Cột xong xuồng cho Hạnh, Tư Ðát lại ngồi sát một bên:
– Chắc em lớn hơn Chỉnh một tuổi há?
Dạ, tụi nó kêu em bằng chị.
– Từ hồi nhỏ đến giờ em đã biết gì chưa?
– Anh này. Anh làm em như là gái hư gái thúi không bằng. Bữa nay em bạo dạn ăn nói là tại vì vì em đã nhìn thấy anh trần truồng một lần. Lớp con Chỉnh hết lời khen ngợi. Nên em… em… muốn có được dịp hân hạnh nói chuyện với anh chứ bộ.
– Nói chuyện thôi chứ hổng có… có…
Nói tới đó, Tư Ðát thò tay cầm lấy tay Hạnh. Hạnh run lên bần bật. Mặt đỏ như trái gất chín. Nó nhìn mông lung xuống mặt hồ.
Mấy con ếch nhảy lăng tăng trên những lá súng còn non màu xanh tím. Mấy con nhện hoảng hồn băng chạy tán loạn, làm mặt nước nổi lên từng vòng nước nhỏ. Lòng của Hạnh cũng đang chao đảo lâng lâng một cảm xúc khó tả. Vì lần đầu tiên trong đời con gái Hạnh được một người đàn ông cầm tay. Mà người đó lại là thần tượng mà Hạnh từng ao ước.
Hạnh lại phóng mẩt nhìn quanh. Chỉ toàn tranh với tranh, cao quá đầu người, mọc dày khít. Ðứng cách nhau vài thước chưa chắc đã thấy nhau, đừng nói ngồi lọt trong khoang xuồng. Trời một màu xanh lơ, có vài cụm mây trắng mỏng như lụa. Gió mát đồng nội thổi hây hây. Không một tiếng động. Thỉnh thoảng nghe tiếng cá táp bóng gần đó. Quang cảnh thật hữa tình thơ mộng.
Tư Ðát nhìn trân trối gương mặt Hạnh đang nóng bừng. Tay Hạnh run run chờ đợi. Thấy im lặng qua, Tư Ðát hỏi:
– Em có yêu ai chưa?
– Dạ… chưa. Có rồi, ai lại để anh cầm tay…
Sự thật Hạnh đã yêu Sảnh. Nhưng chàng này nhà quê hiền lành, chất phát, lại thêm nhút nhát. Ðã mấy lần Hạnh mở ngõ, khêu gợi, mà Sảnh như con cừu non. Muốn xây hạnh phúc kiểu cổ điển, nghĩa là phải có cưới xin, trong khi Hạnh lại là loại gái mới, muốn hưởng trước khi khép cuộc đời vào làm vợ.
Với lại nghe mấy con bạn đàn em như Ngọc, Chỉnh, Ðóa… cô nào cũng đầy ắp tình yêu và xác thịt nên Hạnh cũng nôn nao, muốn hưởng một lần cho biết… Gặp riêng Tư Ðát trong hoàn cảnh thuận tiện như vầy, không phải là chuyện dễ.
Tư Ðát táo bạo đưa bàn tay Hạnh lên mũi hôn tha thiết. Ðát còn lấy lưỡi liếm khe khẻ giữa những ngón tay của Hạnh, làm ốc trâu con nhỏ chạy rần khẩp người.
Chiếc Cằm của Hạnh được Ðát nâng lên, thật gần với môi chàng. Hơi thở của Hạnh dồn dập, đứt quãng, đôi mắt dại hần đi. Ðát sà xuống, dùng mũi hôn lên mà nàng một cái hôn thật nồng nàn, rồi lần qua đặt môi lên hôn môi cô bé~ Dại khờ, lúng túng, vụng dại chỉ có vài giây, là con Hạnh đã được Tư Ðát ngậm chặt môi nút thật êm đềm, thắm thiết.
Hạnh mềm nhũn nhưcọng rau héo, ngã hần vào người Tư Ðát, ôm quấn lấy Ðát, nhắm mắt, để cho Ðát tiếp chiếc hôn dài lê thê, đắm đuối.
