– Anh…
– Hết ý kiến chứ gì
– Trời..hôm nay cái gì đã khiến anh trở nên cam đảm mà đối lại với tôi thế
– Tôi cũng không biết nữa..chắc Hồng đó
– Tôi không dám à
– Mà tôi hỏi…nếu có người tỏ tình với cô…thì cô sẽ làm gì
– Tôi? Có ai mà tỏ với tình chứ
– Không..ý tôi là đặt trường hợp đó chứ
– Tôi cũng không biết thế nào nữa…nếu người tôi thích mà nói yêu tôi thì chắc lúc đó, mặt mũi đỏ lên, không nói được gì luôn quá. Còn không thì không gì xảy ra hết
– Thiệt sao
– Thiệt
– Cô thích màu gì?
– Màu xanh và trắng
– Vậy à ?Sao tôi không biết
– Mà sao anh hỏi về tôi chi vậy? Đi mà suy nghĩ về người của anh á
– Tại tôi muốn thăm dò xem con gái mấy người có quá phức tạp không đó mà
– Trời…hết ý kiến luôn rồi
– cô ăn đi..nguội rồi kìa
Giải quyết xong, hai người đi tới tiệm quà mà Hông biết..trông Chương có vẻ như bình thường..mà cũng như chẳng quan tâm gì hết tới quà cáp lúc này mặc dù anh đã tỏ ra rất hồi hộp…Mà thôi, anh đâu phải là của cô đâu
– Anh thấy cái này thế nào
– Cũng được
– đi mua quà cho người của anh mà anh cứ cái gì cũng được sao mà mua…
– Tôi không biết nữa…hay là cô để tôi đi coi khắc chỗ này đi rồi tính
– Tuỳ anh..tôi lại coi chỗ kia
– Ừ