Cô gái tròn xoe mắt. Nàng không ngờ.
– Ừa. Anh mới ở Autralia về. Em tên gì?
– Em tên Vi, Tường Vi.
– Còn anh tên Đức, Jimmy Đức.
Nàng rất kết anh bạn Việt kiều. Nhìn sợi dây chuyền vàng to như dây xích trên cổ Đức kín đáo sau chiếc áo sơmi rất cao bồi, nàng không biết là hắn đang chột dạ “Không biết con nhỏ có biết coi vàng không. Lạy trời!” Nàng nghĩ là Việt kiều Đức rất giàu. Đức bạo dạn xích lại bên Tường Vi. Hắn run run. Lần đầu tiên trong đời hắn ở sát một cô gái đến như vậy. Tường Vi không chút phản đối. Hắn mạnh dạn quàng tay kéo nàng vào người. Tường Vi làm ra vẻ đứng đắn. Nàng nhẹ nhàng kéo tay hắn ra. Nàng biết, nàng không nên tỏ ra quá dễ dãi mà “thấp giá” với bọn đàn ông. Dù sao, nàng cũng là kẻ ban ơn huệ cho bọn họ cơ mà. Nhưng Đức cũng không vừa. Hắn lạ gì lũ gái dân chơi cơ chứ. Chúng sẵn sàng đánh đổi tất cả những gì cao quý nhất của người con gái cho những cuộc chơi với bọn con trai nhà giàu. Đối với lũ hư hỏng ấy, việc lên giường là một vấn đề quá bình thường, không đáng quan tâm. Đỉnh cao của chúng là những nàng cave Đức nghĩ là Tường Vi chắc cũng là một dạng cave cao cấp: gái bao.
– Em đẹp quá.
Đức vừa nói, vừa ghé qua hôn một tiếng rõ kêu vào má Tường Vi. Hắn rạo rực. Đó là nụ hôn đầu tiên của hắn lên làn da mịn màng của một cô gái. Tường Vi mỉm cười, liếc mắt nhìn xung quanh như sợ ai trông thấy. Nàng nói:
– Sao anh bạo quá vậy!
– Tại anh không kềm được lòng mình trước sắc đẹp của em.
– Em mà đẹp sao?
– Thiệt mà, em đẹp lắm.
– Anh thử nói coi.
– Mái tóc em óng ả. Đôi mắt em long lanh, mơ huyền như làn nước hồ thu. Làn da em trắng mịn. Thân hình…
– Thôi, đủ rồi anh chàng thi sĩ. Cưng ca còn thua Minh Vương, Kim Tử Long hay Vũ Linh xa lắm… Mà Đức nè, mình về đi anh. Em đói quá, ở đây ồn ào em hổng có nghe anh nói gì hết à.
– Nhưng anh chưa mua xe. Để anh kêu tacxi nha.
Vừa nói, Đức vừa rút “di động” ra (Hắn sẽ nói là hết pin). Nhưng Tường Vi ngăn lại:
– Khỏi, em có xe mà.
Tường Vi để Đức cầm tài. Lần đầu cầm lái chiếc Dream, Đức rất lúng túng. Hắn thanh minh:
– Bên bển không có xe máy. Đi xa thì xài xe hơi, gần thì dùng xe đạp. Anh mới đi thử chiếc Dream sáng nay đó.
– Xe của anh hả?
– Không, xe của thằng em họ. Giờ em chỉ đường anh nha.
Tường Vi ngồi chồm ra phía trước. Toàn bộ cơ thể mềm mại của nàng áp chặt vào lưng Đức. Đức thấy rõ đôi vú no tròn như hai quả tuyết lê tựa chặt vào lưng mình, phập phồng theo hơi thở âm ấm, thơm tho của Tường Vi phả vào gáy. Đức vuốt ve bàn tay trắng ngần với những ngón thon dài của nàng vòng ra phía trước bụng hắn. Đã 11h đêm, gió lạnh và đường vắng tanh làm đôi trai gái càng xiết chặt nhau hơn. Tường Vi nũng nịu hỏi Đức đủ thứ về Australia. Đức bịa rất giỏi. Nào là những nếp sống của người Việt ở bển, nào là những lễ lạt gì đó. Hắn còn bịa cả những buổi trình diễn của ban nhạc “Love and Love” mà hắn cầm đầu. Hắn khoe là trung tâm nhạc nhẹ Thúy Nga xin ký hợp đồng với bọn hắn. Hắn hát cho Tường Vi nghe. Nàng sung sướng ngả đầu vào vai người tình mới. Giọng hát mê li của hắn rõ ràng đã khẳng định những gì hắn nói là đúng. Nàng biết hắn rất giàu. Nàng viển vông ước mơ một cuộc tình tuyệt đẹp.
