VN88 VN88

Vỏ quýt dày thì sẽ có móng tay nhọn

Cô mở chiếc xắc nhỏ, lấy ra một khẩu súng ngắn đưa cho Pite:
– Hôm nay em đã mua nó ở hiệu cầm đồ dưới một cái tên khác đấy. Sẽ không ai phát hiện ra nó đâu vì khi trở lại New York thì anh sẽ vứt nó vào đâu đó.
– Thôi được – Thế còn chứng cớ ngoại phạm của em thì tính sao?- Piter hỏi khi đút khẩu súng vào túi chiếc áo khoác.
– Bệnh viện Thánh John cách chỗ em ở vài phố. Em sẽ đến đó sau 11 giờ và kêu là bị đau bụng. Dĩ nhiên là họ sẽ để em lại đó qua đêm. Anh sẽ có mặt ở nhà em sau 1 giờ đêm để cho mọi việc được hợp lý. Để hoàn toàn chắc chắn thì anh có thể bắn một viên đạn vào chiếc đồng hồ báo thức trên chiếc bàn ngủ gần giường của Amos. Điều đó sẽ nói chính xác về thời gian. Để vụ việc được nhìn nhận giống như một vụ trộm anh phải đập vỡ cửa kính vào phòng khách. Amos sẽ không nghe thấy gì đâu. Sau đó, anh lôi từ trong tủ một đôi vỏ gối, cho một bộ đồ ăn bằng bạc của em vào một chiếc rồi lại để vào đúng chỗ đó. Rồi anh mang theo chiếc thứ hai đi lên tầng trên, anh sẽ bắn Amos và bỏ chiếc vỏ gối ở cạnh giường. Mọi việc sẽ giống như là tên trộm đi lên trên để lấy đồ nữ trang tìm được ở tầng hai nhưng sau khi giết người thì hắn đã bỏ nó lại và trong lúc hoảng sợ hắn chạy mất, thậm chí quên cả chiếc áo gối đựng bộ đồ ăn bằng bạc.
– Hợp lý đấy – Nghĩ ngợi một lúc Piter lên tiếng – Thôi, anh đi đây.
Buổi chiều ngày chủ nhật, chiếc máy bay chở Piter đã hạ cánh xuống sân bay Kennedy. Anh ta đã thực hiện mọi việc theo đúng kế hoạch rồi lại lên máy bay trở về đúng lịch trình. Piter ngồi vào xe của mình để ở bãi đỗ của sân bay.

Anh ta dừng xe cách nhà Amos Clauder nửa con phố và đi bộ tới đó. Sau khi dùng báng súng đập vỡ cửa kính, xỏ găng tay và đẩy chốt cửa, anh ta dùng đèn pin soi thấy chiếc tủ và làm theo đúng những việc mà Vivien đã chỉ dẫn. Mở cửa phòng ngủ của Vivien và yên tâm vì không thấy cô trong đó, anh đi ra hành lang và mở cửa phòng ngủ của Amos. Trên giường có một người đang nằm trùm chăn kín đầu. Piter bước vào, chĩa đèn pin về phía hình người đang ngủ, nâng khẩu súng lên và bắn vào đó bốn phát. Sau đó anh ta tiến về chiếc bàn nhỏ và bắn vào chiếc đồng hồ báo thức.
Ở góc giường ngủ đèn bỗng bật sáng. Quay lại, Piter kinh hoàng nhìn thấy Amos Clauder trong chiếc áo pan- tô đang cầm súng nhắm vào anh:
– Bỏ súng xuống – Amos ra lệnh – Tôi đoán trong đó không còn đạn đâu, nhưng cứ bỏ súng xuống đi.
Piter ngây người ra nhìn Claudet, khẩu súng rồi cả chiếc đèn pin rơi khỏi tay anh ta…
– Gì… Gì thế này?… – Piter cố cất lời.
– Chắc hẳn anh sẽ thú vị khi biết được điều gì đã xảy ra – Amos nói với giọng nhã nhặn – Mới đây, ta đã nhận thấy sự đam mê của các người. Vì thế mà ta đã để sẵn máy ghi âm trong các phòng và đã ghi được cuộc trò chuyện của các người sau bữa ăn trưa ngày thứ tư. Bởi các người còn hẹn gặp nhau nên hôm sau trước khi đi ngủ, ta đã mang máy ghi âm vào gara và đặt vào cốp xe của Vivien, còn chiếc mic thì để trên ghế ngồi đằng sau. Nó đã được nạp vào băng casset và ghi được tất cả những điều đã nói cho đến gần 1 giờ đêm. Băng casset đã quay hết trước khi các người về nhưng phần chính yếu thì đã ghi được.
Piter đưa mắt nhìn sang thân hình chùm kín chăn. Amos phá lên cười nham hiểm:
– Anh có thể lại gần mà nhìn xem. Vivien cũng không tới bệnh viện được đâu. Hôm nay sau bữa ăn trưa, ta đã bỏ vài viên thuốc ngủ vào cốc cà phê của cô ta đấy

(Truyện ngắn cực hay tại Truyendammy.vip)

VN88

Viết một bình luận