– Hồng, em..không, cô không sao chứ ? Tiếng “em” được thốt ra thì lập tức Chương sửa lại cái sai mà Hồng cũng không để ý đến điều đó nữa
Hồng ngước mắt nhìn lên, gượng cười
– Không sao, anh có chuyện gì à
– Trông cô xanh xao lắm
– Chắc tại vì không ăn sáng đó mà, tôi không sao hết
– Nếu Hồng thấy mệt thì cô nên nghỉ đi
– Tôi đã bảo không sao rồi mà, anh việc gì phải lo cho tôi chứ …cô gắt lên với Chương, rồi chợt giật mình khi thấy mìnhđi quá xa nên khẽ nói
– xin lỗi, đáng lẽ tôi không nên như thế..chắc hôm nay là ngày không may cho tôi quá
– Không sao, nhưng tôi nghĩ Hồng nên thư giãn đi, đừng gây áp lực cho mình như thế
– Ừ, đọc xong xấp hồ sơ trên bàn là tôi thư giãn mà. Anh có chuyện gì cần tôi giúp không?
– Thiệt ra thì cũng không phải là công việc, chẳng qua là hôm nay valentine mà tôi không biết mua quà gì cho cô ấy cả
– Người yêu anh
– Nói thiệt thì, tôi đơn phương thôi, không biết cô ấy có thích tôi không nữa. Chỉ nói chuyện có mấy tháng nhưng tôi biết tôi không thể nào không có cô ấy được.
– cho nên anh tính nhân dịp này mà nói chứ gì
– cô đoán đúng rồI
– Có vậy mà cũng khen, cũng mắc cỡ
– Thì Hồng đoán đúng thì đúng chứ sao
– Cười bên ngoài, còn bên trong cô thì tất cả đều xáo trộn lên…Có lẽ anh thích Lài thật thì sao? Và anh mượn đêm nay để mà bày tỏ lòng mình với Lài…Hồng ơi là Hồng! Mày hãy nhớ anh không thích mày, làm sao ai có thể thích một người con gái như mày chứ. Tại sao mày phải vướng vào lưới tình thế này…
– Thế cô ấy thích gì?
– Cái này khó quá, cô ấy thích nhiều thứ lắm cho nên tôi cũng không biết nên mua thứ gì.
– Thì anh cứ dựa theo phán đoán của mình thôi
– Thế theo cô thì trong ngày này, tôi nên mua gì?
– Trời sao anh hỏi tôi?
– thì tôi cũng không biết xử trí như thế nào
– Theo tôi thì anh có thể tặng cho cô ấy chocolate cũng được mà