Tôi thỉnh thoảng hỏi nhỏ: mày sướng hôn, nứng tới chớ. Nhỏ nũng nịu: biết rồi mà, hỏi hoài, nắc dùm cái đi, đang ngứa sượng mà còn léo nhéo hỏi. Tôi cũng sướng tận mạng, con cặc chui mau mắn cà vô cà ra ở cái lỗ bầy hầy.
Tôi nắc mà lâu lâu lại cắn bú vô từng cái vú để tạo thêm nứng khoái cho em, làm nhỏ như điên, như dại, kêu ông ổng như chó. Tôi vác chưn lên vai đã, lại bắt em quặp chưn vào sau cổ tôi, tôi quặp chưn vô sau mông em, hai đứa dồn thành cục như cái mở rượu cuốn lấy cái nút li e mà xoắn.
Em vừa xiết vừa ngoáy đít, lồn cọ rào rào vào khúc cặc của tôi, lông lồn em đâm túi bụi vào bẹn tôi. Có cách gì gây sướng nứng hơn là đụ đúng con nhỏ cũng ham da diết được đàn ông chơi như nhỏ nên tôi nhấc ôm em tựa lết bê bao gạo mà đằn, mà nện cho hả thì thôi.
Chừng tôi bắn tùm lum tinh trùng đầy lồn em thì nhỏ Li nằm chết lịm, khép chặt hai giò nhốt con cu tôi trong lồn, để còn chút nước nhớt nào thì đổ vấy hết luôn. Tôi lo ứ nhựa, con nhỏ sướng uống thuốc liều, đếch giữ gìn gì hết trơn, lỡ có con cung quăng nào chui lạc bậy vô tử cung em úm luôn ở trỏng rồi nắn ra thằng cu hay con lồn thì bỏ mẹ.
Tôi đem ý này ra hỏi nhỏ, nó cười rầm rầm: tao hổng sợ mà mày sợ làm đếch gì. Mày chơi tao sướng thì lỡ có đẻ con cu hay cái lồn thì nó cũng là của mày hay của tao thôi. Tôi thua con Li là phải.
Sau khóa đó, tôi nghỉ học và không hề lảng vảng đi ngang trường, sợ con Syl chộp được. Riêng con Li thỉnh thoảng ghé thăm tại nhà, nó kể chuyện con Syl chửi tôi tới tát, nhưng mặc kệ, chỉ biết sau đó con Li và tôi đụ nhau tanh bành.
Thiên hạ vẫn cười tôi dại gái. Tưởng gì, chớ dại gái thì đã sao, nhất là gái đẹp. Nhưng cũng vì dại gái mà tôi chẳng bao giờ dứt khoát được bất cứ chuyện gì đến nơi đến chốn.
Nghĩ một đằng nhưng luôn làm một nẻo khác. Tỉ dụ, tôi tính trong bụng lẳng lặng bỏ trường mà đi, vậy mà cái miệng lại toon toon đi kể vào cái ống nhổ của con Syl. Nó tròn xoe mắt nhìn tôi sửng sốt, chất vấn tôi đủ điều.
Nó cho rằng vì nó ghen tương với con Li nên tôi giận. Rồi nó tự vả vào mồm nó đôm đốp, miệng tía lia xin lỗi. Tôi nói hết nước hết cái lý do tại sở cũ gọi đi làm việc lại nên không thiết học hành nữa. Vả lại, kinh nghiệm cho thấy học mãi ngu vẫn hoàn ngu.
Con Syl lại càng khóc rống lên vì cho rằng tại nó bu tôi không hở nên đầu óc tôi lúc nào cũng ám ảnh đến chuyện ăn nằm với nó mà lơ là chuyện học đi. Nó lăng xăng hứa là từ nay sẽ giữ điều độ, chỉ du dương khi nào tôi thích, chứ không lu bù như trước nữa.
Tôi suýt phì cười vì cái mồm loa mép dải của con bé. Nhưng xá kể gì, được người đẹp hiểu lầm càng vui, tại nó hay không tại nó thì cũng thế thôi. Cho nên tôi vuốt ve nó: mày phải để tao đi, có việc làm có đồng lương thì tụi mình mới tha hồ ăn tiêu vung vít, tao có sức mới thỏa mãn mày được.
