VN88 VN88

Người vợ chưa cưới chủ nhật

Truyện ngắn người vợ chưa cưới chủ nhật do Truyendammy.vip sưu tầm đọc truyện ngắn người vợ chưa cưới chủ nhật.

Nguoi vo chua cuoi chu nhat

Xem truyện ngắn: Người vợ chưa cưới chủ nhật
Tác giả: Hanna samson
Dịch giả: Lê Bá Thự

Hanna Samson là nữ nhà văn, nhà báo, nhà tâm lý học Ba Lan. Các tác phẩm chính: “Bẫy bướm”, “Mẹ ơi, con lạnh lắm”, “7 tội chống lại tình yêu”, “7 truyện tình và một truyện khác”, “Hoà bình nữ – nam vì danh dự của tộc trưởng”, “Tình yêu hồi phục”, “Chiến tranh nữ – nam và chống thế giới”. “Lòng thiết tha. Những chuyện lường gạt”.
Tiểu thuyết và truyện ngắn của Hanna Samson thường viết về đề tài tình yêu và tình dục, về cuộc sống vợ chồng, về cuộc sống gia đình và thân phận của người phụ nữ.
Đó là những tác phẩm đậm tính nữ quyền, viết khá bạo tay, hay “gây sự” với công luận, dám nhìn thẳng vào sự thật, dù đó là sự thật phũ phàng, nhiều khám phá, cuộc sống nội tâm của các nhân vật vô cùng phong phú, đa chiều, văn phong, bút pháp độc đáo.
Dưới đây chúng tôi xin hân hạnh giới thiệu cùng bạn đọc truyện ngắn “Vợ chưa cưới chủ nhật”, rút từ tập truyện “7 truyện tình và một truyện khác” của bà.

Chẳng hiểu tại sao, nhưng ngay lập tức cô nàng nghĩ, với anh chàng này rồi cũng đến đứt gánh giữa đường mà thôi. Hồn nhiên một cách đáng sợ, cho nên cô nàng chẳng biết, vào đề như thế nào đây, bởi điều kiện không thuận lợi.
Hồi đó cô nàng làm việc tại công ty môi giới nhà đất, còn anh chàng đến đó để thuê nhà. Không phải thuê cho mình đâu, chỉ thuê cho anh bạn người Thuỵ Điển mà thôi. Anh bạn này không nói được tiếng Ba Lan, cho nên cuộc trao đổi diễn ra bằng tiếng Anh.
Sau này Kasia đã nhiều lần suy nghĩ, tại sao lại mê anh chàng này. Phải chăng là do trình độ tiếng Anh không chê vào đâu được của anh ta? Có lẽ đây không phải là điều quan trọng nhất. Khỏi phải nói, anh chàng bảnh trai, cho dù về cơ bản chẳng hợp gu cô nàng.
Trên lý thuyết, cô nàng thích những chàng trai tóc vàng, lực lưỡng, còn anh chàng này tóc chỉ hơi nâu. Mốt Mêhicô – da ngăm đen, tóc đen, ria mép tỉa tót cẩn thận.
Gương mặt anh chàng có nét gì đó đến là dễ thương. Phải chăng cô nàng đã bắt gặp ở đó biểu hiện của điều khó xử? Mặc dầu không. Sau đó cô nàng lại cho rằng, anh chàng bị lúng túng, khi lúng túng anh ta cho cô nàng cảm giác, anh ta rất hiểu đời.
Và có lẽ vấn đề là ở đó. Hay là anh chàng đã khiến cô nàng liên tưởng tới người bố, một người đàn ông nền tính, khéo chèo lái đời mình. Kasia nghĩ, đây là một chàng trai biết cách sống.
Anh ta đã giải quyết rất khéo việc thuê căn hộ này. Rất tiếc không phải giải quyết với cô nàng, mà với Ewa, bạn gái của cô nàng. Kasia ngồi bàn bên cạnh, giả vờ đang làm gì đó, song lúc lúc lại liếc mắt nhìn về phía anh chàng.