– Vi nè!
– Gì hả anh?
– Anh yêu em…
– Thôi đi, đừng có sạo, tui lạ gì đàn ông mấy anh. Ai mà mấy anh chẳng yêu. Mới quen đã yêu với đương rồi.
– Thiệt mà. Anh đã chán ngấy bọn con gái bên đó. Tụi nó quậy quá. Con gái mà dữ như bà chằn. Anh yêu nét đẹp dịu dàng của em.
– Thiệt không đó.
– Thiệt. Anh sạo xe tải đụng chết….
– Thôi đi, anh toàn nói nhảm hông hà. Anh đẹp trai, giàu có, galant… thiếu gì các cô…
– Em không tin thì thôi. Vi nè!
– Gì?
– Anh muốn hôn em.
– Nè, chàng trai, bộ hôn em giữa đường không sợ người ta cười sao?
– Anh yêu em, hôn em có gì xấu mà người ta cười?
Đức dừng xe. Hắn quay lại ôm chầm lấy Tường Vi. Nàng không chút phản đối. Đức cuống quýt đặt lên môi nàng nụ hôn đầu đời của hắn. Môi nàng hé mở, đón môi hắn nhiệt tình. Đức hôn, nút, nghiến ngấu lên đôi môi ngọt lịm, mềm mại ấy. Hai người hôn nhau thật lâu. Chợt Vi đẩy hắn ra. Nàng cười:
– Anh hôn gì dữ vậy. Thôi, đi đi, em đói lắm rồi.
– Tuân lệnh.
Quán phở ở Tân Sơn Nhất vẫn nườm nượp khách. Hầu hết là các cặp trai gái đi chơi khuya. Đủ mặt các tầng lớp dân chơi. Có băng quen với Tường Vi. Chúng huýt sáo:
– Vi ơi,”kép” mới đó hả? Đẹp đôi quá ta ơi!
– Có ai đâu mà cũ với mới.
Nàng nháy mắt với bọn trai gái bên đó. Cả quán ồn ào hẳn lên. Ai đó có vẻ khó chịu với lũ dân chơi “coi trời bằng vung” này. Hầu hết các con mắt đổ dồn về phía Vi và Đức. Nhiều tiếng thì thầm xít xoa. Quả là một cặp rất đẹp. Hai dĩa bò xào, hai lon Tiger. Đi tong 5Ạ ngàn. Nhìn thức ăn còn thừa nhiều, Đức thầm tiếc rẻ và thoáng bùi ngùi. Cả đời làm lụng cực khổ, có bao giờ cha mẹ hắn dám bỏ ra một số tiền lớn đến vậy để ăn uống, vui chơi như hắn tối nay đâu. Hắn thầm rủa bọn dân chơi mất dạy xài tiền như nước. Ra về, cả hai đi lòng vòng một lúc.
– Về nhà bác anh chơi nha Vi.
Đức thì thầm
– Dạ.
Hắn đáp xe trước cổng một biệt thự trên đường Tú Xương. Hắn làm ra vẻ sắp bấm chuông nhưng lại thôi. Hắn nói với Vi:
– Anh nghĩ lại rồi.
– Sao vậy?
– Hai ông bả khó lắm. Bữa nay anh hứa về nhà ăn sinh nhật thằng em họ mà giờ này mới về. Đã vậy còn mang theo bạn gái nữa. Hai người thế nào cũng nghĩ xấu em, mà anh thì bị la. Thôi, hay để anh mượn xe đưa em về nha.
– Thôi đi, anh làm như anh bị la rồi má em không la em sao. Anh nè, tụi mình kiếm khách sạn ngủ đi. Em buồn ngủ quá.