– Tao hỏi mày thấy cái áo này có hợp với tao không?
– Ừ thì hợp
– Con kia, mày để tâm trí đi đâu vậy? Ăn tối chưa hả? Sao cứ như người trong mộng thế
– Không sao, chắc tại tao còn bị ám ảnh bởi sấp hồ sơ chưa đọc xong
– Dẹp hết đi, tối nay là hết nhiệm vụ rồi mày. Cứ trong đầu là công việc với công việc
Hồng cười, xem ra con này không biết lòng cô đang nghĩ gì..mà làm sao Thảo đoán chi cho mệt! Cô đang trong tâm trạng yêu đời, vì tối nay thôi Thảo sẽ được gặp lại Luân mà sau bao thời gian xa cách..Còn Hồng thì cô cũng chẳng biết nên khóc hay cười nữa. Nhìn bạn mà cô mừng, còn trông lại mình thì một sự tủi thân lại dấy lên. Chương giờ chắc đang sửa soạn để rồi lát nữa gặp cô tư vấn..và sau cùng đi gặp người ấy của anh. Có ai đã từng trong tình huống này như Hồng …yêu một người để rồi đứng đó, trông anh đến với người con gái khác…
– Hồng! Màu này thế nào..có làm tao già đi không?
– Già gì..mày còn trẻ chán, anh Luân không chê mày đâu
– Tao giờ rối trí quá
– thôi để tao chọn..để coi..cái áo hồng này dễ thương đó
– Nhưng áo này sợ …
– Dẹp, nghe tao..áo này mặc với cái đầm này trông xinh đó…mặc thử cho tao coi
– Ừ.. đợi tao nghe!
Thảo chạy biến vào phòng thử đồ..Hồng im lặng, với cô thì đêm nay hẳn là ngày không đẹp và lãng mạn như bao người con gái thường thầm thì với nhau..
– Thế nào? Thảo lên tiếng
– Con này, sao mày lẹ thế?
– Kệ tao, nhanh tay mà mày
– Được đó, thấy tao lựa chọn hay không? Áo màu hồng nhạt hai dây này rất dễ thương đi với váy màu cà phê sữa này quá hợp rồi, khoác thêm áo len mỏng nữa là xong..được chưa con kia?
– Tao thấy sao sao đó
– Mày lo quá thôi, tao đảm bảo anh Luân không chê mày là được
– Thiệt sao
– Trời yêu nhau ngần ấy mà ảnh dám chê là tao lột da ổng liền cho mày
– hehe..tao biết mày mà..Mày thấy được chứ?
– Rất đẹp là đằng khác
– vậy thì tao yên tâm rồi..mày đói bụng không để tao xuống nấu gì cho mày ăn