Khi ra khỏi phòng anh chàng để lại cho Ewa tấm danh thiếp mà Kasia đã với tay cầm khi chỉ có một mình ở trong phòng. “Marek Koronacki, tiến sĩ xã hội học”. Kasia ghi vội địa chỉ, điện thoại, đoạn đặt tấm danh thiếp vào chỗ cũ, còn mảnh giấy nhét vào túi.
Bữa đó cô nàng lôi tấm danh thiếp ra xem đến mấy lần liền, đến nỗi cô ta thuộc lòng tất cả thông tin, kể cả số fax. Cho nên cô ta biết, có thể tìm anh chàng ở đâu, chỉ không biết tìm để làm gì mà thôi.
Nhưng cô nàng đã biết tìm để mà làm gì rồi. Để được ở với anh ta. Cô ta chỉ không biết duy nhất một điều, làm cách nào để được vậy mà thôi. Biết đâu ngày mai mình sẽ có cách, – nghĩ vậy, cô nàng bắt tay vào công việc.
Hỏng bét rồi. Cô bạn cho kí hợp đồng thuê nhà ngay tại chỗ, tại căn hộ nọ. Ngay cả Kasia cũng không biết, anh chàng có mặt lúc ký hay không. Kasia không muốn hỏi, vì chẳng thân Ewa cho lắm, cho dù thỉnh thoảng hai người vẫn trò chuyện với nhau, chuyện này, chuyện nọ.
Nhưng không phải về anh chàng kia đâu. Kasia nghĩ, sau khi anh ta ra khỏi phòng, chắc Ewa sẽ nói câu gì đó đại loại: “Một anh bạn không tồi, cậu có thấy không?”, nhưng mà không, cô ta đã không nói vậy. Hay là anh chàng đã không gây ấn tượng đối với Ewa, bởi Ewa là một người tình mắn phúc. Khác hẳn với Kasia.
Kasia không phải là người tình mắn phúc, cũng không phải là người tình không mắn phúc. Một năm rưỡi đã qua kể từ khi chia tay với người chồng chưa cưới cuối cùng, cho đến ngày gặp Koronacki, một năm rưỡi rồi con tim của Kasia chưa hề rung động với bất kỳ ai.
Ngày hôm đó cô nàng tìm cách mang lại cho cuộc sống cô đơn của mình một ý nghĩa sâu sa hơn, với sự trợ giúp của cuốn cẩm nang “Cuộc đời đơn chiếc đẹp sao”, bởi toàn bộ ý nghĩa kia đã mất. Và Kasia không thể nghĩ gì khác được, ngoài việc, chấm dứt cuộc sống đơn côi với sự tham gia của tiến sĩ K.
Kasia nhớ giọng nói của anh ta, đôi mắt của anh ta, đôi mắt xanh tuyệt vời của anh chàng tóc đen. Cô ta nhớ chiếc áo len mầu boóc đô của anh ta và cái cổ cồn nổi bật của chiếc áo sơ mi phớt hồng mặc bên trong. Cô ta nhớ chiếc quần và đôi tất mầu boóc đô.

Có lẽ cô nàng gặp dịp. Anh chàng trau chuốt từng li. Có thể nói, anh ta rất cầu kỳ, cho dù Kasia không buột miệng nói ngay như vậy. Sau đó cô ta gọi ngầm trong đầu, “một gã cầu kỳ”, có lẽ lúc đầu điều này đã làm cho Kasia khó chịu, nhưng vẫn chưa bị gọi là cầu kỳ.
Anh ta khác những người đàn ông mà lâu nay Kasia từng quen biết. Các bạn trai của Kasia mặc quần Jin, áo len thụng, sặc mùi mồ hôi và thuốc lá. Còn anh ta không hút thuốc.
Có lúc Ewa đã mời họ hút thuốc, người quen của anh ta hút, nhưng anh ta thì không. Anh ta bảo, tôi không hút thuốc. Cho nên người anh ta mới không sặc mùi thuốc lá, lúc đó Kasia chỉ cảm nhận mùi của một thứ nước hoa phi thường nào đó.
Không, anh ta không lạm dụng thứ nước hoa này, chỉ thoang thoảng mùi thơm, được cái Kasia tinh mũi. Cho nên lúc đó Kasia đã cảm nhận mùi của anh ta, song vẫn chưa biết đó là tiến sĩ Koronacki, đã cảm nhận mùi nước hoa hảo hạng, hoàn toàn không phải loại Old Spice’a, mà đó là một loại nước hoa của độc, loại nước hoa làm thức tỉnh các giác quan và trí tưởng tượng của con người.
Kasia nghĩ, quả là điều tuyệt diệu, khi anh ta khác những người bạn trai mà cô ta quen biết, những người cho đến nay cô ta chưa khám phá được gì hay ho cả. Nói chung, không thể tính chuyện lâu dài với họ được. Cho nên quả là hay khi anh này khác. Anh ta là kết tinh của chân tình, tin cậy, thực tế và quy củ.
Anh này thì nhất định phải tuyệt vời rồi, – Kasia nghĩ. Lúc nào cô ta cũng nghĩ về chuyện này. Càng ngày cô ta càng đinh ninh, anh chàng này chính là anh chàng cô ta đã chờ đợi, là nửa thứ hai của quả cam. Chỉ có điều cô ta không biết, liệu anh ta sẽ có nhận ra nửa thứ hai ở trong cô ta hay không, và cô ta không biết, làm thế nào để biết được điều này.

