách đến ăn cơm tối.

Khách quen, ông Giám đốc ngân hàng và hai vị khác đến “binh xập xám”- Pocker, thưởng thức món ăn có thể họ ngủ qua đêm.

Thực đơn chị đã đặt nhà hàng xong lúc nảy. Chiêu đãi có phục viên lo.
– Em phụ tiếp “khách“ với chị nhen.

Câu nói buông lững của bà Emma làm Dung suy luận lo lo trong lòng, nhưng cảm thấy hảnh diện được chủ tâng bốc, vì nàng vào làm chưa được hai tuần, nên không biết rõ cảnh sanh hoạt gia đình của giới thượng lưu: thương gia, kỹ nghệ gia, chức quyền trong thị trấn nhỏ bé ra sao, nhưng thầm phỏng đoán cuộc vui nhộn nhịp vì thực khách người ăn kẻ ở, thầy thợ không thể dưới 30 người.

Nhập tiệc vào khoảng 18 giờ 30. Quan khách Úc đến rất đúng giờ, chứ khách Việt Nam thường rề rà đến trễ. Nhà hàng được order theo thực đơn yêu cầu, các nữ tiếp viên rót rượu champgne ra cốc chân cao, rảo bước mời những vị hiện diện trong phòng khánh tiết rộng có thể chứa cả 200 người, họ tyụm nhóm nói cười, theo sau cô khác mang khai bánh biscuit kẹp cheese, bánh sandwich lọai đặc biệt nhỏ, thực khách tự self serve. Vừa lúc vợ chồng ông bà chủ bước ra tham dự. Ông Brown dành phần tiếp đãi ở nhà trên, còn bà vợ lo nhóm thầy thợ gian nhà sau để tạo sự thân thiện và gần gủi mọi giới.

Dung được bà chủ cho phục sức, trang điểm lộng lẫy như mệnh phụ quyền uy cao sang, nóng bỏng kỳ lạ chờ viên Giám đốc Ngân hàng vào bàn, nàng sẽ ra ngồi gần bên phục vụ. Bà Emma căn dặn công việc em ăn uống chung vui, chiều chuộng lấy lòng giúp khách giải toả công việc và gia đình của họ. Nàng suy nghĩ mình chưa từng ra vào chốn nhà giàu, phú qúy ăn sang mặc đẹp, miễn chủ sai bảo sao, vâng lệnh làm nhiệt thành là vui thỏa.

Khi ông Giám đốc ngân hàng Allan vào bàn an vị, Dung tự động đến ngồi cạnh, nàng biết người đàn ông qúy phái được nàng sẽ phục vụ là viên Giám đốc, và hai vị khách kia có chức quyền, nghe qua lời chào mừng xưng hô thì được hai cô gái đẹp ngọt ngào, vô cùng gợi cảm thể hiện cách ăn mặc lãng mạn sâu sắc theo cách riêng của hai cô ấy, cô da vàng và cô da trắng cao hơn bước ngồi kề săn sóc. Bàn dài ghế bọc vải trắng, trải thảm tua tuội sang trọng ở căn phòng ăn nhà trên gồm bốn cặp- toàn qúy khách có chức vị.

Còn đa số thầy thợ, công nhân dọn bàn trong gian nhà sau, cách đó khoảng hành lang rộng, phục vụ ăn uống no say, họ nói cười rôn rả vui vẻ nhưng không có “em thơm” hầu hạ cạnh kề.

Thói quen của giới thượng lưu thị trấn lẻ về đêm, ăn xong qua phòng khách- hơi nhỏ ngồi thưởng lảm nhâm nhi ly cà phê, tách trà, bánh tráng miệng và chờ bênh xập xám, sát phạt nhau trong thâm tình giao tế.

