Bấy giờ, ở Tuấn có cái gì níu chàng lại. Dù bà Biên là mẹ nuôi, chàng vẫn yêu kính như mẹ ruột. Vẫn có biên giới mẹ, con. Chàng cố ghìm cái tò mò của tuổi 16 trước xác thịt, tảng lờ, xem như không biết. Buổi sáng, gặp bà, chàng vẫn làm như đêm qua không có gì xảy ra, trong khi bà Biên hơi ngượng. Hoặc bà cố làm ra “ngượng” cho Tuấn thấy bà đã có cử chỉ hoa tình đêm qua. Một đêm khác, Tuấn cưa mình vì tự nhiên thấy bàn tay mình nằm trên quần của bà Biên thở ra:
– Hứm, mắc cái chứng gì mà không ngủ được vậy nè?
Tuấn vờ ngủ mà cặc thì ngỏng lên như cục đá. Bà Biên hơi chồm dậy. Nhờ ánh trăng, bà thấy cái quần đùi Tuấn vun lên một cục. Bà thèm quá, thèm đến khô môi. Ngoài kia, sóng biển đánh rì rào. Gió từng cơn thổi mát lạnh vào lều vải. Mọi người quanh đó ngáy đều. Bà muốn táo bạo nằm xuống, lại chồm lên. Bà sợ không biết có ai đang rình nhìn bà không.
Bà vờ quơ cái ty cho chạm vào cặc Tuấn để nhìn thăm dò, và cũng để xem con cặc bao lớn. Bất giác có cái gì trong bà, bắt bà táo bạo nắm nhẹ “thằng bé”. Dĩ nhiên là bà phải bóp, nên nghe rõ khúc gân cũng giản nở và giật theo từng động tác của bàn tay bà. Tuấn nghe bà thở mạnh hơn, có lúc đứt quãng Tuấn cũng thèm điên lên được mà phải “đứng lại”. Chàng nghĩ: một “bước” nữa về phía trước là … vô lễ…là thất giáo…là bất hiếu…Nên cứ nằm thừ người ra thế mà thưởng thức quên cả vờ ngáy ngủ cho bà Biên an tâm.
Không nghe Tuấn ngáy nữa, bà hiểu Tuấn đang thức, và đang hưởng ứng. Để cho an toàn, bà kéo tấm chăn lên đắp ngang ngực cho Tuấn, rồi lại luồn tay vào nắn lại cặc Tuấn. Nhưng lần này, tay bà dã9 táo bạo vào bên trong quần. Bà gác một chân lên đùi Tuấn, hôn Tuấn. Bà biết Tuấn đang đồng loã mà không ra mặt. Bà đang thích thú với trò chơi lừa chuột vào bay. Bàn tay bà thụt nhẹ con cặc. Nó nóng hổi, giật giật từng nhịp theo bàn tay. Bỗng thằng cha già nằm ghế bố bên cạnh mớ:
– Làm vậy coi sao được.
Bà Biên hoảng hồn, rút tay ra khỏi chăn. Nhưng lão lại mớ tiếp, giọng không rõ, khàn khàn…
– Xuống ghe rồi phải trả tiền chớ, bộ muốn, muốn…
Bàn tay bà lại bò vào quần và nắm cặc Tuấn xụt tiếp. Bà hôn lên má Tuấn mấy lần thật mạnh. Bà thở vào lỗ tai Tuấn làm thằng nhỏ đê mê hết chịu nổi. Trai lớn lên mà gặp thứ dữ như bà là chết bỏ xác. Bàn tay vẫn thụt khúc gân. Đâu có 10 phút. Giọng Tuấn rên khẽ. Bàn taybà ướt đẫm thứ nước hồ deo dẻo, nong nóng. Bà lấy ra liếm sạch, rồi nói khẽ:
– Ngon quá, anh ơi!
Khoảng mgấy phút sau, bà nằm ngửa, tuột quần xuống một tí, cho tay Tuấn chạm lông lồn. Rồi Tuấn tự động nghiêng mình qua, ôm bà già nuôi hôn tới tấp, không nói một lời. Tay Tuấn bóp lồn thật mạnh. Đùi chàng kẹp đùi bà. Chàng hẩy tới, hẩy tới… Và hai mẹ con rút lưỡi đê mê…
Đó là lý do sáng nay bà rủ Tuấn đi tắm ở bãi vắng. Đó cũng là lý do khiến Tuấn bạo dạn đến cầm khăn lau lưng cho bà. Nhưng chàng thật sự mất hồn run rẩy. Khi quỳ xuống, nhìn tận mắt cái lồn quá đẹp của bà Biên. Hai tay Tuấn vẫn ôm sát mông đít bà , và mặt thì tựa sát vào lồn bà mà “thở”. Bà Biên cúi xuống nhìn thằng con nuôi đang mệt lã với trò chơi “mèo vờn chuột” của bà. Bà lại đè đầu Tuấn sát hơn vào hạ bộ:
– Con có thấy gì không Tuấn?
Tuấn gật đầu. Là lần đầu tiên thấy cái lồn, dù bà lớn tuổi nhưng chưa sanh lần nào. Tuấn mê quá, cứ muốn dúi mặt mãi vào đó mà sống, mà chết.
– Con hôn nó đi.
Tuấn dùng mũi hôn cuồng bạo, hôn thân thương
– Không phải hôn bằng mũi, mà bằng miệng bằng môi.
Tuấn dùng môi hôn, chớ hoàn toàn không biết bú.