Thoạt tiên phải kiểm tra xem, có phải anh chàng đang còn độc thân. Trước khi xác minh chuyện này, một điều phi lý đã chặn tay cô nàng. Vì làm gì có chuyện một chàng trai như thế mà lại độc thân?
Anh ta đang giúp anh bạn nước ngoài với sự chân tình, tinh thần trách nhiệm, lòng nhiệt thành và sự chăm lo chu đáo mà anh ta đã thể hiện hay sao?
Nhất định từ nhiều năm nay anh ta đã làm cho chị Koronacka và hai đứa con ngoan sung sướng. Anh ta đi trượt tuyết, chơi bóng với ba mẹ con, giảng giải cho họ sự phụ thuộc của toán học.
Kasia hầu như chắc chắn, chẳng còn gì ở đó mà mong. Bằng đôi mắt của lòng mình cô ta đang chứng kiến một gia đình hạnh phúc, chứng kiến họ cùng nhau ăn uống, cùng nhau trò chuyện, cùng nhau cười đùa như thế nào.
Nói thật, cô ta còn nhìn thấy cả họ đang ngủ với nhau trên giường nữa cơ. Trên giường anh ta mới thật là tuyệt diệu. Nồng nàn, tinh tế, khéo léo, có cả ngàn kiểu cách. Nhìn thấy, Kasia sinh ghen tị, mỗi động tác anh nghĩ ra rất nhiều cách, còn cô vợ tiếp nhận những thứ đó như là điều hiển nhiên. Đó là chưa kể, cô vợ cũng chẳng kém cỏi gì.
Sau nhiều năm thực nghiệm, họ làm những thứ đó vừa cực kỳ thoải mái, vừa cực kỳ duyên dáng. Cuối cùng, họ ôm nhau ngủ, còn Kasia không tài nào ngủ được.
Kasia không ăn, bỏ việc, cô nàng không thể nghĩ gì khác ngoài tiến sĩ K. Hết giờ làm việc, ra khỏi công ty cô nàng mường tượng, anh chàng cũng đang đi về nhà.
Anh ta ngồi vào chiếc xe ô tô còn mới, dọc đường ghé mua vài thứ hàng hoá hoặc đi lấy quần áo ở hiệu giặt là, đi lấy nước giếng tự nhiên. Anh ta làm tất cả những việc đó khi nghĩ về vợ và các con.
Sau giờ làm việc Kasia cũng đi mua sắm, xách nước lên tầng năm, chỉ có không đến hiệu giặt là, cô ta hầu như đã quên cửa hiệu này rồi. Còn họ thì sao? Họ vẫn mang quần áo đến đó. Chính anh chàng đã lo toan việc này, anh ta vốn là người sạch sẽ và trọng hình thức… Thay vào đó chủ nhật nào cô vợ cũng làm bánh ngọt.

Sau chót, những đêm mất ngủ và đầu óc không thể tập trung buộc cô nàng phải hành động. Nhất là thể trạng của cô ta càng ngày càng dễ nhận ra đối với những người chung quanh.
– Cậu có chuyện gì đó phải không? – Một hôm Ewa hỏi vậy khi thấy công việc bê trễ, còn Kasia càng ngày càng xanh xao, gầy gò, lúc nào cũng mơ mơ màng màng.
Cho nên rốt cuộc cô nàng phải kiểm tra. Ai là người nhận điện thoại. Anh ta, vợ anh ta, hay con anh ta? Kasia phải biết được, ít ra là ngần ấy. Một tối nọ Kasia nhấc ống nghe và quay số mà cô ta đã thuộc làu. Anh chàng nhận điện thoại.
– Tôi có thể nói chuyện với bà Koronacka được không ạ? – Kasia hỏi, sẵn sàng đặt ống nghe xuống bất kỳ lúc nào.
– Mẹ không ở đây, – anh chàng lấy làm ngạc nhiên trả lời.
– Không sao cả, chính em muốn gọi cho anh đây. Bằng mọi giá em phải gặp anh, trước khi em bị mất việc, – cô nàng năn nỉ.
– Nhầm máy rồi, – anh chàng nói.
– Anh Koronacki phải không?
– Cô nàng hỏi.
– Vâng, nhưng…
– Vậy thì không có chuyện nhầm lẫn đâu. Vợ anh có đang nghe chúng ta nói chuyện không đấy?
– Vợ nào cơ? Tôi không có vợ nào cả đâu! – anh chàng có phần bực mình.
– Thế vợ chưa cưới thì sao?
– Tôi không có vợ chưa cưới! Rốt cuộc xin chị cho biết, chị muốn gì nào!
Kasia giải thích rằng, cô nàng không thể quên anh chàng được, cho dù kể từ hôm đó đã hai tuần trôi qua. Anh chàng chỉ nhớ cô nàng lơ mơ, rõ ràng cô ta đã không để lại cho anh chàng một ấn tượng đáng kể nào. Cô nàng chớ nên ngạc nhiên về chuyện này, quả là rất hiếm khi có người nào đó thấy hết cô nàng ngay tức khắc.
Các cô gái ghen tị với cô nàng về phom người, mái tóc, làn da, còn cánh đàn ông cần có thời gian để tách bạch cô nàng. Hay tại cô nàng quá gầy để có thể hợp gu của họ? Hay là vú cô nàng quá nhỏ, hoặc đôi môi không được gợi cảm cho lắm?

VN88

Viết một bình luận