VN88 VN88

Phang lồn cô gái trên gò Ô Môi – Truyện 18+

Bà Vân ôm ghì Sảnh, hôn môi Sảnh nồng nàn. Bà không cần chuyện đó. Bà chỉ cần một người đàn ông, biết yêu thương cuồng nhiệt, biết làm tình say đắm. Bà lật Sảnh nằm bật ngửa ra, le dài lưỡi liếm hết thân hình nở nang lực lưlỡng của Sảnh, rồi rà xuống ngậm cặc Sảnh mà bú ngất ngây, say nồng.

Đột nhiên đèn trong phòng tắt ngấm. Tối như mực. Bà Vân ngừng bú một khoảnh khắc, rất ngắn, rồi lại tiếp tục. Nhưng động tác dìu dặt hơn, nồng nàn hơn. Đê mê quá, Sảnh không để ý đến những gì xảy ra trong khi đèn tắt ngấm. Roi bà Vân chồm người lên, nằm trần truồng trên mình Sảnh, bà cho tay xuống cầm cặc Sảnh bỏ vào lồn mà nắc khoan thai và nói nhẹ bên tai Sảnh:
– Dì đây Hoạch? Đêm nay hai dì cháu mình sẽ ái ân suốt đêm. Dì với Hoạch đừng ai ra vội. Hãy giữ cho nhau khoái lạc thật lâu, cho đến khi mặt trời mọc, nhen Hoạch!

Không biết nghĩ sao, Sảnh dạ. Hình ảnh thằng Hoạch đụ bà Khởi lại hiện ra thật rõ ràng trong bóng đêm. Tiếng bà Vân thì thào bên tai nó bằng hơi gió, nghe mơ hồ, hoang đường như trong mơ. Hình ảnh bà Khởi banh lồn hướng ra phía hành lang, đút hai ngón tay vào lồn thủ dâm… Mẹ Sảnh cũng nằm trên người thằng Hoạch đụ y chang như bà Vân đang đụ nó đây. Bà Vân nắc êm đềm, rồi hỏi nhỏ:
– Con có sướng không? Sướng thì ráng giữ lại đừng có ra sớm. Hai dì cháu mình sẽ ra cùng một lượt nhen Hoạch.

Sảnh lại dạ. Hắn đang du vào một giấc mơ vừa kỳ quái lãng mạn, vừa dễ sợ, vô luân. Nhưag lý trí Sảnh vẫn vắng bóng. Con tim đã nổi lên ngự trị cơn tình dục, dâng ngút ngàn lên vì tiếng bà Vân vừa gào thật nhỏ bên tai hắn:
– Hoạch ơi! Dì nói vậy mà không sao dì cầm cự được con ơi! Dì lại muốn ra. Hoạch ra với dì đi Ra cùng một lúc mới sướng Hoạch ơi? Em… ra.. nè. Ra với… em… đi!

Sảnh hẩy đít lên bần bậc. Hai tay hai chân ôm cuộn lấy thân hình bà Vân. Hắn nhắm mắt, rít môi, nút bả vai bà Vân một lúc, rồi bắn khí ra, mồm thì la ngất ngây:
– Con ra đó, con… ra… đó. Ra xong mình đụ tiếp dì ơi!
Tuyệt đỉnh thần tiên kéo dài trong một khoảnh khắc Bà Vân nói: .
– Sướng tuyệt trần Hoạch ơi? Hoạch có sướng không?

Vừa dạ xong, Sảnh rùng mình vì hắn vừa tỉnh cơn mê. Hắn là Sảnh chứ không phải là Hoạch. Chết! Hắn đã ra. Ra thật nhiều… Vậy thì người nằm trên hắn là ai và tại sao đèn lại bỗng tắt tối thui như mực vậy? Bỗng dưng Sảnh sợ quá. Sợ như mình vừa trót làm một hành động loạn luân. Sảnh hỏi khẩn cấp:
– Ai đây? . . ..
Vừa hỏi, Sảnh vửa sờ soạng trên thân hình lõa lồ đang nằm ấp nó, và con cặc nó đang nằm trong lồn người đó.
– Em không phải là Vân. Em là Khởi đây anh Sảnh?
Giật mình thảng thốt, Sảnh đẩy người đàn bà trên mình nó xuống, rồi la thất thanh như giặc dậy:
– Chết con, chết con. Mẹ đến đây lúc nào? Sao không cho…

Đèn trong phòng bỗng sáng rục lên. tnlớc mặt nó không phải là bà Vân, mà là… Hạnh, đang trần truồng ngồi cười tươi như đóa hoa. mặt mày Sảnh ướt đẫm mồ hôi và xanh mướt như tàu lá chuối ánh mắt vẫn còn khiếp sợ, hai giọt nước mắt bỗng ứa ra một cách tội tình. Sảnh vẫn ngơ ngác bần thần, thì chợt nhìn thấy bà Vân đang ôm đụ Tư Đát trên giường cách đó vài thước.

