VN88 VN88

Phang lồn cô gái trên gò Ô Môi – Truyện 18+

Mấy phút im lặng trôi qua. Cả hai nhìn nhau trong lòng, mỗi người theo đuổi riêng một ý nghĩ. Rồi bỗng Hoạch hỏi:
– Lâu nay dượng Ba có hay về thăm dì không?
– Thôi đừng nhầc tới cha quỷ đó nữa. Cái đồ ham lồn nhỏ bỏ lồn già. Dì để cho thằng chả thân tàn ma dại bò về là dì lấy chổi chà quét đuổi ra. Đi thì cho đi luôn.

Hoạch nhìn kỹ bà dì. Dù là 37 tuổi, sinh có một lần, bà Khởi vẫn còn ngọt nước lắm. Nhất là hai cái vú Hoạch hỏi:
– Dượng Ba “theo lồn nhỏ bỏ lồn già “? Dì nói sao chớ. Dì có thua gì mấy chị lối xóm hay kêu con về đụ đâu.

Thằng nhỏ khôn thiệt, nói một câu mà hai nghĩa. Vừa khen nhan sắc bà dì, vừa cho dì biết là nó đã đụ mấy bà bằng trạng dì. Bà Khởi đỏ mặt. Bà không ngờ thằng cháu dám nói một câu trắng trợn như thế. Dì hơi thẹn dù mắt bà đang ngó xuống giòng nước chảy lấp xấp theo be xuồng, lòng bà hơi gợn lên một niềm vui khó tả. Niềm vui này giống hệt những lần bà cùng Lộc chèo xuồng từ chợ về nhà. Cơn thèm đụ nổi lên là bà với Lộc tự động coi chỗ nào kín đáo, tấp xuồng vô, cổi trần truồng cùng nhau đụ một mách, trước khi về nhà.

Cảnh non nước hữu tình ở nhà quê dễ làm con người nghĩ đến chuyện hoa tình. Như dọc con kinh, dọc theo hai bờ, tranh, bìm bịp, cây sói, cây sim và dừa nước chen nhau mọc. Bông mười giờ, bông lồng đèn giăng chằn chịt màu ưm xanh, màu vàng. Gió hiền hòa thổi man mác. Nước chảy êm đềm. Những cây ô môi, cây sạp, cây bần rủ bóng mát. Nhất là tiếng chim sáo sậu, chèo bẻo, chích chòe, gõ kiến…

Có ư máu lãng mạn là ai cũng nghĩ ngay đến việc làm tình hay làm cái gì đó để thỏa mãn trong khung cảnh thanh tịnh im vắng thơ mộng của chốn hoa đồng cỏ nội. Nghe thằng Hoạch khen, lòng bà Khởi hơi chao đảo:
– Thôi con ơi. Tại con là cháu của dì, con bênh dì. Chớ nếu dì cũng ngon lành, không thua gì mấy con nhỏ nhỏ thì dượng Ba con đâu có bỏ dì đi hoang tới hơn cả lO năm nay. May mà tự lực làm ăn khấm khá, nếu không, dì có đi làm đ cũng không ai thèm rớ tới…

Bà Khởi cố tình nói câu đó để trắc nghiệm xem thằng nhỏ có quả tình khen bà còn đẹp hay không. Thì Hoạch nói:
– Dượng Ba có mắt mà không có con ngươi. Hồi nãy trong tiệc đám giỗ, tại dì không để ý. Mấy hương hội, xã trưởng ngồi nhậu rượu mà cha nào cũng ngắm dì không chớp mắt. Con cũng vậy chớ nói chí đến mấy cha già mất nết đó.

Hoạch bạo mồm tấn một câu nói đánh phủ đầu. Bà Khởi quay đầu, ngước mắt nhìn thằng cháu. Nó nhìn lại cười khiêu khích. Thằng nhỏ quả là đại khôn. Cứ nói đại cái ý của mình. Nhiều lắm, nếu bả không chịu thì chửi mắng. Dì mắng cháu thì có gì phải xấu hổ. Hoạch không dè nó đã làm tim bà rung động. Cái rung động từng xảy ra cách đây mười mấy năm, hồi còn con gái. Đi học về bị trai làng chọc ghẹo, là dì bối rối bẻn lẻn.

Dì lại đỏ mặt lần nữa, ngồi nơi đầu mũi xuồng, vén hai ống quần lãnh lên, phô hai cặp đùi trắng hếu. Hoạch bị thu hồn, tay chèo lơi dần. Hầu như nó cứ bỏ mặc chiếc xuồng trôi theo giòng nước. Nhìn hai cái đùi trắng bóc của bà dì phô ra, Hoạch liên tưởng tới bên trong của bà chắc phải muôn phần hấp dẫn.

