VN88 VN88

Ngàn lẻ một đêm chìm đắm trong dâm dục – Truyện 18+

*
* *
Tại thành phố Dallas, thuộc tiểu bang Texas, có một ông kỹ sư tên là Trần Mạnh Trác. Kỹ sư đây là “ông thầy kỹ”, nghĩa là một xu cũng không bòn ra. Vợ của ông kỹ sư này là bà Đạm thị Thu, tính tình giống chồng y như đúc, như người ta vẫn nói: “nồi nào úp vung nấy”.

Trần- Mạnh- Trác được mệnh danh là “Tổ Trác”, vì có lần đi đám ma nhà người ta, ông kỹ sư này lên tiếng đòi làm ông tổ gia đình người ta. Trong lúc tang gia bối rối nên gia đình người ta nhịn, nhưng đám tang vừa xong, gia đình nọ tới kiếm kỹ sư Trác “phong chức Tổ”, khiến cho “Tổ Trác” bị một phen “tổ trác”, phải quỳ lạy người ta không thì mất cả dái rồi. Số là một người trong gia đình kia tự tay trói “Tổ Trác” lại, dùng dao rạch hết quần áo “Tổ Trác” ra nói:
– Gia đình chúng tôi nhận cho Tổ làm “Tổ” của gia đình, nhưng điều trước tiên “Tổ Trác” phải thi hành để cho mọi người trong gia đình tôi tin tưởng là phải hy sinh. Hy sinh đây có nghĩa là phải chịu thề rằng không bao giờ được xài cặc nữa.

“Tổ Trác” nghe nói sợ xám dái, đập đầu lạy cả buổi, thề rằng không bao giờ dám làm “Tổ” ai nữa, chỉ xin cho cặc dái được vẹn toàn. Sau cùng, “Tổ Trác” cũng được bỏ qua, nhưng từ đó, hai chữ “Tổ Trác” kia thay đổi ý nghĩa hoàn toàn.
Cả hai vợ chồng đều thuộc loại “dâm phu dâm phụ” nên vấn đề “đụ” với đối với cả hai quan trọng hơn tất cả những thứ khác trên thế gian cộng lại. Hai người trong nhà có nuôi hai con chó bẹc- giê rất lớn, nhưng mục đích không phải để giữ nhà mà để cho cả hai vợ chồng dùng chúng để “giải quyết sinh lý” những khi vắng nhau. Thỉnh thoảng, hai người có giận nhau. “Tổ Trác” giải quyết sinh lý với con chó cái, còn Đạm thị Thu làm tình với con chó đực…

Ấy, nhưng hai vợ chồng “Tổ Trác” lại sinh được một đứa con gái xinh đẹp, tính tình rộng rãi tên Trần thị Tố. Năm ấy, con Tố đã được 18 cái xuân xanh, tốt nghiệp trung học và vào học đại học. Hai vợ chồng hy vọng sau này con gái hai người sẽ lấy được một người chồng “bác học”, với túi tiền như Bill Gates.

Sau khi Tố vào cư xá đại học ở, hai vợ chồng ở nhà tha hồ mà đụ, không phải sợ gì nữa. Có khi, hai người vật cổ nhau ngay trên bàn trong nhà bếp để “làm ăn”. Cũng có lúc cả hai đem nhau ra sau vườn biểu diễn nằm trên cỏ cho hàng xóm coi chơi. Những đứa con nít hàng xóm tò mò núp lén nhìn. Hai vợ chồng biết nhưng cứ giả vờ như không biết. Đôi lúc bắt gặp quả tang chúng đang nhìn thì làm bộ mắng chửi chúng, nhưng trong lòng hai người lại thích thú vô cùng.
Hôm ấy, có một chàng trai tên Cang vô cùng lịch sự, ăn mặc hết sức bảnh toỏng, lái xe Mercedes tới nhà gặp hai người, tự giới thiệu là bạn học của Tố, con gái hai người. Hai vợ chồng Tổ Trác thấy chàng trai sang trọng liền mời vào trong nhà, khúm núm, trà nước cẩn thận chu đáo. Hết vợ đến chồng, chia nhau săn đón, đứng thay phiên nhau hầu hạ.