Như vậy là thế nào? Tại sao tự nhiên lại có một màn hỏa mù y như cảnh trong phim trinh thám như thế này?

Đầu đuôi chuyện này là do Hạnh. Hạnh từng nghe Sảnh kể nỗi lo âu của Sảnh về một hoàn cảnh có thể đưa Sảnh đến một hành động loạn luân. Sảnh khiếp sợ vì đôi khi chính Sảnh cũng không tự chủ được. Nên phải cố tìm cho được một bà lớn
tuổi mà ân ái để quên đi sự cám dỗ dễ sợ hàng ngày, đang cố đẩy Sảnh làm chuyện vô luân. Hạnh đã giới thiệu với mẹ nàng.

Để cho hai người đang ngây ngất với cơn sướng, Hạnh tắt đèn dẫn Tư Đát vào, đánh tráo bà Vân bằng Hạnh. Còn bà Vân thì xuống đụ với Tư Đát. Mục đích của Hạnh làm là để Sảnh có cảm giác như đang gần bà Khởi, để xem phản ứng của Sảnh như thế nào. Chỉ có thế. Nên khi thấy Sảnh thấthần ngồi bàng hoàng ngơ ngác, Hạnh nhào đến ôm hôn và nói:
– Em đùa chút chơi. Đừng có giận nhen cưng.
Dù giận lắm, nhưng Sảnh cũng không nở lòng nào la Hạnh mà chỉ nhìn cặp mắt Tư Đát và bà Vân đang đụ nhau tỉnh bơ. Hạnh giải thích:
– Lâu lâu cho họ tái hồi Kim Trọng một chút cho đỡ thèm đỡ nhớ mà. Nhưng mà mẹ em vẫn là người tình của anh, đừng có lo…
Rồi Hạnh vọt qua giường bên kia bảo bà Vân qua với Sảnh. Bà Vân âu yếm hỏi Sảnh:
– Xin lỗi đã bỏ anh, qua ngoại tình với thằng con nuôi một chút. Anh có giận em không?
Vẫn chưa hết bàng hoàng, Sảnh nhìn bà Vân và hỏi:
– Tư Đát là con của Vân à?
– Phải. Mà là con nuôi. Thỉnh thoảng tụi em vẫn còn hẹn gặp nhau, đụ lừng trời. Cho vui mà. Đời sống đâu có bao nhiêu lâu. Không đụ, không chơi, không hưởng rồi sẽ có ngày mình có muốn cũng không được. bây giờ em muốn anh thế thằng
con nuôi của em.) tiếp tục đụ em nhen anh.

Sảnh lừng khừng như cái xác không hồn. Đầu óc hắn muốn nổ bung ra vì tiếp nhận không biết bao nhiêu cảm giác lạ lùng, kỳ quái. Bà Vân lại đè sảnh nằm ngửa ra mà bú cặc. Bây giờ bà mới tung hết các chưởng các chiêu quái đãn ra phục vụ cho Sảnh ngất ngư. Bà lấy hai trái vú kẹp chặt con cặc Sảnh lại mà đụ. Đèn sáng trưng. Sảnh không những tay cầm chặt hai bắp đùi bà Vân, mà mắt chàng cũng không rời bà nửa giây.

Sảnh sợ lại có màn đánh lận con đen nữa. Giữa lúc đó Hạnh lại trần truồng chạy qua ngồi vắt trên người Sảnh, dí lồn vào miệng bắt Sảnh bú. Dưới kia bà Vân đụ. Thế là cùng một lúc Sảnh hưởng luôn cả hai mẹ con.

Con Hạnh cố tình làm cho Sảnh phải thoát xác, phải trở nên con quỷ không còn giữ chút đạo đức liêm sĩ trong người nữa. Để mai kia, Sảnh có nhúng tay vào việc gì phi đạo đức, thì không còn phải ăn năn ngần ngừ. Con Hạnh là loại thiếu nữ đã dâm ngoại hạng, lại luôn luôn có khuynh hướng xô đẩy người khác vào các vũng bùn nhơ.

Hai mẹ con Hạnh thay nhau đụ Sảnh đêm đó đến gần sáng. Sảnh rũ liệt tay chân. Xương cốt nhừ tử. Sảnh như một cái xác mỏi mệt rã rời. Hắn về nhà lùa vịt chậm chạp ra Gò Ô Môi. Một ngày nữa buồn bã lê thê kéo qua.

Tối đó, Sảnh về nhà ăn ba hột, rồi lăn đùng ra ngủ thiếp. Lúc nửa đêm, mẹ nó lại rên la, quằn quại với Hoạch. Nếu như mọi lần thì Sảnh đã bò ra ngoài hành lang để xem phim khiêu dâm. Còn đêm nay, Sảnh như cái cây hết nước, héo úa, thê
thảm.

VN88

Viết một bình luận