Bỗng Sảnh nghe chân mình như có ai sờ. Quái lạ. Phòng bên kia mẹ nó với Hoạch vẫn đùa giỡn rên la rậm rật. Vậy thì ai vào đây mà sờ chân nó như vậy? Sảnh hơi ớn lạnh. Rồi nó nghĩ:
– Hay lại cô nhân tình rấn mắc, thích đùa dai tên Hạnh.
Sảnh hỏi khẽ:
– Ai đó vậy?
– Dì đây.
– Lại Hạnh hả?
– Không. Dì Hai đây. Dì là má của Hoạch đây!
Sảnh tức khắc rút chân, vùng dậy. Cái buồng tối thui, Sảnh chẳng thấy gì hết. Thì ngay lúc đó người đàn bà đã nhảy đến ôm Sảnh, dùng mũi hôn mà nó một cái. Hơi người đàn bà này thơm mùi dầu hoa lài. Bàn tay bà để trên mu bàn tay Sảnh mát rượi, mềm mại. Sảnh hỏi khẽ:
– Dì Hai? Má của Hoạch?
– Phải rồi. Nói nho nhỏ, không bên kia mẹ con nghe thấy bây giờ.
Bà nói thật nhỏ, rồi kề mũi hôn má Sảnh một cái nữa
– Ủa. Dì đến đây hồi nào vậy, không ai biết à?
– Không. Dì đến đây thật bất ngờ, và bí mật. Dì muốn đích thân rình xem có phải Hoạch đã ăn nằm với mẹ của con không? Từ đầu hôm tới giờ, hai người đó đã bú đụ nhau không ngừng. Như vậy thì sự nghi ngờ của dì là đúng. Với dì, chuyện đó
cũng chẳng ăn nhám gì. Sinh lý mà, thèm thì tìm nhau, cho nhau, ai mà chẳng được.
Sảnh nhớ, năm ngoái sang ăn giỗ bên Lạc Thiện, nó thấy dì Hai giàu hơn, đẹp hơn mẹ nó nhiều Chồng bà cũng mê vợ bé và cũng đã bỏ nhà đi khi thầng Hoạch mới có 10 tuổi. Nhà Sảnh nghèo, thắp đèn dầu phọng. Muốn sáng, Sảnh phải đốt đèn, mà bị dì Hai ôm nó chặt cứng, không cục cựa, nhúc nhích gì được. Làm sao bây giờ? Giọng nói thì quả là dì Hai rồi. Nhưng Sảnh muốn chấn chắn đó là dì Hai, mẹ của anh Hoạch.
– Dì muốn con đừng đốt đèn, đừng làm tiếng động. Nhất là nói năng thật nhỏ. Cứ để cho họ hưởng. Dì với cháu đắp mền, ôm nhau ngủ…
Gió khuya ngoài kia làm các tấm phênh quanh nhà khua phần phật. Tiếng dế, tiếng ếch nhái kêu vang quanh vườn là tiếng động che lấp nhiều tiếng động khác. Lòng Sảnh rơi vào một cái hố tràn đầy những cảm xúc lạ lùng, chưa từng có. Giữa giấc ngủ ngon lành, bỗng có dì Hai trèo lên giường ôm nó mà tình tự!
Đã có một vài lần, sau khi mục kích Hoạch đụ bú lồn mẹ nó, Sảnh cũng rấp tâm mưu có một ngày, Sảnh sẽ tìm cách ái ân lại với dì Hai để trả thù. Mà cái cách đó ra sao thì Sảnh chưa biết, và cũng chưa vẻ ra trong trí. Thì hôm nay tự động dì Hai lại dấng thân đến để tự hiến mình.
– Nằm ở đây nghe phòng bên kia bà già với Hoạch ái ân và la lên ầm ầm như thế Sảnh có bị kích thích không?
– Dạ… có.
– Có khi nào bò qua xem lén họ du dương với nhau không?
– Dạ… có.
– Rồi Sảnh im lặng như vậy mà chịu được à?
– Nếu dì là Sảnh, xem những cảnh đó dì sẽ làm gì?
– Dì nói con đừng cười nhen. Dì phải tự sờ lồn, làm sao cho mình cũng sướng, cũng ra, cũng khoái như họ mới được..: Nghĩa là, lúc nãy, dì đã ra hết một lần ngoài hành lang rồi…
Dì Hai vừa dứt lời, con cặc Sảnh sừng lên, cương cứng. Phần vì bà cứ kề tai, kề ót Sảnh mà thì thào và thở nhẹ. ốc trâu của Sảnh cũng nổi lên khắp người. Hai tay Sảnh nãy giờ bất động, bỗng nó ôm ghì siết thân người dì Hai, ch~a thẳng con cặc
vào bắp vế của bà. Dù tối như mực, tín hiệu đó của Sảnh đã cho dì biết mặt Sảnh đang đỏ gay vì anh chàng đang dúi dúi cái mặt vào hôn đôi má bà một cách đầy ân tình tha thiết. Rồi cũng trong bóng tối dày đặc của nhà quê, môi Sảnh va phải
môi dì Hai lúc nào không biết, ng ừng đó, nồng nàn, da diết…
Bên kia, mẹ Sảnh rên lên từng hồi:
– Cháu ơi! Đó, dì ghiền món đó nhứt. Bú nhẹ thôi con. Cứ rà lưỡi nhè nhẹ như vậy mà nó sướng hơn là bú đó con. ở đây luôn với dì, làm chồng dì nghen Hoạch?
Nghe thế, bỗng Sảnh nút lưỡi dì Hai càng cuồng bạo hơn. Hình như nó đang trả thù. Dì Hai hỏi:
– Con đang trả thù cho mẹ con đó hả?
– Dạ. Tự nhiên con muốn làm một cái gì cho đã nư. Anh Hoạch đang bú lồn mẹ con. ảnh đang liếm mồng đốc của mẹ con…
– Nó làm chuyện đó, mà con lại nút lưỡi dì để trả thù à?
– Chớ làm sao hả dì?
– Người ta làm sao thì mình làm vậy chớ. Ăn miếng phải trả miếng chớ!
– Biết dì có cho phép không?
– Không cho phép mà dì tự động vào phòng con, mò con à? Và đang ôm con hôn như hôn một nhân tình? Dì cũng muốn trà thù…
Bỗng bà gác chân qua ôm Sảnh. Thằng Sảnh bỗng nghe cái đùi của bà mát rượi, không mặc quần. Chòm lông lồn dày cộm đang cạ sát vào bắp vế nó. Sảnh hỏi một câu thật nhỏ:
– Dì cổi quần từ lúc nào vậy?
– Từ phút dì muốn trả thù, nghĩa là lúc mẹ con la bên kia…
Sảnh đưa tay lên sờ đôi vú bà, thì những khuy áo cũng đã được cổi ra tự bao giờ. Nó dí mũi vào hôn, dí mồm vào bú như con bê con đang khát sữa. Tiếng dì Hai rên lất khẽ mà Sảnh vẫn nghe rất rõ. Bà đang trần truồng trong bóng đêm, bàn tay bà đang mân mê khúc gân nóng hổi của thằng Sảnh một cách thân thương. Sảnh đang ngất ngư say theo mối tình lạ lùng hơi vô đạo đức này.