“Tao cũng chưa. Thôi, mình xuống dưới đồng cỏ đi…”
David huýt huýt 2 con chó:
“Đi nào Friz, đi nào Mabel, ra khỏi đây thôi”
Hai thằng cùng 2 con chó rời khỏi chỗ đó và chạy xuống đồng cỏ phía dưới. Ở đó những con ngựa con đang bú sữa, cái đuôi của chúng vung vẩy khi chúng bú. Điều này quả là mới lạ và tuyệt vời đối với Tristan khi nó được xem những con vật hành động theo quy luật của tạo hoá. Hai đứa tiến lại gần hơn đàn ngựa, ngồi xuống bãi cỏ để xem chúng. Những con ngựa cái đang gặm cỏ trong khi những con ngựa con đứng sát gần mẹ của chúng.
“Thấy gì không Tristan? Con ngựa con với cái vệt trắng trên mặt của nó là con đực đấy. Cu nó treo lủng lẳng kia kìa”. David nói nhỏ. “Còn con có 3 cái chân trắng là con cái, tao chả nhìn thấy gì bên dưới cả. Nhìn xuống chỗ dưới cái đuôi của nó kìa, tao thấy cái lồn. Một boy và một girl”
“Chả hiểu chúng tên là gì nhỉ?”. Tristan nói thầm. “Trông chúng thật xinh xắn. Nhìn kìa, chúng đang tiến lại gần mình hay sao ấy”
“Đừng di chuyển và im mồm đi. Để xem chúng có đến gần tao với mày không”
Như thử sự điều khiển bản thân của David và Tristan, 2 con ngựa con từ từ tiến lại gần. Chúng khụt khịt mũi và ngửi ngửi 2 đứa. Tristan không ngồi yên nữa, nó vùng lên đuổi 2 con ngựa con chạy lung tung đến khi cả nó lẫn mấy con ngựa đều mệt lử.
Ngay sau đó 2 đứa nghe thấy mấy tiếng kẻng từ phía căn nhà.
“Bà đang đánh kẻng đấy, mình có 15 phút để tắm và chuẩn bị cho bữa trưa. Nhanh lên!”
Khoảng thời gian vừa qua qủa thật đầy những điều mới mẻ đối với Tristan mà đó mới chỉ là một buổi sáng của ngày thứ nhất.
Hai đứa thật phàm ăn và bữa trưa của bà David dần biến mất một cách nhanh chóng. Trong khi 2 đứa ăn, ông hỏi xem chiều nay chúng có giúp ông cắt cỏ trong sân sau trang trại không. “Vâng”. Dacvid và Tristan trả lời đồng thanh. Chúng đã nhìn thấy cái máy cắt cỏ ở trong kho đồ. Trông nó thật vĩ đại, nhưng cái sân trang trại còn vĩ đại hơn. Chúng dành cả buổi chiều để cắt cỏ. Đến lúc chiều muộn thì cả hai đứa đều nóng, người đầy mồ hôi và mệt phờ. Nhiệt độ lên tới 90 độ F và không hề có cơn gió nhẹ nào.
Cảm thấy việc cắt cỏ đã đủ, bà gọi chúng về để uống nước chanh. Sau khi uống hết cốc nước chanh. Bà gợi ý:
“Ông đến tận tối mới về nên các cháu có thể đi chơi một lúc đến khi mặt trời lặn. Davy, cháu có nhớ chỗ để cái cần câu cá không? Hai đứa nên ra chỗ con sông một lúc cho nó mát”
“Vâng”
“Tuyệt thật”
Trong khi David đi lấy cần câu thì bà giúp Tristan đào giun. Năng lượng trong cơ thể chúng được phục hồi một cách nhanh chóng. Chúng chạy như điên qua hàng rào, qua đồng cỏ để đến bên bờ sông. Nói là sông nhưng thực ra nó cũng không lớn lắm, chỉ như một con suối lớn thôi. Cây cối bên sông đổ bóng mát làm xua đi sự mệt mỏi của cả hai đứa.
Sau khi câu mãi mà chả thấy con cá nào, hai thằng xắn quần lên và lội xuống thử tìm bắt mấy con ếch. Chẳng may Tristan bị ngã, hình như do bên dưới lòng sông rất trơn. David ái ngại nhìn Tristan đang ngồi dưới nước. Tristan lo lắng hỏi:
“Mát thật nhưng quần áo của tao ướt hết rồi. Về thế này nhỡ bà mắng thì sao?”
“Chắc chả có ai thấy tao với mày ở đây đâu, sao không cởi quần áo ra mà phơi”
Tristan nghe theo, chỉ loáng một cái nó đã cởi hết quần áo mặc mỗi cái quần lót ướt sũng. Bị ướt nên cái quần trở nên gần như trong suốt và dính sát vào thằng nhỏ dài ngoằng của Tristan.
Bất chợt David ước giá như thằng nhỏ của nó cũng dài như của Tristan.
“Có khi mày cũng nên cởi nốt cả cái quần lót ấy ra mà phơi”. Vừa nói David vừa nhìn xung quanh. “Nó chả che được mấy đâu, với cả mặc ướt như thế mà không thấy khó chịu à?”
“Ờ, nhưng nếu tao cởi thì mày cũng phải cởi chứ”
Sau một lúc lúng túng ban đầu vì cả 2 thằng đều chưa bao giờ ở trần truồng ngoài trời cả, cả hai đứa cởi hết quần áo để lên bờ rồi nhảy tùm xuống bơi và té nước lung tung. Tristan cảm thấy rất thoải mái vì không bị vướng víu gì, tự nhiên, nó bỗng thèm được chạm vào thân hình tuyệt đẹp, trần truồng của David. Nó chợt nghĩ ra một ý để làm cho vụ này càng thêm đặc biệt.
“David, chơi đuổi bắt đi. Đứa nào bị chạm vào cu sẽ phải đuổi”
Nói rồi không đợi David trả lời, Tristan rướn người tới đập vào đầu con cu uncut của David và bỏ chạy.