VN88 VN88

Những cô gái Cali bú cặc giỏi vãi lồn – Truyện 18+

Julie tiến tới nửa bước, nhìn thẳng vào Chính, mà hai tay nàng thị tuột cái xì líp màu xanh đậm của Chính xuống dần, xuống dần… Con cặc dài, bụ bẩm dễ thương của Chính bung lên, chỉa thẳng vào hạ bộ của Julie. Mặt chàng thộn ra trông tội nghiệp. Trên kia Nguyệt trố mắt nhìn. Lần đầu tiên, kể từ ngày Chính không còn để cho mẹ tắm nữa, đây là dịp Nguyệt nhìn tận mắt nhìn thấy con cặc dài dị thường của con trai mình.

Nàng lấy camera, chúc máy xuống, dùng ống kiếng zoom quay tận tường mọi chi tiết của ông Adam, bà Eva trên vườn địa đàng. Dưới kia, cả hai im lặng. Bốn mắt nhìn để đối thoại. Một bên chinh phục. Bên kia, chạy trốn, hay vờ chạy trốn. Càng cố vùng vẫy, Chính, hai chân, càng mắc vào mạng lưới bủa vây dễ thương của Julie. Đứng bên Julie, Chính thấy mình “nhỏ xíu”. Chàng chẳng biết Julie bao tuổi. Chỉ thấy mọi “trang bị” trên người nàng quá, hay thừa, đủ cho Julie trở thành một người lớn, lớn hơn mọi đàn bà đã từng nằm dưới bụng chàng.

Julie xê dịch sát vào hơn nữa, đến độ khúc gân của Chính, khi chạm gần với hạ bì của người đẹp, phải cong ngược lên, chỏng thẳng quy đầu về hướng không trung.
– Chị Hường khen anh là tình nhân toàn hảo? Julie hỏi.
– Có thể. Nhưn chỉ với cô ta, không chừng.
– Nhưng Hường là người đàn bà lẫm liệt trong tình dục, rất dâm, không bao nhiêu cho đủ, như anh đã nói với chị Nguyệt lúc nãy. Như thế thì nhận xét của Hường chắc chắn là không sai?
– Cứ cho là như thế đi. Rồi sao?
Julie lại cười chúm chím nhìn “con chim” trong bẫy nàng:
– Hình như, cho tới phút này, anh vẫn còn chưa muốn gọi em là em, và xưng anh. Em có thua chị Hường không?

Nói xong, Julie không đợi Chính trả lời. Nàng quỳ xuống, hai tay trịnh trọng nâng của quý màu trắng hồng của Chính lên mà hôn bằng mũi một cách say mê, ân cần. Thân hình và gương mặt tuấn tú của Chính là khí giới đốn ngã phái nữ dễ dàng. Julie dàn trên năm phút để tỏ tấm tình qua cách hôn nhân thương “thằng bé” của Chính.

Trên phòng, vừa quay phim, Nguyệt vừa xúc động và bị kích thích tột độ với hình ảnh hoa tình dưới kia. Nàng nghe hai mép lồn lại bị ướt, bị ngứa ngáy khó chịu.
– Em thì chắc là không bằng chị Hường. Nhưng sẽ cố làm sao cho anh nhủ chút tình thương, dù thương hại. Vì, em đến sát bên anh buổi nay, có lẽ cũng để thoả mãn chút tình dục, cộntg chút lãng mạn, vì anh là con của Đoàn, người vừa với em ngây ngất một trân đụ kinh hồn khiếp vía.

Câu nói đó của Julie đánh trúng băng tầng “Hiện sinh” của Chính. Nên chàng cúi xuống, nâng xốc Julie lên nhìn sững, rồi đặt vào môi cô bé một cái hôn nồng nàn dưới nắng xế chiều, bên hồ tắm. Hình như câu nói vừa rồi của Julie có đượm chút loạn luân. Nàng muốn vừa ngủ với cha, rồi bây giờ luôn cả với con.

Mà điều tai ác là Chính cũng thích thế, cho nên tự nhiên hai người “gần” lại với nhau lúc nào không biết. Họ hoà hợp, họ yêu thương, và xưng an hem ngọt xớt như đã từng yêu nhau cả ngàn năm. Bây giờ thì mồm hôn, mà tay Julie đưa xuống cầm “củ chuỳ” của Chính. Còn anh chàng thì xoa xoa lên ngực, một cặp ngực nở nang, mời gọi. Cả hai sát khít vào nhau không hở một ly.
– Em biết anh là con ruột của bố Đoàn? Chính hỏi.
– Dĩ nhiên. Tại sao?
– Sao đã ngủ với bố. Bây giờ em lại còn mò đến con?
– Vì em là hiện sinh! Cũng như anh thừa biết Hường là vợ bé của Đoàn, anh vẫn tiến tới và vào tận phòng ngủ với nàng.
– Tình dục dĩ nhiên là có khoái lạc rồi. Nhưng lãng mạn như thế, em có thấy thú vị hơn lên không?
– Không thế việc gì em trần truồng chạy xuống đây mời anh?
– Và có phải đây là lần đầu tiên em dính với tình dục có lãng mạn?
– Không! Nhiều lần như thế rồi. Em mê chơi trò nguy hiểm đó. Như thiên hạ mê chơi ma thuý, cò bạc. Biết nguy cho tính mạng mà vẫn khoái. Khởi đầu, em đã ngủ với ông anh rể, chồng của chị em, và luôn cả bố chồng chị em…

Chính nghe xong, bỗng bị kích thích tột độ. Có cái gì ở Julie giống hệt cái “bệnh hoạn” của máu Chính. Chàng ưa tìm cái khó mà yêu, cái không tưởng để chinh phục… Trên kia, Nguyệt nghe rõ từng chữ, từng lời của Chính và lạ thay, cái loạn của Julie lẫn của Chính cũng lại là của chính nàng. Chỉ khác, Nguyệt biết đứng lại, dù đèn xanh đã bật, lúc nửa đêm.

