– Vậy thì nằm ngửa ra nào. Tốt. Cho tớ xem cu của cậu nhé. Tớ chưa thấy nó.
– Tự nhiên đi. Nhưng đừng làm nó đau. Nó mỏng manh lắm – Paul cười tinh nghịch.
– Chúa ơi. To và bự thế này mà cậu nói là mỏng manh à. Nhìn nó đẹp quá nhỉ. Tớ đoán cậu tự hào về nó lắm.
– Các cô gái rất thích nó. Paul nói trong khi Dan tuột cái quần anh xuống tận đầu gối, rồi kéo cái quần lót xuống theo. Dan nhìn vào mắt của Paul có ý dò xét rồi hỏi.
– Tớ đoán cậu không phải là gay. Cậu có nhiều phụ nữ quay quanh. Tớ biết cậu làm tình với rất nhiều nàng rồi. Nhưng này, sao cậu lại đồng ý làm với tớ? Tớ chưa thấy cậu giao du với một gã nào bao giờ.
– Chính vì thế mà hôm nay tớ muốn làm tình với cậu. Chính tớ kéo cậu vào buổi đi chơi này, làm chúng ta không thể về nhà. Tớ muốn đền cho cậu.
– Không cần đâu – Dan ngồi phịch sang bên cạnh – nếu cậu muốn đền cho tớ thì không cần. Cám ơn.
– Đừng làm như vậy chứ. Tớ thực sự đang nứng lên. Tớ muốn đêm nay được làm một cái gì đó khác biệt. Nhân dịp Giáng Sinh. Cậu là người phù hợp lắm. Đừng có phật ý khi nghe những lời tớ nói. Tớ chỉ không muốn dối gạc cậu.
– Đừng có hối hận nghe chưa – Dan quay úp sang và đè lên trên người Paul. Con cu Dan từ bên trong quần đè lên cu của Paul còn miệng hai người thì cuốn lấy nhau. Dan không ngừng nhiễu nước bọt qua miệng Paul rồi lại hút lấy nó, trong khi lưỡi anh khám xét đủ mọi vùng trong miệng Paul.
Ngửa lên để lấy một hơi, Dan cười hỏi Paul
– Cậu thấy thế nào?
– Hơi dơ một chút, nhưng có chúa làm chứng, tớ thích kinh khủng.
– Có muốn thêm nữa không?
– Đừng bắt tớ chờ mà Dan.
Dan vục mặt vào Paul một lần nữa. Khi lưõi Paul vừa chạm đến răng của Dan, chuông cửa vang lên.
– Ai vậy nhỉ? Dan cằn nhằn và rời Paul ra. Anh đứng lên định ra ngoài mở cửa thì Paul ngăn lại.
Anh ta đứng dậy, kéo quần lên rồi bảo:
– Tớ đoán là Michael. Cậu ta mang đồ ăn lên cho chúng ta. Để tớ ra mở cửa nào. Cậu chờ ở đây đi.
Paul mở cửa. Michael cầm một khay thức ăn bằng bạc sáng choang. Trên đầu anh ta đội một chiếc mũ đỏ mang không khí rất Giáng Sinh. Các món súp, bánh mì, bơ nhìn vô cùng ngon mắt và con gà nhỏ thì thật ra trò. Ngoài ra còn một ổ bánh gatô hình khúc cây màu nâu – xanh rất bắt mắt.
– Tôi ưu tiên làm trước cho hai anh đó.
– Trời, cám ơn nhiều. Tôi cứ tưởng phải đợi lâu hơn thế.
– Cái bánh là tôi tặng thêm cho các anh. Còn các món khác sẽ tính vào hoá đơn khi các anh trả phòng.
– Cái bánh đẹp thật.
– Thế mới xứng với hai thực khách sắp ăn nó.
– Ôi cám ơn cậu nhiều. Cậu tử tế quá. Chúc mừng Giáng Sinh vui vẻ.