VN88 VN88

Những cánh hạc đậu mép lồn em – Truyện 18+

– Anh cũng lí sự dữ giống Lài thiệt! Hai người hợp đó!

– Hồng đừng có chọc, tôi với Lài là chỉ mới quen biết thôi à

– ai biết được

– Hồng đi ăn không? Thiệt sự khi nói ra câu này, Chương cũng không thể nào hiểu nổi mình đang làm gì nữa.

Và hình như chỉ chờ cơ hội đó, Hồng mỉm cười đáp

– Đói lắm rồi, anh đi thì mình đi chung cho vui. Tôi biết có quán gần đây, cũng bình dân lắm. Đi bộ vài phút là tới

– Nhưng để xe ở đây ..

– Không sao! Bác Tám là người tôi tin mà. Bác cho con gởi xe nha! Lát con quay lại liền, mua cho bác gói xôi nóng luôn!

– Cái con bé này không chừa gì hết! Đi đi để xe bác sửa rồi trông coi luôn.

Nằm hoài cũng chán, phone sao mãi không reng lên như thường lệ…Thảo cứ chằn chọc mãi..Luân thật lạ! Hôm nay anh không gọi cho Thảo đúng như anh hứa. Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra tới anh sao? Anh đi công tác hơn hai ngày, đây là lần đầu tiên anh không phone cho Thảo. Cả con Hồng nữa, mọi hôm nó không thấy cô gọi thì sẽ gọi hỏi thăm liền…Sao hôm nay mọi người thay đổi thế..Sao mà Thảo thèm nghe tiếng chuông điện thoại, hồi nãy có reng hai ba lần làm cô cứ đứng lên giống như trong tư thế xuất binh lao xuống lầu, vậy mà sao đó nghe tiếng ba hay mẹ nói, cười, lập tức cô hiểu..đó không phải cho cô…Luân đi mà cô như có lửa cháy trong lòng, không nghe giọng cười của anh, không được anh gọi tên cô bằng giọng nói ấm áp trìu mến.. Cô khao khát được anh âu yếm trong từng cử chỉ, từ những cái hôn nồng cháy được đặt trên môi, rồi trên cơ thể của cô. Dường như khi anh đi công tác thì anh mang cả tâm hồn cô theo luôn.

Quen Luân chỉ trong một dịp tình cờ khi cô được phái làm đại diện cho toàn phòng tham quan bên đối tác. Và người đưa Thảo đi tham quan không ai khác là Luân. Nhưng lúc đó cô chẳng chú ý đến anh cho mấy. Luân xuất hiện trước mặt cô như bao người con trai bình thường khác … Anh đón cô bằng một câu mở đầu rất ư là mát mẻ ngay khi cô đi cạnh bạn đồng nghiệp

– À! Xin chào các cô.. cô đây chắc là Thảo bên đối tác chúng tôi..nghe đâu cô cũng nổi tiếng bên đó lắm phải không?

Luân chào Thảo nhưng chính xác thì anh đi chào người bạn đang đứng bên cạnh Thảo làm cô này phải cười và chỉ cô. Luân dường như hơi sựng lại..lúc đó anh im một chút rồi cười xoà

– Vậy mà tôi không biết chứ! Xin lỗi cô nha!

Còn Thảo nãy giờ chứng kiến tận mắt, nghe tận tai, trong cô là máu sôi lên, cô lúc đó chỉ muốn làm một cái gì đó cho tên đang đứng trước mặt cô phải hối hận vì tội dám vô lễ với mình. Hắn dám nhắc đến quá khứ lịch sử của cô và Hồng, cũng vì bênh Lài lần đầu vô làm mà cô và bạn của mình bị mấy nam trong công ty chọc là những người con gái trái tim băng giá. Giá gì nỗi mà gía, Hồng ít ra cũng có anh bạn hồi cấp ba thương nhưng cô lại không biết, còn bản thân Thảo thì chí ít cũang ba anh theo làm đuôi tuy nhiên, cô lại cho lơ đi tất. Hồi đó chỉ vì ham học và cũng vì đôi vai hai người gánh đầy nhiệm vụ nên cũng không màng đến sự theo đuổi của người khác.

Tên này dám nhắc lại nỗi đau không chính xác là quá khứ của hai cô, mà nhát là Thảo thì cô không thể tha được. Suốt buổi tham quan hôm đó, Thảo luôn dành ánh mắt đầy” thương yêu” của mình cho Luân. Những ánh mắt ấy thỉnh thoảng cũng được anh đáp lại bằng cái nhìn thoáng qua..nhưng sau đó thì trên khuôn mặt anh xuất hiện sự lo lắng. Cuối buổi, anh cố đứng gần Thảo để bắt chuyện hay chính xác hơn là hỏi nguyên do vì sao cô lại ưu ái cho anh những ánh mắt vậy

– Cô Thảo thấy buổi tham quan này thế nào?

– Tốt nhưng tôi nghĩ công ty quý anh nên sửa chửa lại chút

-Sửa chửa, tôi không thấy ở đây mình cần sửa chửa gì cả. Cô cho tôi biết ý kiến cụ thể đi

– Dễ hiểu thôi mà. Cần sửa chửa hay huấn luyện lại người thuyết trình hôm nay đó mà.

– À, tôi hiểu ý cô rồi. Thế thì quý cô đây không hài lòng gì về người thuyết trình ấy.

– Nói nhiều, nói những cái mà không hề đi vào chủ đề, điển hình là mới gặp mặt nhau đã tung đòn hiểm ác như thế

– À, thì ra cô giận tôi à

– Tôi không nói tôi giận anh à

– Thế nhưng khuôn mặt cô đã báo cho tôi biết, công với cái ánh mắt cô nhìn cũng đã nói lên tâm trạng cô rồi

VN88

Viết một bình luận