Chính đặt Julie nằm dưới bóng mát một cây sứ. Chàng chống tay, gác đùi qua người Julie để nhìn say đắm sắc đẹp Julie, để “đào xới” thêm một đồng chí”
– Cho tới phút này, em hơn hẳn Hường xa lắc. Thứ nhất, em trẻ hơn. Thứ hai, em tự dấn thân tới tìm tình lãng mạn mà yêu. Đã có bao nhiêu mối tình như thế này rồi?
– Nhiều lắm, nhớ không hết. Muốn em nhớ anh nhất, phải làm một cái gì nổi bật và xuất sắc, ngay bây giờ.

Chính im lặng, đưa những ngón tay, thật nhẹ, rà thật êm trên ngực Julie. Môi chàng nữa, không chúm lại, chà lang bang trên cổ, vành tai, lên đôi mắt cô bé. Ốc trâu nổi hằng loạt trên da thịt Julie. Tay Julie đưa xuống nắn bóp cu của Chính một cách đam mê rồi nói:
– Hồi nãy, đứng lên lầu, em thấy anh nói chuyện điện thoại, và cho một tay vào quần bóp mạnh cục gân này. Cuối cùng, canh móc nó hẳn ra ngoài mà xụt… Không lẽ đối thoại với Nguyệt mà anh bị kích thích đến vậy sao?
– À không, lúc đó hình như anh đang nói về những táo bạo, lãng mạn của Fred viết trong cuốn sách này…

Julie, tay vẫn nựng cặc Chính, mà mắt thì nhìn như xoáy vào tận tim gan Chính, và miệng cười mim mím cách tinh nghịch, ranh mãnh. Chính sợ ánh mắt đó, nên nói một câu lãng nhách, không ăn thua gì đến điều Julie hỏi:
– Chiều rồi, mà nắng vẫn còn hanh khó chịu quá em nhỉ?
– Anh thì em hiểu rồi. Còn chị Nguyệt thì em không. Bởi vì tại sao đang ở trên phòng, mà Nguyệt vẫn gọi cho anh dưới này, nhất là qua cửa sổ, chị có thể nói chuyện với anh?
– Chuyện của người lớn! Anh không biết.
Ngay tức khắc , trí thông minh của Julie hiểu được phần nào về gian ý của Nguyệt, nên em bé chồm dậy, lật Chính nằm ngửa ra. Rồi Julie cúi xuống, hướng mặt về cửa sổ phòng Nguyệt, bú thê thiết con cặc đang cứng như đá của Chính. Chưa bao giờ Julie tận tình, hết lòng bú cặc đã như thế. Vì, thứ nhất để thoả mãn tình dục của mình, thứ hai, Julie trình diễn để khêu gợi nỗi thèm nhỏ nước miếng của người đàn bà khát tình trên kia, sau khung cửa.

Máy quay phim của Nguyệt có lúc bị rung vì xúc của Nguyệt giao động mãnh liệt. Một cái mồm xinh như đoá hoa trên gương mặt đẹp sầu mộng, ngậm vào khúc gan6n dài bụ bẩm mà bú, mà chuốtm thì ai không chết? Có lúc Nguyệt rời mắt khỏi máy, để tự nhiên nhìn bằng mắt trần cho rõ. Miệng thì bú, tay Julie nâng nâng hai hòn dái Chính để vuốt ve. Người mẫu Chính quằn quại thê thiết. Chàng cắn răng lại chịu trận. Hai tay bấu vào mớ tóc dài ngang lưng Julie. Hai chân Chính co rồi duôĩ, đít chàng ểnh lên rồi sụp xuống…

Julie làm như vô tình, nhưng thâm tâm, cô bé biết mười mươi trên kia, sau cửa sổ, nước lồn Nguyệt đã đầm đìa,lai láng. Cuộc đời vẫn ác độc, vẫn nham hiểm. Người bệnh cùi luôn muốn cả xã hội cũng cùi cho mình khỏi cô độc, khỏi bị ruồng bỏ. Trên kia, sau cánh cửa, Nguyệt ngồi thấp xuống. Vẫn để mắt nhìn cảnh bú cặc long trời dưới kia, Nguyệt đưa con cặc giả vào mồm, cũng ngon lành, cũng thân thương như Julie. Nhưng phần tim óc của Nguyệt đang nghĩ gì? Chỉ có Trời biết !!! Nguyệt ngậm vào ni lông mà phải cố nghĩ đó là bằng gân, bằng thịt, bằng da người.

VN88

Viết một bình luận