Nàng cầm quần lót lên, lau qua đám chất lỏng lẫn máu bầy nhầy, rồi tiện tay vứt luôn xuống biển. Xong, với tay lấy chiếc quần dài và chiếc áo ngực (nàng lại nhớ trong đó có vàng) nhưng kìa chiếc áo ngực không còn chỗ cũ, nhìn quanh, nàng mới thấy gã đầu lĩnh đang cầm và đang định tháo tung. Lúc này nàng mới hiểu. Hắn đã biết từ khi rờ vào nó nhưng vờ như không biết để nàng tự hiến thân và hy vọng.
Một giọng cười the thé dâm đãng vang lên, tên mặt sẹo đã đứng sát bên nàng, dằng lấy cái quần dài và ném ra khỏi tầm với của nàng. Nàng biết hắn muốn gì, nàng đang ghê tởm vì mùi rượu bốc ra qua miệng hắn. Hắn xô nàng ngã dúi dụi nàng lại phải nằm xuống, lúc này nàng mới để ý thấy không ít nhiều các tiếng van xin và khóc lóc của nhiều người.
Hắn (thằng mặt sẹo) để nàng nằm trần truồng đó, tháo bỏ chiếc quần soọc bên hông có dắt dây lưng có cây dao găm nhọn hoắt ra, hắn rút cây dao ra rồi đâm xuống bong thuyền. Hắn hăm dọa nàng, nàng thật lo sợ, hoảng loạng vì chỉ một nhát đó thôi mà vào ngực nàng thì ba má và 2 em nàng phải đau khổ lâu dài. Lại một gã nữa trong bọn đến cùng, cả 2 thằng đều cởi truồng để thò những cái vật cần dấu kín. Lan thẹn đỏ mặt, và ngượng ngùng. Thằng sẹo ra hiệu Lan nằm ngửa ra để cho hắn ngắm. Nàng không dám cãi ý, đành để cái cửa mình vừa lau xong vẫn đang rịn nước ra cho đồ cẩu trệ ngắm. Nhìn một lúc, thằng mới đến đến dùng tay vọc dương vật đang chảy xệ của nó. Chắc nó vừa hãm xong ai đó nên dương vật còn mềm nhũn. Còn thằng mặt sẹo thì cò đã cương cứng, hẵn hắn đợi đầu lĩnh nãy giờ rồi nên chỉ đứng đâu đó quan sát thôi. Hắn đè sấp lên nàng, hai tay thô nhám banh 2 mép cửa mình của nàng ra, hắn nhấp mạnh dương vật vào đó, một dòng nước ấm chảy ra, Lan không thấy gì là sung sướng, nhưng hơi lạ nên đưa tay quệt thử. Máu tươi!!!. Nàng sợ xanh mặt, vì từ bé nàng rất sợ trông thấy máu tươi. (Vậy mà mới nãy thôi, dù dịch nhầy hồng cùng chút ít máu tươi không làm nàng sợ).
Thực ra do tâm lý lúc này không được thoải mái không muốn nói là sợ hãi và ghê tởm nên nàng đã hoảng sợ như vậy. Vết rách chưa lành, mới vừa đông máu nay bị phá ra, mạnh hơn, thô bạo hơn và tàn nhẫn hơn nên máu tươi ra có gì là lạ.
