VN88 VN88

Mình bất chấp hết địt nhau đi em – Truyện 18+

Đám trẻ reo hò kéo nhau ra sân ngay. Chúng ồn ào đó rồi cũng tản nát ngay đó. Lưu móc túi đưa cho vợ Thi một trăm đô, nói:
“Em cầm lấy mua gạo và ít thức ăn cho tụi nhỏ. Phải nhớ là tối nay có cơm và một con gù trống thực to đó.”
Mặt vợ Thi sáng lên, nàng suýt soa:
“Trời ơi, sao anh Hai cho tụi em nhiều thế.”
Lưu mỉm cười: .
“Không nhiều đâu, anh còn ăn ở đây dài dài mà.”
“Chỉ sợ anh chê thôi, chứ anh mà ở đây còn gì hơn nữa.”
Thi nhìn Lưu hỏi:
“Bây giờ anh ở đâu, định về đây ở bao lâu.”
Lưu ngần ngừ nói:
“Anh cũng không biết bao giờ trở lại My. Tuy nhiên, chắc chắn phải ở lại đây vài tháng. Bây giờ ở tạm khách của công ty du lịch. Nhưng anh tới đây định nhờ em mướn dùm căn nhà nào tĩnh mịch ở vùng này cho đỡ tốn.”
Thi vui ra mặt, nói ngay:
“Vậy thì hay quá, ngay đầu đường này có một căn nhà thật xinh. Tường gạch, mái ngói, họ đang muốn bán. Nhưng em có thể hỏi mướn vài tháng cho anh ở được. Không mắc đâu.”
Vợ Thi nhìn chồng, hỏi:
“Nhà ông Ba Hiển hả?”
Thi gật đầu:
“Ừ căn nhà đó.”
Vợ thi có vẻ hơi ngại.
“Em sợ ông ấy chỉ muốn bán nhà để trả nợ thôi, chứ có phải dư dả gì đâu mà cho mướn nhà.”
Lưu hỏi Thi:
“Ông ấy muốn bán bao nhiêu?”
“Dạ, hai lượng. Nhưng có thẩ bớt nữa được. Căn nhà thì không rộng lắm, nhưng được cái vườn chung quanh rộng, lại có cây cối mát mẻ nữa. Nêú phải như lúc bình thường thì căn nhà này cũng phải bốn năm cây đó anh Hai.”
Lưu nói ngay: ‘
“Mua cho anh đi.”
Thi ngạc nhiên hỏi:
“Anh mua nhà làm chi ở vuong này vậy? Bộ tính ở luôn không về Mỹ nữa hay sao?”
Vợ Thi cười khúc khích:
“Anh Hai nói chơi thôi, chứ anh làm sao ở nơi nghèo nàn này được. Dù cho anh trở về đây làm ăn thì cũng phải mua nhà ở Sài gòn, chứ lẽ nào chui qua khu Thủ Thiêm này hả.”
Lưu ngần ngừ, nói:
“Tại các em không biết, anh có nỗi khổ tâm mới về đây, chứ không ở luôn đây đâu.”
Thi mau mắn hỏi:
“Chuyện gì vậy anh tụi em có thể giúp gì được anh không?”
Lưu gật đầu, tử từ kể lại hết câu chuyện Tú Quyên và Trần Hùng Phú. Sau cùng bảo vợ chồng Thi:
“Bởi vậy anh mới phải về đây. Bây giờ tụi em giúp anh mua căn nhà đó đi. Hai cây cũng không bao nhiêu đâu, chỉ có điều anh đứng tên không được. Còn tụi em cũng có nhà rồi, có mua được nữa không? Anh đi lâu không biết luật lệ mới bây giờ ra sao?”
Thi nghe Lưu kể xong câu chuyện, nghiến răng nói:
“Để em lụi cho thằng khốn nạn đó một dao là yên chứ gì Anh làm gì phải khổ sở thế.”
Vợ Thi nói át chồng:
“Anh này chỉ được cái nóng sảng thôi, đừng có làm hư việc của anh Hai chứ.” – ngừng một lát, nàng nói tiếp…
“Em có một thằng em trai chưa có vợ con gì, nó cũng đi đạp xích lô như nhà em và mướn nhà ở gần đây, để em nhờ nó đứng tên dùm, chắc chắn được.”
Lưu mừag rỡ, nói:
“Được như thế còn gì bằng nữa. Xong việc, anh về Mỹ, sẽ để cho nó ở đó giữ nhà cho anh, khỏi phải mướn nhà nữa.”
Vợ Thi tươi hẳn nét mặt, lụp chụp nói:
“Như vậy thì hay quá rồi, tự nhiên thằng nhỏ có nhà ở khỏi trả tiền còn gì sướng hơn nữa.”
Thi nhanh nhẩu.
“Nếu vậy để em chạy qua nhà ông Ba Hiển, kêu ông ta lại đây cho mau chuyện.”
Lưu gật đầu, nói:
“Ừ em đi đi.”

Thi lật đật lấy xe xích lô đi ngay, chỉ vài phút sau Thi đã chở ông chủ nhà tới. Nói chuyện một lát lại chở Lưu đi coi nhà luôn và chàng bằng lòng mua ngay. Căn nhà thật lý tưởng cho chàng nuôi Ma Ngải.

VN88

Viết một bình luận