Vừa nói, cha vừa thò tay vào trong măng mê hai bầu vú nặng trĩu, mịn màng. Yến nằm im, nhắm mắt, tai vẫn nghe bài nhạc ấm cúng của nhạc sĩ Đức Huy: “…..và con tim đã vui trở lại…và niềm tin đã dâng về người…trọn tâm hồn nguyện yêu mãi, riêng người mà thôi….” Cha cởi bỏ chiếc áo bà ba và nịt vú mặc trên người nàng, để lộ hai gò bồng đào với núm vu hồng hồng. Cha ngoạm vào miệng hơn nữa bầu vú mút chùn chụt. Tay lần mò xuống dưới háng chà chà trên mu lồn nhu cao. Thọt hai ngón tay vào lồn, móc, ngoắn thỏa thích. Người Yến bây giờ như xát khô, không cảm giác, mặc Cha dày vò thân thể, Yến nhắm mắt để mặc cha chuộc tội cho mình. Hai hàng nước mắt chảy dài, nàng không biết chuyện mình đang làm đúng hay sai. Yến thầm nghĩ có lẻ mình không nên đem cặp mắt khoa học để giải thích về đạo. Trên phương diện khoa học thì nàng đã thất tiết với Tèo vì đã để Cha đụng đến xát thịt của mình, nhưng nói về tâm linh thì Cha đã chịu khó nhọc chuột lỗi lầm dùm mình để sau khi qua đời mình có thể vào nước trời. Yến cảm thấy dễ chịu với lối suy nghĩ ấy nên không còn khóc và hết sức giúp Cha. Nàng dang chân thật rộng, hẩy lồn lên thật cao cho Cha tiện đút cu vào mà khỏi bị vướng vấp. Ðược vài ba phút, nàng cảm nhận một dòng nước ấm chảy sâu vào tử cung.
– Cha đã truyền cho con dòng nước sạch để rữa đi những ô uế trong thân xát phàm của con. Nguyện Chúa Ba Ngôi ban phướt lành cho con..amen..
– Con đội ơn cha…
Như đã có nơi nương tựa về tâm linh, Yến vui hẳn lên, thay vì cứ ngồi nhà chờ bóng dáng Tèo thì nàng giờ đây đã có thể tới tìm Cha tâm sự và chuột tội. Sau một tháng xa nhà, Tèo hăm hở bước đi trên đường đê về thăm ba mẹ, hai chị và cả cậu ba. Nhưng khi bước vào nhà, Tèo cảm nhận ngay không khí ngột ngạt khó thở. Không phải vì trời nắng mà là những nét ưu tư buồn rầu của cha mẹ, cộng thêm nét lo âu của Cậu Ba và hai chị. Tèo gặng hỏi hết người này qua người kia. Tèo chóng mặt khi nghe mẹ kể đầu đuôi câu chuyện. Vốn là từ khi Tèo đi thăm ông bà ngoại thì ở nhà ba mẹ phải đi lên Sài Gòn thâu nợ nên giao nhà cha Cậu Ba và hai chị trông chừng. Theo như mẹ nói thì Chị Phượng đã bị một tên vô lại lẻn vào phòng, bịt miệng, trói tay chân hiếp dâm. Cả nhà không ai hay biết, chị Phượng vì mặt mủi nên cũng không nói cho ai biết. Mãi đến vài ngày trước, tình cờ ngồi nói chuyện, mẹ Tèo phát giác ra chị Phượng đã hai ba tháng mất kinh. Trong lúc lúng túng, gia đình chạy đi mời thầy thuốc bắc tới khám mạch để xát định sự thật. Quả đúng như tiên đoán, Chị Phượng có thai đã ba. Thầy thuốc còn nói thêm là đứa bé có lẽ là con trai. Thầy đi rồi thì cả nhà mới hối hận vì đã để tin tức lộ ra ngoài. Ðến nước này thì không thể phá thai vì sợ bà con dị nghị. Còn nếu giữ thì đời chị Phượng coi như tàn. Chưa có chồng mà lại có con, trong cái huyện nhỏ bé này, chuyện nhỏ họ cũng sẽ xé thành to để bàn tán. Mặt mủi, uy tín của gia đình kể như nước trôi sông.
Nghe đến đây Tèo nữa nghi nữa ngờ về câu chuyện mà chị Giang thuật lại cho mẹ. Ðêm đó, Tèo lén tới phòng chị Phượng nói chuyện. Theo như Tèo quan sát thì chị Phượng nói láo. Những cữ chỉ âu yếm dành cho Tèo cũng không còn, vả lại có lẻ lạnh nhạt nữa. Khi hỏi về thằng hiếp dâm thì chị Phượng tả không rành mạch, ba hồi này ba hồi nọ, vốn chỉ để khuấy nhiểu thị thính mà thôi. Tèo nghi Cậu Ba là hôn thủ đằng sau, nên rắp tâm gài bẫy.