– Hứm, con không biết hôn. Nằm xuống cát đi, mẹ hôn cho.
Tuấn nằm bật ngửa bên gành đá. Bà tuột quần Tuấn ra, đem hết tài nghệ lão luyện và sự thèm khát của bà già 36 tuổi, bú cho Tuấn không còn thấy trời trăng, mấy nước nữa. Chàng như đã tắt hơi, mà tim thì còn đập:
– Mình tới Mỹ rồi hả má?
– Chưa, còn ở bên đảo. Bộ điên rồi sao mà hỏi kỷ vậy?
– Chắc là con điên thật rồi má. Ai mói bú con vậy?
– Má. Tỉnh đi! Con thấy má bú chưa? Bú là vậy đó. Đâu, bây giờ trả ơn cho má đi. Mau lên thèm quá. Mau đi rồi hai đứa mình đụ. Đụ sướng gấp mấy lần…
Nói xong, bà nằm bật ngửa ra, phơi lồn. Tuấn khom xuống, bợ đít bà lên. Bà đã dang rộng hai bắp vế. Tuấn cạp vào miệng lồn nút, ăn, nhai ngồm ngoàm.
– Ối! Tuấn ơi, hình như máy bay đang cất cánh. Má thấy Mỹ rồi. Đẹp quá, rộng quá, thích quá…
Rồi một ngón tay bà thò xuống chỉ hột le:
– Con nút cá hột này mới sướng nè. Đó, Tuấn ơi. Con ơi, má đã, má sướng quá. Chết, chết. Đâu cần đi Mỹ mới thấy Mỹ. Nằm đây vẫn thấy được vậy. Francisco kìa, Chicago kìa, con tôi kìa, con trai yêu dấu ơi! Lên đi con, nằm lên người má đi, đâm cặc vô đụ cho má một cái rồi tới đâu tới, con ơi! Nứng rách lồn rồi. Thèm đụ, thèm đụ lắm. Đó, trườn lên, đâm cặc vô đi con, đâm hết vô… Chúa ơi, mẹ ơi, con, con chết nhen, con…
Bà trợn mắt, sùi bọt mép, môi rung rung như người hấp hối khi khúc gân Tuấn vào lọt phủm. Mấy sợi gân cổ bà hằn lên. Bà không còn nói ra tiếng nữa sợi gân cổ bà hằn lên. Bà không còn nói ra tiếng nữa. Chỉ khì khào cái gì thật nhỏ. Bọt mép vẫn trào ra. Đít bà hẩy lên. Tayđè mông Tuấn xuống. Tuấn từ từ biết nắc. Lúc đầu nhẹ, rồi nhanh dần, nhanh lần…
Bà bốc cát vãi tung lên trời như pháo bông mừng liên hoan. Tuấn cúi xuống tìm lưỡi bà nút mạnh. Hai “má con” quần thảo cả gần tiếng đồng hồ. Rồi “bọt biển” bắn ra. Rồi gành đá và nước. Trộn lẫn, hoà hợp, một gìa một trẻ la vang động như tiếng sóng đập ầm ầm vào ghềnh. Mây tan, gió lặn. Trời xanh biếc.
Từ hôm đó, hai “má con” cơm sáng xong là dẫn nhau vào rừng, xuống biển. Hoặc thèm quá, nửa đêm trùm mền lại mà nắc, mà đụ cho tới sáng. Cuộc tình đó kéo dài, bí mật. Bí mật vì chẳng ai dám ngờ hai “má con” đó đã “ngủ” với nhau. Cho đến khi họ đến định cư ở San Diego. Tuấn đi học. Bà làm nghề may, Bà nuôi Tuấn. Tối đến hai “má con” nủ chung giường. Kỹ thuật ân ái bây giờ thì Tuấn rành sáu câu vì nhờ những phim sex của Mỹ. Cho đến một ngày, chàng thấy bụng bà Biên to dần, mệt mỏi và hay ụa mửa.
– Mình sắp có con rồi Tuấn biết không? Con? Bà Biên nói. Tuấn thảng thốt, sờ bụng má. Nó cộm lên. Chàng xoa xoa.
– Bộ má có bầu hả? Tuấn hỏi.
Bà gật đầu, rồi Tuấn hôn và nói:
– Phải, má có bầu. Có lẽ ba tháng rồi cũng nên. Mà có bầu, má thèm đụ hơn ngày thường nữa Tuấn ơi. Làm sao đụ cho má ra mỗi ngày ba bốn lần, được không?
Nhìn bà Biên, chàng nhớ tất cả công ơn nuôi nấng của bà. Chàng nhớ hết những kỷ niệm tình tự lãng mạn ngày nào còn bên đảo, nhớ hết những ân tình bà đã dành cho chàng những đêm xa xứ, cô đơn tại đây…rồi Tuấn đè bà nằm ngửa ra, lột áo, lột quần. Bà trần truồng, phơi cái bụng lúp búp lên. Tuấn biết đó là giọt máu của chính chàng chớ không của ai khác. Chàng hôn lên bụng bà. Chàng bú vú bà, nghĩ tới một ngày chàng sẽ có con. Lòng chàng rộn niềm vui khó tả. Chàng liền cởi quần, cắm cặc. Không dám nằm sát sợ can cái bụng chửa bà Biên. Chàng quỳ, bợ đít bà lên mà đụ ngạt ngào, đụ đê mê, đụ chan chứa, đụ đến mồ hôi trán chàng rịn ra ướt nhẹp.
– Sắp có con với nhau rồi, mình gọi em là em, có được không?