Em giật mình. Thì ra Ngọc đã nhiều lần nghe và xem em đụ vợ của em ở phòng bên cạnh. Em dò hỏi Ngọc:
– Em chỉ nghe hay có thấy anh đụ chị Ba?
– Cả hai. Bộ ngu hay sao mà em không xem cho sướng mắt. Cho nên bây giờ cái gì em cũng rành rõ sáu câu. Ðụ cho em ra một cái rồi em sẽ bú cho anh bắn ra trong miệng em, để cho em uống khí của anh nhen anh Tư. Em thèm đụ quá trời đi anh Tư ơi.
Lúc đó em như con ngựa điên được thằng nài buông lỏng giây cương. Em ôm Ngọc gọn giữa hai vòng tay và nắc ngất ngư như đang nắc chị Hai đây Em mang hết tài nghệ đụ đéo ra để phục vụ người yêu bé bỏng.
Gió ngoài vàm thổi mang mang vào thật mát mà cả thân người Ngọc vẫn toát ra ướt đẫm cả mồ hôi. Thú thiệt, em không dám vừa đụ vừa nhìn gương mặt non choẹt, trinh nguyên, mà cũng biết bặm môi, nhắm mất, hỉnh mũi, rên như vợ em đã rên:
– Trời ơi, đụ là như vầy hả mình? Sao mình mạnh quá. Mạnh như trâu vậy? Mới đụ hồi hôm, bây giờ lại đụ nữa. Bộ anh muốn em chết sớm để lấy con đĩ khác hả?
Em thương cái ngây thơ đó của Ngọc. Nghe vợ em la làm sao thì Ngọc bắt chước giống hệt như vậy Nhưag Ngọc đang sướng thật. Vì mỗi cái nắc của em là gương mặt của Ngọc lại thay đổi mỗi kiểu.
Chị Hai bỗng ôm siết Tư Ðát thật chặt, nói giọng hổn hển:
– Mặt em cũng thay đổi mỗi lần anh nắc xuống đầy nè. Anh có thấy không hả anh Tư?
– Trời tối như mực làm sao em thấy được. Nhưag nghe lồn chị nắc hứng lên, em biết là chị đã lắm phải không?
– Ðã lắm mình ơiặ Như vậy là anh đã đụ hết ba chị em của em rồi còn gì. Anh là ông Trời con à. Em thì khác với dì Ba. Càng ghen em càng nổi cơn dâm. Ðụ đi mình. Hai chị em mình đụ sáng đêm nay, rồi mai đụ tiếp… Sao nữa, kể tiếp cho
em nghe với mình. Ðã quá!
– Dạ, thì trong vòng nữa tiếng, em đã làm cho Ngọc ra hai lần. Nói thiệt, nếu em không chịu nhắm mắt nghĩ tới việc khác, là em đã bắn khí vô lồn Ngọc ít nhất cũng ba lần rồi. Không phải là tại em yếu sức, mà tại vì lồn của Ngọc nó bót quá chị ơi.
Ngọc ra cái thứ hai thì sãi tay nằm thở. Em rút cặc ra tuột xuống định bú lồn Ngọc thì thấy hai bên bắp vế Ngọc loang đầy máu đỏ hòa lẫn với nước lồn. Em liếm không còn một giọt. Ngon quá và thương quá vì em không ngờ Ngọc đã dành sự trinh nguyên cho em. Cái lưỡi em đã làm Ngọc thức dậy, cuồng nhiệt, hết mình hơn.
Ngậm cái hột le nhỏ xíu em nút chăm bẳm không ngừng. Cái bụng Ngọc trồi lên sụt xuống bập bềnh như sóng biển. Mười ngón tay Ngọc ngắt hai lỗ tai em không nương tay. Ðau lắm, nhưng vì quá đã nên em quên hết.
Sáng hôm đó, em với Ngọc lại tơi bời khói lửa dưới khoang ghe cho đến trưa thì phải chèo qua Lạc Thiện thu tiền gạo. Về đến nhà thì đúng 10 giờ khuya. Vì chị ơi, trên đường về, lúc trăng mọc, hai đứa lại cột xuồng vô bụi dừa nước đụ thêm một mách nữa. May mà nhờ chèo xuôi nước, chớ nếu không có lẽ chắc tới sáng mai tựi em mới về đến nhà…
Tư Ðát vừa chấm dứt câu chuyện đâm dật thì chị Hai lại ra thêm một cái nữa:
– Trời ơi là Trờí. Anh đụ ai em không cần biết. Em chỉ biết em đang ra với anh cái thứ ba đây nè Trời. Tư ơi, nắc mạnh lên cho em ra cho hết nghe mình ơi.