Hôm sau, đang ăn sáng thì Tèo lên tiếng bảo Cậu Ba là ông bà ngoại bị đau, dì Út thì chân yếu tay mềm khó có thể gánh vác chuyện gia đình và ruộng vườn, nên Cậu Ba nên về trông coi giúp dì. Thật ra Tèo chỉ bịa ra câu chuyện để thử phản ứng của Cậu Ba thôi chứ làm gì có thật. Ðúng như dự liệu, Cậu Ba đã nói phớt cho qua chuyện, lấy cớ là muốn nán lại vài tuần điều tra coi thằng hiếp dâm là ai. Chị Phượng cũng nói thêm vào để giữ Cậu Ba ở lại. Tèo biết rõ hai người có quan hệ, Cậu Ba chỉ muốn hoãn binh để tìm cách giải quyết cho êm xuôi câu chuyện. Sau bữa ăn, Tèo kéo Chị Giang và Cậu ba ra ngoài sông chất vấn. Cậu Ba và chị Giang cũng hiểu là không thể nào qua khỏi cặp mắt tinh quái của Tèo nên thật thà thú nhận và cực lực van xin Tèo tìm cách giải quyết.
Dù sao đi nữa Tèo cũng không thể làm lơ được. Chị Phượng cũng đã cho Tèo đụ một thời gian dài, lỡ mà bí lối quá chị khai hết ra thì khổ cả đám. Ðúng với câu “đầu bự thông minh”, mà là đầu khất chứ không phải cái đầu bình thường. Chưa đầy vài phút Tèo đã nghĩ ra một kế tuyệt diệu để giải vây cho cả gia đình. Sau khi bàn bạc kỷ lưỡng với mọi người, mẹ Tèo và chị Giang có bổn phận đi rao cho cả huyện biết về chuyện Phượng bị hiếp dâm, xin bà con trong huyện giúp tìm hôn thủ nhưng thật sự mục đích là lấy lòng thương hại của bà con để tiện bề đi bước thứ hai.
Ðể tỏ ra là gia đình ngoan đạo, ba Tèo đi rao cho mọi người biết là sẽ giữ đứa bé cho đến cùng. Ðồng thời cho bà con hay là sẽ dùng đứa bé để nhận dạng thằng hiếp dâm. Bố trí công việc đâu đó xong, nhân dịp nhà hàng xóm có tiệc cưới, cả nhà Tèo ai cũng đi dự, chỉ để Tèo ở nhà trông chừng chị Phượng. Ðến chừng chín giờ tối, Tèo vào phòng Phượng:
– Chị đã chuẩn bị xong chưa?
– Tèo… mình còn cách nào khác nữa không? Lần trước sau khi phá thai, chị có đi xưng tội nhưng cứ bị ám ảnh hoài, không sao quên được….
– Chị không muốn làm… ?
– Chị biết là không thể nào sinh nó ra được, nhưng em biết không, nó cũng là núm ruột của chị mà..hic…hic..
– Thôi chị ngũ đi, mình bãi bỏ tất cả kế hoạch…
– Tèèooo..em..em..thôi em làm đi…hic..hic..
– Ðược rồi, bây giờ chị phải để cho em… ngũ với chị …để khi bà mụ khám, bã mới tin … thì chuyện này mới có thể qua mặt được mọi người..
– Nhưng hồi nãy….hic..hic… xin Chúa tha tội cho con…mình …mình…bắt đầu đi…
Trong kế hoạch thì ba mẹ Tèo chỉ muốn dàn cảnh ra thôi, chứ đâu biết Tèo có ý riêng muốn hưởng Phượng. Tèo lại lần nữa tha hồ bóp, bú, đụ hả hê..Sau khi đã thoả mãng, Tèo lấy gói thuốc bắc dùng để phá thai mà mẹ Tèo đã lặng lội ra tận Cà Mau mua về, hoà vào trong nước cho Phượng uống. Cho Phượng ống thuốc xong, Tèo để Phượng lấy cái chày giã gạo đập vào sau ót của mình cho xỉu để mọi người tưởng là tên ăn cướp vô nhà đánh Tèo ngất xỉu… Ðược vài phút, Phượng cảm thấy đau rang cả bụng, cơn đau càng lúc càng tăng, Phượng nê cái bụng bầu cố đi ra đằng trước nhà kêu cứu. Hàng xóm nghe được chạy lại coi có chuyện gì thì thấy Phượng nằm bên lề đường không còn biết gì nữa. Gia đình và chòm xóm đưa Phượng tới trạm y tế gần nhất trị liệu. Phượng thuật lại là tên hiếp dâm sợ nếu để Phượng sanh đứa con ra thì mọi người sẽ biết hắn là ai nên đã lén vào nhà ép nàng uống thuốc phá thai. Một đá chọi hai chim, Tèo đã gỡ lại danh tiếng cha gia đình mà còn được hưởng Phượng thoả thích.