Mấy con chim vịt trời bay qua làm không trung giao động. Giao động như tấm lòng trinh trắng của Hạnh đang rạt rào một cảm xúc sung sướng tuyệt trần. Hạnh nghe nước lồn ứa ra ở cửa mình. Nhất là lúc Tư Ðát đưa lưỡi vào lỗ tai cô nàng để liếm thật nhẹ Hạnh rên âm ư không thành lời, mà Ðát thì hiểu. Ðó là tiếng rên của khoái lạc tuyệt vời mà Hạnh đang có.
Dày kinh nghiệm, sở trường như Ðát thì con chim non Hạnh có chắp cánh bay lên rồi cũng đâm nhào xuống mà chịu chết. Hạnh nghe ở lưng mình cồm cộm vật cứng của Tư Ðát. Vật cứng mà Hạnh với Chỉnh đã nhìn qua ở đình Ông Của. Nó bóng lưỡng, dài thòng, ngổ ngáo…
Tư Ðát tự động mở cúc áo của Hạnh. Hai trái vú diễm tuyệt trắng ngần phơi ra. Ðầu vú đỏ hồng lún sâu đang tìl tù” sừng lên và lộ ra ngoài. Ðát cúi xuống hôn bằng mũi, rồi bằng môi, và cuối cùng ngậm nhẹ và bắt đầu nút.
Hạnh ưỡn mạnh .người lên, hai tay bấu mạnh vào cổ Ðát:
– Anh Tư. Chết em anh Tư ơi! Mặc áo lại cho em, cài nút lại cho em. Em chịu không nổi nữa anh Tư ơi! Em điên lên cho anh coi.
Một tay Tư Ðát thoa, nắn trái vú, còn trái vú kia thì môi chàng bú một cách rất nghệ thuật. Hạnh cố gấng ngậm chặt miệng lại, mà rồi vẫn phải há miệng nói lớn:
– Vậy là đụ đó hả anh Tư? Sao em nghe con Chỉnh nó nói khác.
Tư Ðát hiểu rằng Hạnh sướng quá mà nói bậy, chớ làm gì mà không biết Ðát đang bú vú. Cho nên chàng chẳng thèm trả lời, cứ chăm chỉ mà bóp nắn cặp vú làm cho Hạnh la làng lên, chịu không nổi, thế nào rồi Hạnh cũng tự cổi quần mời chàng leo lên đụ.
Mắt của Hạnh trợn lên chỉ còn tròng trắng. Hai vành môi khô khốc vì thở hồng hộc. Một tay Hạnh luồn vào trong quần Tư Ðát cầm lấy con cặc nóng hổi cứng ngắt của Ðát mà nhồi, mà bóp:
– Ưm, cái này đây. Con Chỉnh khen nó như cục vàng. Cho em nhìn nó tận mặt một lần đi anh Tư. Em thèm quá anh ơi!
Và Hạnh quay mình nằm sấp lại, móc con cặc Tư Ðát ra xem. Bất giác môi Hạnh ngậm vào mà nhai, nút ngồm ngoàm tràn miệng, ngon lành, thỏa mãn, mê đắm.
Tư Ðát nằm bật ngửa ra, nhìn trời xanh trên cao, nghe miệng của Hạnh đang ngấu nghiến con cặc của mình mà lòng tràn ngập đê mê. Tư Ðát sắp đặt những màn cụp lạc hứng thú suốt buổi nay với Hạnh trên khoan xuồng, giữa đìa vắng.
Tiếng chim quốc gọi xa xa. Trời đất tha nh tịnh, đìu hiu. Gió thật nhẹ đong đưa những ngọn tranh lao xao, rì rào lãng mạn. Im vắng, hoang sơ. Tưởng như chả còn ai trên quả đất ngoại trữ Tư Ðát với Hạnh đang tận hưởng những phút giây cực kỳ hạnh phúc. Tư Ðát bảo Hạnh cổi áo, cổi quần, nằm song song với chàng. Hạnh mắc cở, không dám:
– Em… em… Anh này ác quá hà. Bẩt người ta làm cái chuyện…
Ðát ngồi dậy, khoan thai cổi hết áo cho Hạnh. Cô bé vẫn nhấm mắt. Xấu hổ có, không can đảm để được tự nhiên có: Cử chỉ của Ðát thì trần tực, nhưng chàng vẫn lịch sự và nịnh đầm tối đa. Nên . Hạnh không thấy tủi thân. Ðát có lối dẫn cho người đối diện cùng nhập vào như:
– Em nhốm đít lên chút, cho anh đưa cái quần ra.