VN88 VN88

Trận bão tuyết kinh hoàng – Truyện 18+

– Giáng Sinh vui vẻ. Tôi đi đây. Còn những năm sáu món. Mà may là họ đã gọi những món giống nhau nên chúng tôi có thể làm cùng một lúc rồi sớt ra. Bố tôi đang quay cuồng ở dưới. Gặp lại sau.

– Okie.

Paul đóng cửa lại, rồi lại gần ngắm khay thức ăn mà Michael đặt trên bàn.

– Nhìn ngon thật nhỉ – Dan từ bên trong phòng bước ra, lúc này trên người không có lấy một mảnh vải che thân. Anh ôm lấy Paul từ phía sau, một tay thì vòng qua eo, tay kia thì đặt hững hờ trên dương vật của anh ta.

– Tớ nghĩ chúng ta nên ăn trước rồi tiếp tục.

– Đồng ý. Nhưng tớ muốn hôn cậu thêm một chút.

– Hi hi, cậu làm tớ có cảm giác cậu khao khát tớ.

– Đúng là như vậy. Nãy giờ tớ gần như điên lên vì cậu.

– Sao thế?

– Khi cậu đi ra ngoài tiếp chuyện với Michael, tớ có cảm tưởng cậu thích anh ta hơn tớ. Giống như việc cậu bỏ tớ và chạy theo anh ta vậy.

– Đừng ngốc như vậy chứ. Cậu biết tớ hoàn toàn hài lòng về cậu mà. Muốn hôn tớ phải không? Sao nói nhiều thế? Không làm đi chứ?

– Cậu chết với tớ!

Dan vật Paul xuống sàn, nằm đè lên người anh ta rồi bắt đầu bú môi, mút lưỡi Paul. Paul đặt hai tay lên cặp mông trắng, tròn và chắc nịch của Dan rồi ra sức vò bóp nó.

Lúc đó cửa phòng bật ra. Michael bước vào nói một hơi “Tôi quên mất, 12 giờ đêm nay sẽ có bắn pháo bông ở quảng trường đằng kia” rồi nhanh chóng im bặt khi thấy hai người đàn ông đang vật lộn với nhau trên sàn.

– Tôi… – Michael lùi lại rồi tính đóng cửa. Mặt cậu ta đầy hốt hoảng xen lẫn với bối rối tột độ.

– Khoan đi đã Michael. Paul lên tiếng. Chúng tôi không cố ý làm cậu bất ngờ hay lúng túng đâu. Nhưng đã bước vào đây rồi thì cậu cứ nói hết những gì cậu muốn nói đi.

– Tôi… ừ… er… 12 giờ tối sẽ bắn pháo bông, rất nhiều người sẽ tụ tập để đón Giáng Sinh ở đó. Tôi tính báo để các anh biết mà tham dự – Michael nói, mắt không thể ngừng nhìn vào con cu to tướng của Dan.

Dan cũng ý thức được như vậy. Cậu ta, vẫn còn ngồi trên sàn, chủ động banh rộng hai chân ra cho con cu mình dễ quan sát.

Paul đứng kế đó, thấy vậy cười nói tiếp

– Cám ơn cậu nhiều. Cậu còn gì nói nữa không? Hoặc có thắc mắc hiếu kỳ gì đó?

– Tôi… à… cái đó của anh to nhỉ.

– Cám ơn. Cái của Paul cũng sêm sêm thế. Cho cậu ấy coi đi Paul.

– Đồng ý. Mà khoan. Michael, cậu có muốn xem không? Nếu muốn thì đóng cửa lại, rồi vào gần chỗ này cho dễ xem.

Michael có vẻ lần lữa, lựa chọn. Cậu ta hơi bối rối.

– Nếu không muốn thì thôi vậy. Tiếc thật. Paul làm ra vẻ sắp quay vào trong.

VN88

Viết một bình luận