Rồi chị nằm bất động, thở hào hển như vừa vác đá qua núi. Tư Ðát muốn nhìn rõ thân hình bà chị vợ, nên chàng rút cặc ra, bỏ thêm mấy thanh củi vào lò thổi mạnh. Ngoài kia mưa vẫn rào rạt trút xuống con kinh ho ang vắng. Những cành dừa nước quét lên mui ghe nghe rất rõ trong đêm. Tiếng ễnh ương, cóc nhái đồng thanh kêu oang oang. Tư Ðát hỏi:
– Chị Hai đói bụng không?
Chị trả lời không nổi, mà chỉ gật đầu. Tư Ðát lấy cái nồi với tý gạo, nấu cơm. Trong khi chờ cơm chín, Tư Ðát để hai cái chân bà chị vợ lên bắp vế của mình mà đấm bóp. Nhờ ánh lửa, Ðát nhìn rất rõ từng khoảng da thịt trắng ngần hấp dẫn của bà chị.
Hình như chị đang thiếp ngủ vì mệt mỏi với ba lần ra, và cũng vì cái êm ả nhờ hai bàn tay đấm bóp của Tư Ðát. Ðát đưa hai tay thoa nhè nhẹ bộ lông lồn dày rậm của chị Hai, rồi thoa luôn cặp vú căng tròn đầy sinh lực của người đàn bà 27 chưa có con. Tư Ðát cúi xuống hôn nhẹ mu lồn, rồi bú nhẹ đôi vú Chàng không dám làm mạnh vì sợ bà chị thức giấc.
Tư Ðát tưởng tượng như đang mò vào phòng chị. Hắn đã lãng mạn, mà chị Hai càng lãng mạn hơn. Chị vờ ngáy nhè nhẹ và đầu óc cũng đang nghĩ là Tư Ðát đang mò chị. Cho nên khi bàn tay Tư Ðát để lên chòm lông lồn chị đã tự động chàng hãng hai bắp chân ra, giống như Ngọc đã làm, và chị nói như mớ ngủ:
– Như vầy, em đủ khôn lớn chưa? Bạn em 15 tuổi đã có hai mặt con rồi anh Tư. Không lấy được anh bữa nay em sẽ chết theo con kinh hoang vắng này cho anh coi.
Tư Ðát bớt lửa cho cơm chín, rồi nằm trườn lên người chị Hai. Hắn không đụ. Cứ để con cặc cà nhè nhẹ ở mu lồn chị, môi hắn nút nhè nhẹ môi chị. Cả hai hưởng một cái thú vô cùng thần tiên hoan lạc? Ðâu phải chỉ đụ ầm ầm mới sướng. Cứ êm như ru. Cứ hoang đường. Cứ như cánh vạc bay, như mây trời lãng đãng trôi trong bầu trời chiều đang xuống. Như con suối nhỏ róc rách giữa rùng cây hoang dại…
– Anh đừng làm em mê quá em dám bỏ chồng em làm vợ bé của anh đó, anh biết không? Anh nấu cơm cho em ăn, bóp chân cho em, ngắm thân người em, mò lồn, mò vú em, rồi còn nằm trên người em để tình tự thần tiên kiểu này, làm sao em quên được hả người yêu.
– Tại em muốn làm cái gì để đền ơn sâu của chị đã cho em một buổi tối đầy lãng mạn. Không có gì đổi được cái ơn ngàn vàng đó đâu chị Hai.
– Anh nói, lại làm em chết mê anh thêm lên. Thế nào đêm nay em cũng mang bầu với anh cho coi?
Cơm chín, TưÐát nướng mấy con khô sặc thơm lừng, rồi đở bà chị dậy. Cả hai trần truồng ngồi chò hỏ bên bếp lửa bập bùng ăn bốc một bữa cơm đạm bạc nhất, và cũng ngon nhất, mà suốt cả cuộc đời họ chưa từng có. Thỉnh thoảng, cả hai nhìn nhau cười thỏa mãn, như đã cùng hẹn với nhau làm một việc tội lỗi mang đầy hạnh phúc, sung ướng một cách hoang đường.
Rồi sau bữa cơm, hai chị em lại ôm nhau đụ ngồi trong bóng tối. Nhờ lửa trong lò, họ ấm áp giữa cái lạnh cô tịch, yên tĩnh của trời đất hoang vu Làm như ở đây, chẳng dính dáng gì đến quả đất vđi loài người đang quay cuồng với nhịp sống. Làm như khoang ghe này là cõi riêng thần tiên của Tư Ðát và chị Hai Mừng.
Họ ôm nhau đụ liên tục cho đến bốn giờ sáng, thì trần truồng nằm dài ra, ôm nhau, đấp chiếu ngủ cho đến khi mặt trời mọc cao khỏi ngọn tre.
– Em không muốn về nữa mình ơi.
Chị Hai cựa mình, uể oải nói với Tư Ðát như thế
– Sao vậy chị Hai?
– Tại em mê anh quá rồi chớ còn tại làm sao nữa. Anh đừng có đối xử tết với ai như vầy nghe không anh?
– Dạ, bộ chị ghen hả?