Chuyện trò một hồi, Cang từ giã ra về. Vợ chồng Tổ Trác liền lấy ra 1000 đô- la đưa tiền mặt đưa cho Cang nói:
– Nhờ anh đưa hộ cho em Tố.
Cang xua tay, nói:
– Dạ, khỏi cần đâu hai bác. Nếu Tố mà cần tiền thì cháu đâu có thiếu.
Tổ Trác nói:
– Cậu làm thế không được. Gia đình tôi đâu phải trọng nghèo khinh giàu đâu. Tình nghĩa chúng tôi thường coi trọng chứ tiền bạc mà nghĩa lý gì. Có lý nào thấy cậu khá giả mà chúng tôi lại đi lợi dụng bao giờ.
Cang từ chối, nhưng Tổ Trác không nghe, nhất định dúi tiền vào tận tay cậu ta. Cang từ chối hai, ba lần liên tiếp, thấy Tổ Trác nhất định không chịu mới nhận lời, nói:
– Thôi được. Cháu hứa sẽ giao tận tay em Tố đầy đủ.
Tổ Trác mừng rỡ, nói:
– Cậu thật tốt và tình nghĩa vô cùng. Con Tố thật tốt phước mới có được một người bạn học như cậu đó.
Cang mỉm cười, chào vợ chồng Tổ Trác lên đường. Tổ Trác mừng lắm, nói với vợ:
– Em coi, gia đình mình thật là hên lắm mới có được một chàng rể tương lai như cậu Cang đó.

*
* *
Nhắc lại Cang, sau khi từ giã vợ chồng Tổ Trác thì lên đường trở lại cư xá đại học. Chàng ta không chút chậm trễ, tới ngay phòng cô Tố, con của vợ chồng Tổ Trác.

Có một điều vợ chồng Tổ Trác không ngờ là đời trong cư xá đại học rất là thiếu thốn. Điều đó cũng không ngoại lệ đối với Tố. Nhưng vì biết tính quá kỹ của cha mẹ nên nàng ta không bao giờ dám tả oán xin một đồng nào cả. Chẳng qua bữa đó muốn giựt le với Khang nên vợ chồng Tổ Trác mới bóp bụng mà xỉa ra 1000 đồng gửi cho con.
Nhưng đến lúc vợ chồng Tổ Trác gửi tiền thì đã quá trễ. Từ mấy tháng qua, Tố vì không có tiền ăn ở và mua sách vở nên đã hành nghề bán thân nuôi miệng. Nàng quen biết sinh viên Việt Nam khá nhiều nên lợi dụng cơ hội kiếm ít tiền. Một trong những thân chủ của nàng là Cang. Nhưng Tố cũng được một cái hay là chỉ bán thân cho người đồng hương mà thôi, chứ nhất định không chịu bán thân cho người ngoại quốc. Những sinh viên Việt Nam biết được điều này thì ít nhiều cũng thông cảm và mến phục cô ta đôi phần.
Hôm đó Cang đến phòng Tố thăm. Hai người ngồi trên ghế sa- lông tán gẫu một hồi. Nói chuyện được một lúc, Tố mới hỏi:
– Hôm nay anh tới đây thăm em với mục đích gì vậy?
Cang cười nói:
– Còn mục đích gì nữa! Em thừa thông minh để hiểu mà.

Tố mỉm cười, lẳng lặng cởi áo ngoài. Kế đến, nàng lại tụt nốt xu- chiêng. Cang nhìn cặp vú căng tròn đầy ‘nhựa sống’ bỗng thấy lòng rạo rực, khó sao tả nổi. Chàng đưa hai tay bóp mấy cái, khẽ dùng ngón tay xoa nhẹ vào đầu vú. Tố bèn từ từ cởi nút quần tuột luôn ra. Không bỏ phí thì giờ, Cang đưa tay trụt nốt quần xi- líp của nàng xuống. Một cụm lông đen nhánh khá rậm rạp hiện ra trước mặt Cang. Chàng đưa tay vuốt nhẹ vào chùm lông, thấy cũng khá mượt.

VN88

Viết một bình luận