Con nhỏ ôm tôi nhèo nhẹo: tao đếch cần, mày có tiền hay không có tiền thì tao lo hết. Miễn mày ở với tao. Rồi nó ôm cứng lấy tôi, giụi hai cái vú to tù vù của nó váo cánh tay tôi làm tôi chưa gì cũng muốn nứng.
Cái tánh tôi bị gái cạ vú cạ đùi là hết giữ nghiêm trang được, phương chi mấy ngày rồi cũng thấy thèm thèm, nên tôi gia ân cho nó lần chót. Tôi bảo: tụi mình bỏ quách bữa học đi, mày đưa tao đi đâu đó rồi tao giải thích cho nghe.
Con Syl mừng húm, vừa ô kê vừa chạy bay chạy biến lấy xe, cóc cần lôi cái cặp sách theo. Nó xớt tôi còn nhanh hơn diều xớt gà con và lái bay lái biến. Mẹ kiếp, mới chui vào xe nó đã hối: mày bóp dùm hai vú tao để tao bớt hồi hộp một chút. Mấy bữa rày, mày trốn chui trốn nhủi, tao nhớ tổ chảng.
Tôi cũng đang ham có món gì mềm mềm rờ cầm cho đỡ để tay trống lổng nên chả cần nhỏ nhắc lần nữa tôi đã bóp vú như điên. Con Syl thấy tôi nhồi banh kỹ quá nên giễu: mày bóp còi cũng bóp nhẹ nhẹ, còn nghiến răng bóp như vậy thủng mẹ nó cao su mất, chỉ nghe xịt xịt chớ kêu gì nổi.
Tôi chẳng những không ngừng mà bóp cả hai tay mà miệng thì thay phiên kêu bí bo chọc giỡn. Con Syl thích nhé nên cười khục khục. Cái trò đàn ông con trai cứ bóp vú là y như muốn mò, con Syl thì cũng a tòng theo nên tay cầm bánh lái mà giò thì dạng ra cà khịa: mày thăm chừng coi cái”côn”có bị”lòi”ra không.
Tôi nghĩ bụng muốn chửi, con nhỏ dân Mễ mà cũng biết chơi chữ như người Việt. Nên tôi trả treo với nó”côn”mày”lòi”thì tao đang làm mà sao nó còn”lòng” nữa. Con nhỏ thấm ý nên rủa tôi te tua: ở đó mà cong, còn lâu, tao mà cong thì mày nhét cái mỏ lết vô điều chỉnh sao nổi.
Tôi cười con nhỏ lí lắc, nhưng khoái trò đốp chát của nó. Tuy vậy một tay tôi cũng đã lòn dưới váy nó để kiểm soát coi chân”côn”ra sao. Ai dè mới rẹt đám cỏ dại mọc um tùm thì đụng trúng ngay vũng nước, tôi la lên: bỏ mẹ,”côn”mày bị bể mẹ nó con heo dầu rồi. Kiếm chỗ nào ngừng lại ngay để tao bịn, hổng thôi nó chảy tràn lan uổng.
Con Syl khôn thấy tía. Nó xích nhổm người tới để chân đạp lút ga còn đít nó giở hổng lên khua inh tôi: mày đừng chờ tao dừng xe nữa, cứ xòe tay cho rộng bụm tạm đi, để nhớt trào ra hết thì xe lột dên thấy mẹ.
Tôi vội bụm cứng ổ côn mà nhớt vẫn chảy rì rì, con Syl cứ phải xục xịch để ổ côn nằm đúng vị trí tay tôi, còn dặn thêm: mày đút ngón tay vô bít lỗ dầu dùm, rồi tao mau tìm chỗ đậu xe, chớ mày”côn lòi”kiểu đó thì nhớt bung ra hết.
Tôi khoái vì lối nói đả đớt của con ngựa bà thì ít mà thích vì cả hai tay đang bận bóp vú với bịt lỗ côn thì nhiều. Sao tôi đã bóp vú con nhỏ nhiều mà bóp nữa cũng thấy chịu. Vú chi mà dồn một đống thật to, tôi măn cái núm thiếu điều tấy lên mà nhỏ còn la là mày làm qua quit, ngứa thấy tổ.