Đêm nay có tăng cường ba người đẹp, làm dáng cho canh xập xám thêm khởi sắc. Những đóa hoa mới, khách không chê nhan sắc thứ hàng đặc biệt nầy mà vì quá quen muốn thay đổi “khẩu phần” thôi. Họ rỉ tai nhau từ hôm thị trấn có nhóm người da vàng về sanh cư lập nghiệp, có hai phụ nữ hương sắc còn khá mặn mà. Bích Hà má ruột của cháu Đông, phụ nữ sanh trưởng miền Nam da dẻ đẹp phong cách qúy phái, ai thấy nàng nóng bỏng hấp dẩn cũng tham lam, được ông bà chủ từng ưu tiên chiêu đãi các vị thượng khách kín đáo, vì nàng cần chút ít tài chánh cho hai niên học nghành giáo dục giữ trẻ. Đã đem cái ngàn vàng cân đo làm “quà tươi mát” trao đổi, còn khách hầu bao rủng rỉnh không ngại chi phí đậm. Khách đã trao đổi ái ân vui vầy với Bích Hà, dáng dấp thon cao, thơm như hoa lan, giọng nồng ấm ngọt ngào chẩm rải êm tai, ánh mắt quyến rũ; nhưng chỉ tội bộ ngực như “hơi màn hình phẳng”; như con khô mực, thế nhưng chiếc lưỡi là lợi khí thần sầu đưa Nam nhân vào “huyệt tử lộ” và cái âm hộ còn tuyệt hảo, ngoại hạng khách làng chơi bị nàng vận khí công vắt cạn, phun trào nguồn tinh lực, khiến sau cuộc mây mưa đứng dậy đi không muốn nổi. Vì thế khách “hưởng hoa, đãi nguyệt” với nàng một lần đều thỏa nguyện. Muốn giao dâm, luyến lưu thêm đôi lần nữa…
Tiếng tốt đồn xa. Vang danh trong giới thượng lưu, doanh nhân khoái “của lạ” truyền khẩu, rỉ tai kín đáo loan truyền, tư gia Brown chủ nông trại luôn có “hàng mới”. Do đó các vị thượng khách quen, họ cứ hẹn trưa trưa đến ăn cơm “đoàn kết” với gia đình Brown để “chén” bộ vó của Bích Hà cho thử nghiệm lời đồ đoán đúng sai!?. Một lần vị thương gia ngoài phố ngủ qua đêm, cường tập với Hà, nàng dùng nghệ thuật phục vụ vắt sạch tinh lực, đến sáng phải lê lết như tên bại xuội đi đứng không vững. Vì thế vắng mặt ông thương gia đêm nay. Con bạc đang lâm bệnh, chủ nhà Brown phải cầm khách.

Còn Dung hiện thay thế Bích Hà trong gia đình ông bà gia chủ, được Steven khai hỏa giao tình dự định xây dựng tương lai. Hiện vắng mặt vì đang lái xe về thủ đô Adelaide lo thủ tục bảo lảnh vợ con của người bạn –Ba Hiếu, bỏ lại người yêu sơ ngộ- Dung được gia chủ Nông trang “khui hàng” cử trưa.

Nhưng nàng sẽ không “mồ côi tình yêu” đâu, khi quan khách đến dự dạ tiệc.

Cả bốn vị khách đang ngồi phòng khánh tiết chờ các cô chiêu đải bưng cà phê, trà bánh đang đến… Chợt vị đàn ông trẻ trong nhóm nói bâng quơ:
– Ước gì giờ nầy có sửa tươi (breast milk) uống cà phê!.

Qúy ông sẽ khỏe “gà” biết chừng nào.

Ông Brown chủ nhà nghe, vốn chiều khách lấy lòng. Thoáng nghĩ nhanh, tìm biết ai có sữa, trực nhớ sẵn Yến Linh đang dự tiệc ở dãy nhà sau; ông liền lệnh cho mời cô gái trẻ lên ngồâi tiếp khách chung với nhóm Nam thực khách. Ông chủ biết Linh đang sở hữu bầu sửa tiên cho con bú hằng ngày, giờ đang căng cứng vì baby đang yên giấc và rảnh rang.
Yến Linh xinh đẹp vô cùng sau khi sanh da dẻ săn cứng, nhờ thoa các loại kem thảo dược bảo dưỡng làn da, cá tánh hay dí dõm. Cô hài hước bất cứ chuyện gì. Ông khách lạ nói đùa một câu, Linh đáp luôn câu dài còn buồn cười hơn, càng làm cho buổi hội ngộ đầy hào hứng, thêm khởi sắc…
– Nè Linh tiếc làm gì, cà phê cần vài giọt sữa cho đời bớt đen?

Em chỉ sợ qúy ông, qúy anh chê, chứ nào hẹp lượng. Chẳng những em biếu …sữa mà còn “ngàn trùng” sự thích thú, mê ly… nữa.

Vị khách trẻ bưng tách cà phê đưa vào ngực, Linh lẹ làng “giả bộ” hốt chùm lông ở hạ thể, làm viên đường ngọt bỏ vào ly trước, xong trật áo ngực, nắm đầu vu chỉa vào miệng lý vọt tia sữa bung toé ra. Các vị khách đang ngồi trố mắt nhìn từng cử chỉ thích thú biểu diễn của cô gái. Người hơi ngạc nhiên trò chơi lạ, cất tiếng ồ… ồ; mắt láo liêng mĩm cười thích chí, còn Linh điềm nhiên chẳng hề mắc cở. Lần lượt cô “bơm sữa” cả vào bốn ly cà phê, tạo màu đục đục trắng đen, khách cùng hè nhau bưng cà phê ực một hơi ngon lành.

Xong vị khách trẻ trìu mến, giữ người đẹp ngồi bên như cô nhân tình, còn Linh vốn hiểu tâm lý qúy ôngï, ăn uống no say chắc có màn gì “độc đáo” của nhóm giàu có, uy quyền trong thị trấn nầy. Sau khi, viên cảnh lực bắt các con bài vào tay xong , nàng ngả người dâng gương mặt cho viên chỉ huy hôn một cái lên tinh thần, rồi nàng nhoẻn miệng cười vui đắc thắng với mọi người trong cuộc.

VN88

Viết một bình luận