Sau chuyện lần này Cậu Ba đã tởn nên không dám ở lại lâu, vội vã từ biệt gia đình Tèo và Phượng vài ngày sau đó. Ba mẹ Tèo không muốn bà con dị nghị nên đã gã Phượng cho một cán bộ từ bắc mới vào. Chồng Phượng coi nàng như hạt ngọc quý vì cả đời hắn cũng không mơ sẽ có ngày được người vợ đẹp con nhà giàu như Phượng. Căn nhà trở nên vắng vẻ hẳn kể từ ngày Phượng xuất giá. Và Tèo cũng đã rút ra bài học nên sau này dù có nứng lắm đi chăng nữa, Tèo vẫn không bao giờ xịt tinh trùng vào lồn của bất cứ cô gái nào.
Tèo cà rông suốt ngày từ xóm trên xuống làng dưới, tán dốc với mấy cô gái, gạ gẫm để được hưởng mà chẳng có thành tích.Tình cờ Tèo ghé vào một quán nước ven đường ở xóm trên, kêu vài chai bia hơi uống cho hạ hỏa. Vì bị các cô từ chối hoài nên trong lòng không vui, mặt lúc nào cũng hầm hầm, không thèm nhình ai xung quanh. Mãi tới khi cô chủ quán cúi xuống đặc mấy chai bia, Tèo vô tình nhìn thấy cặp nhủ hoa to và trắng ra phết. Tèo nuốt nước miếng một cái ực khiến cô chủ quán giật dùng tay che ngực lại.
– xin lỗi chị, tại..vô ý…nên…
– em còn kêu thêm gì nữa không? Cô chủ chuyển đề tài cho khách khỏi thẹn
– Cho em lon đậu phộng và vài con mực nướng …
– Em muốn chị nướng mực bây giờ hay lát nữa
– chị nướng bây giờ đi, em vừa ăn đậu phồng vừa chờ..
– chờ tí là có ngay!
Nhìn chị chủ quán đang ngồi nướng mực mà Tèo bắt thèm. Ông bà nói không sai chút nào “gái một con như thuốc ngon nữa điếu.” Cô chủ quán có một thân hình nẩy lữa, da trắng, điện nước đầy đủ, vui vẻ, niềm nỡ; hèn chi mấy gả choi choi mới lớn vào quán uống có vài chai bia hơi mà ngồi cả ngày không chịu đi. Ngồi đối diện với cô chủ quán, Tèo vừa uống bia vừa chiêm ngững hai múi lồn nỗi cộm bên trong cái quần bà ba đen.
Tèo chịu hết nỗi đành lên tiếng gạ gẫm:
– Cô chủ ơi, sao không thấy ông chủ ra quán giúp việc?
– Ồ, ông xã bị bệnh mấy năm nay, thuốc thang mấy cũng không hết, càng ngày càng nặng… nói chi đến việc ra quán giúp…
– Chị cũng giỏi ghê, một tay gánh vách gia đình, nuôi con ăn học…
– Trời sinh voi sinh cỏ chú à.. từ ngày chồng tôi đi khám bệnh về.. thôi.. nói chuyện đó làm chi…
– Chồng chị bệnh gì.. chị nói coi em giúp gì được không?
– Làm sao mà giúp.. ổng bị ung thư …
– Ung thư cái gì…
– Thì … thì …hai hòn dái đó mà….
– rồi sao…
– thì phải cắt bỏ, nhưng không biết sao từ ngày cắt bỏ đi, tánh tình ổng thay đổi hẳn, không giống như xưa, cả thằng bé con chị cũng nói… tôi coi chú như em út trong nhà mới tâm sự thật tình… tôi với ảnh bây giờ sống với nhau vì nghĩa mà thôi… chứ… không gì hết…
– thiệt tội cho chị, thoáng cái là qua hết tuổi xuân… (Hết)
(Truyện 18+ phê nhất tại Truyendammy.vip)