– Mày chỉ giỏi ăn hiếp tao thôi
– Ai với ai biết liền . Sao hôm nay lên sớm thế ?
– Thì người ta gọi, tao vui thôi
– Trời, anh gọi mày vui . Còn đi với tao không vui à
– Í ai nói . Ai chứ đâu bỏ mặc Hồng được đúng không ? Hôm nay cho mày quyết định ăn món gì đó .
– Trời!
Chắc mình phải cho nó thấy quan tài mới được . Vào quán cơm, đợi Thảo qua bàn kia lấy đũa, muỗng thì Hồng mới dặn những món mà theo cô biết Thảo ghét cay đắng . Cho mày chết! Quả vậy khi thấy mấy món đó, Thảo la um sùm
– Mày ác quá! Tao không ăn mà mày dám kêu những ..
– Ai kêu mày để tao quyết chi ? chủ đã quyết thì khách không cần bàn cãi
– Mày nhớ đó .. Nói rồi, miệng nhỏ méo xệch khi phải nhai những món mà Thảo ” thương cho lắm, cắn cho đau” . Hồng phải nín cười dữ lắm khi thấy mặt bạn mình như thế . Dù gì thì hai người cũng đã qua đựơc cửa ải ăn uống, chính xác nói qua thì chỉ có Hồng, còn Thảo thì cố nuốt cho phần cơm mình để khỏi tiếc tiền . Ra khỏi cửa, cô chưa hết tức
– Con kia, mày nhớ đó
– Mặt tao thì tao nhớ chứ chẳng lẽ mày bắt tao nhớ mặt mày chi ?
– Hừ ..Đúng là mày rủ tao đi thì tao phải coi ngày trước chứ .. trời ơi là trời!
– Mày còn đó mà than nữa thì tao đi một mình à . Có đi không thì bảo ?
– Tao đi chứ làm gì mày ép tao ghê thế .
– Vậy thì dắt xe ra đi ở đó mà nhớ tới trời hòai
– Kệ tao, con kia!
Đúng là Hồng hết ý kiến, nói về trong công việc thì Thảo rất có trách nhiệm, nhiều lúc cô còn lo hơn cả Hồng nữa . Nhưng ra khỏi công ty thì Thảo “lo công việc” thành “vui vẻ nhưng tửng ” mà Hồng thì giờ đang chịu Thảo đó . Hy vọng ngày hôm nay bình an!
Chính xác là cả ngày chủ nhật không có chuyện gì xảy ra đúng như Hồng mong muốn trừ mấy việc thử áo con Thảo bắt cô chờ ba mươi phút . Trời ạ! con gái gì vậy nè trời_ Hồng đã la lên như thế thì thảo chỉ buông gọn một câu ” Thì mày cũng là con gái nên đừng có mà than phe ta nữa ” .
Quăng mấy giỏ áo quần lên giường, Hồng nằm dài ra . Mệt thấy bà! Ai nói shopping không có gì thú vị chứ, đi rã cả chân ra coi như tập thể dục luôn. Bình thường Thảo rủ thì Hồng đang bận nên không đi nhiều, còn hôm nay thì .. nhờ vậy cô mới tìm được mấy cái áo đầm và jean mới nữa . Xong một ngày, cô cảm thấy nhẹ nhõm khi đắm mình trong làn nước ấm của vòi sen . Thân hình cô như một khối cân đối, cao ráo đang chìm trong hơi nuớc, da cô sau một trận shopping thì ửng hồng lên . Mà ai cũng nhìn Hồng thì đều đầu tiên họ phải công nhận là da dẻ cô rất trắng . Ngực thì bình thường nhưng cô muốn có chút sự thay đổi trên đó chứ đừng có nhỏ bé thế này, mặc áo vào rất xấu . Con Thảo cũng nhận xét như thế mỗi khi cô thử áo .
Kệ! Mai đi làm rồi, không suy nghĩ gì hết! Xong xuôi tất cả thì cô leo lên giường, tiếp tục ôm cuốn sách xếp hình để mốt khoe với đứa em chứ ai đời giờ này mà cô cũng không biết cách xếp máy bay đơn giản thì còn làm chị sao nổi trời . Nhưng rồi thì cô cũng từ từ buông mình trong giấc ngủ …..
Ngồi gõ tài liệu cho trưởng phòng, bỗng từ đâu Thảo bay vào rồi la tóang lên rằng
– Ê! Lính mới tới rồi mày
– Ai ?