Chợt thấy mấy hàng dừa xiêm của ai trồng sai trái quá chừng bên cạnh con lạch nhỏ, Hoạch nói với bà Khởi:
– Để con lách xuồng vô lạch nhỏ này, trèo lên hái hai trái dừa xiêm, chặt ra mình uống đỡ khát, nghĩ mệt chút rồi chèo về cũng được nghe dì.

Thằng Hoạch đã nói lên tất cả những gì bà Khởi mong ước trong lòng. Bà muốn ngừng chiếc xuồng, cột lại một nơi nào đó, kín đáo, hữu tình, để bà với Hoạch nói chuyện, rồi…

Rồi chắc sẽ có chuyện xảy ra như bà với Lộc trước đây Hoạch cắm sào, cột xuồng lại. Nhảy phóc một cái lên bờ, Hoạch thoăn thoắt như con sóc leo lên tận đọt cây dừa xiêm, bẻ một buồng nhỏ năm sáu trái, liệng xuống nước. Rồi nó lại trèo xuống phóng xuống nước lôi buồng dừa lên. Khi Hoạch trèo lên bà Khởi mới để ý. Nhờ ướt nước làm cái quần đùi của nó dính sát vào đùi, bà Khởi thấy rõ ràng hình thù cái con cặc to chần dần của Hoạch.

Thằng nhỏ, không biết vô tình hay cố ý, cứ đứng tỉnh bơ để phô tnlơng cái của quý. Mỗi lần nó đưa dao chặt một nhát trên trái dừa, là con cặc nó rung theo. Bà Khởi nuốt nước miếng. Sự thèm khát xác thịt trong người bà đang trổi dậy ghê gớm. Hoạch đưa cho bà một trái. Bà uống nước dừa mà mắt cứ dính sát chỏm nhọn nơi quần đùi của Hoạch. Hoạch biết, nhưng cứ giả lơ, vờ hỏi:
– Mát không dì? Mệt mà làm một trái, đã quá há dì?
Một lát sau, không nghe bà Khởi trả lời, Hoạch hỏi nữa:
– Dừa xiêm uống đã quá phải không dì?
Bà giật mình gật đầu. Vì bà đang mãi mê ngắm con cặc của Hoạch. Rồi hình như muốn nhìn cho rõ bảo vật đó, bà bảo Hoạch:
– Con mặc quần ướt vậy bịnh chết.
– Chớ có quần đâu mà thay.

Thì cổi ra đưa dì vắt cho ráo, rồi mặc lại… Hoạch để trái dửa đang uống dở xuống khoang xuồng. Nhìn trước nhìn sau cho ra cái điều cẩn thận, rồi nó tuột nhẹ chiếc quần đùi xuống. Con cặc ngổ ngáo bung lên, đưa cái đầu to như đầu rắn hổ mang. Lông dái thì thưa thớt. Trên người của Hoạch chỉ còn chiếc áo sơ mi. Bất giác bà Khởi nói:
– Quá trời quá đất vậy hèn chi.
Thằng Hoạch biết bà dì khen con cặc của nó, mà nó cứ làm bộ thơ ngây:
– Dì khen nước dừa xiêm hả?
Bà Khởi không trả lời, mà mắt đăm đăm nhìn con cặc của thằng Hoạch, lưỡi thì liếm vội đôi môi một cái. Bà vói tay lấy cái quần đùi của Hoạch vắt khô mà mất không rời khúc gân to thần sầu. Hoạch đứng ôm trái dừa uống với dáng điệu tỉnh bơ như anh bán hàng trưng hàng ngoài chợ. Con cặc của Hoạch quả tình to thật. Nó đang ngúc ngoắc, giật giật, màu trắng hồng, đầu quặp xuống, làm bà Khởi không sao ngừng chiêm ngưỡng, nói bâng quơ:
– Dừa xiêm nhỏ trái mà nước ngọt không chê hả Hoạch?
– Đó là nước. Để con chặt hai ra dì thưởng thức cái cơm dừa bên trong còn ngon ác nữa.
Bà hiểu ngụ ý câu nói của Hoạch, nên cười tủm tỉm:
– Để dì hong cái quần của con trên tàu dừa nước cho gió thổi khô chút, rồi hãy mặc, nghe Hoạch.
– Kệ nó đưa đây con mặc đại vô cũng được. Chớ đứng cởi truồng như vầy hoài, sợ… sợ…
– Sợ cái gì hả Hoạch?
– Dạ sợ dì bị đau mắt. Con thấy mắt dì đỏ rồi đó…

VN88

Viết một bình luận