Sau một lúc nhấp nhô, gã sẹo đã co giật bảo bối và rút ra vội vàng. Hắn nhếch mép. Nàng thầm nhủ: “Đồ bẩn thỉu”
Chưa kịp hoàn hồn, tóc nàng bị kéo túm lên, tên mới đến hình như không làm sao để cương dương vật lên được nên dí đầu chim vào trong miệng nàng. Một cái mùi tanh lợm lợm của dương vật chắc lâu ngày không tắm làm nàng buồn nôn. Hắn ra hiệu nàng phải bú mút. Đọa đày thân nàng chưa qua 2 cơn nước lửa nay lại phải cảnh kinh hồn này, nàng đành bú lấy cái vật dơ dáy kia. Chưa hết, nàng lại thấy đau như bị dao đâm vào trong cửa mình vậy. Thì ra gã sẹo đang cầm chai rượu thọc ra vào trong đó, nàng chưa kịp thở thì đã bị những cơn đau như dao thọc trong thâm cung vậy. Hắn đã quá tàn nhẫn, dùng cái chai mà thọc vào trong nàng thì còn gì con gái người ta. Nước mắt nàng chảy dàn duạ, nàng quay nghiêng để thở thì liền bị cái tát nảy lửa của gã mới. Thì ra lúc đó hắn đã bắt đầu cương lại còn nàng thì rời ra lấy hơi để thở. Cái tát của hắn làm nàng ngã rạp sang một bên, trong khi cái chai thọc vẫn không ngừng lại, thậm chí còn mạnh hơn nữa. Đau quá, đầu nàng sây sẩm, mắt nàng đẫm lệ, nhưng chỉ một cái vuốt lau nước mắt thôi thì nàng thấy ngay con dao găm bên cạnh.
Không cần một giây suy nghĩ, Phập, cái dao đã lút vào cạnh sườn gã sẹo, nàng định rút ra xiên lên tên mới kia thì… đầu nàng như va vào núi đá.
Nàng mở mắt thì nhìn thấy mình đã nằm trong một căn phòng có nệm đắp ngang mình, rồi kìa người đàn bà có đứa bé hôm nào đến bên nàng đưa nàng ly nước.
Chị đã kể lại cho nàng biết, nàng bị gã kia đánh ngất xỉu, suýt đã bị đâm, nhưng do tên đầu lãnh can thiệp, không cho giết hại, mà còn giao cho chị này chăm sóc .
Trong hôm đó, có tên định vào hãm hiếp chị thì bị tên đầu lãnh gọi ra nói gì đó, sau đó hắn tập trung toàn bộ lại và nói vài điều. Từ đó trở đi, mọi người được yên ổn. Rồi ngày sau, bọn chúng di chuyển ra xa đất liền, đẩy mọi người xuống lại chiếc thuyền nhỏ, phá hỏng máy tàu rồi chúng bỏ đi. Điều này chị nói riêng em: Hắn (Lan biết là tên đầu lãnh) đã nhờ chị trao lại cái này cho em.
Lan mở cái túi vải nhỏ ra 2 dát vàng và thêm một hạt xoàn tròn trĩnh.
Chị đoán chắc nhờ em mà hắn thay đổi, có thể tín ngưỡng của hắn không chừng, nhưng dù sao, sự thay đổi thoáng chốc của hắn đã giúp chị thoát khỏi cảnh hãm hiếp, chị rất sợ cho con của chị và hạnh phúc của gia đình chị, chồng chị đang ngồi kia…
Lan không kịp nghe những gì chị nói tiếp, nhưng nàng biết chắc rằng nàng đã sống sót, đang đến vùng đất hứa vậy là tốt lắm rồi.
Đoàn người tỵ nạn đã được chuyển vào trại, chuỗi ngày chờ đợi cũng thật gian nan vì không phải việc định cư ở nước thứ ba dễ dàng nữa, nhiều người đang lo sợ bị hồi hương, riêng nàng đã được Úc chấp nhận cho định cư.
Nàng đến Úc, lập gia đình với Trọng và 2 người đang sống hạnh phúc. Nhưng…
Nàng không biết là cuộc mây mưa dù muốn hay không với hai tên cướp biển đã dẫn nàng tới bờ vực thẳm. Nàng đã bị SIDA, trong khi nàng đang cần giấu diếm quá khứ của mình và lo tương lai của gia đình. Nàng phải làm sao đây??? (Hết)
(Truyện 18+ phê nhất tại Truyendammy.vip)