Tới lúc đó người tôi cũng muốn nổ ra chẳng còn kềm chế được mình nữa, tôi vội tuột quần mình xuống cầm con cu cứng ngắc như khúc củi từ từ nhấn vào lồn chị. Nhấn tới đâu chị ba rên tới đó, mặt chị đỏ rần lên nóng rừng rực áp sát vào ngực tôi mà rên xiết. . . tôi như con hổ đói nhồi lên nhịp xuống tơi bời, làm chị như muốn xỉụ. . chị buông xỏng hai tay ra và mắt như muốn lạc thần. Thấy vậy tôi sợ quá từ từ ngưng lại xem sao thì thấy chị tỉnh lại hai mắt lim dim như đang thụ hưởng. Tôi lại hăng máu tiếp tục ào ạt tấn công chị cho tới khi tôi mệt nhoài tinh khí bắn ra như mưa bão mới chịu ngưng, rồi tuột xuống ôm chặt lấy chị nằm thở rồi ngủ thiếp đ hồi nào không haỵ
Như vậy là tôi đã biết mùi người con gái thứ hai trong đờị. . Ôi những người con gái tuyệt vời với những thân hình ngà ngọc. Kể ra thì tôi cũng thuộc loại nhiều may mắn.
Quay qua quay lại thế mà chị hai Hường đã lấy chồng được hơn hai tháng. Kể từ ngày theo chồng lên tỉnh tới giờ, chị chưa về nhà lần nào. Bà Tư nhớ chỉ nhắc hoài, làm tôi cũng sốt ruột và thầm mong chị về để lại được hưởng những giây phút thần tiên.
Và buổi chiều hôm đó, chị hai Hường về thật. Bước chân vào nhà, chị chạy lại ôm bà Tư khóc mếu, chị nói chị nhớ nhà mà chồng chị không cho về, mai hôm nay nhờ má chồng nói quá chị mới được về. Chị nói:
– Má ơi con khổ quá, thằng chả kỳ cục quá!. Tối ngày cứ ghen bóng ghen gió, cấm cản con đủ điều. . . Thiệt con như người tù không hơn không kém. Má ơi con về nhà ở luôn nghe má.
Bà Tư ôm chị hai vuốt tóc chị mà chẳng nói lời nào, nét mặt bà buồn thật buồn.
Thật kẹt cho tôi, chị Ba hồi này có vẻ chịu tôi quá rồi nên thấy chị Hai về chị canh sát nút khiến tôi không ngọ ngoại gì được cả. Chi Hai thấy vậy thì có vẻ bực lắm, nhưng không biết nói sao chỉ hậm hực mà chịu trận thôi.
Chị Hai sau hai tháng có chồng người mơn mỡn ra và hình như có bầu hay sao ấy nên có vẻ hơi lú lú cái bụng dòm thấy mà thèm. . .
Chị Hai về hai hôm nay chắc có lẽ tôi là người khổ nhất vì chẳng rọ rạy gì được với chị ba mà cũng chẳng xơ múi gì được với chị Hai. Tôi như tên khùng xà quầng xà quầng thấy mà tức cười.
Nằm vắt tay lên trán tính hoài cuối cùng mới ra một kế, đợi tới chiều là áp dụng ngay.
Buổi chiều hôm đó tôi giả bộ nói với chị Hai là má chị nói chị ra phụ đón hàng cho bà. Nói xong tôi ba chân bốn cẳng chạy tuốt ra ruộng bắp, nơi chị Ba từng bị hiếp, núp sẵn trong bụi chờ sẵn, Chờ khoảng nữa tiếng thì chị Hai xuất hiện nhưng sau lưng chị lại có ba bốn người nữa. Tôi lúng túng quá không biết tính sao để đưa chị vào ruộng bắp. Một sáng kiến bổng nẩy ra trong đầu tôi, tôi phóng ngay ra đường, đi ngược về phía chị. Tới gần chị, tôi nói lớn :
– Thôi về chị Hai, bà Tư dọn hàng xong rồi.
Nói xong tôi dẩn chị Hai trở lại, đi được một khoảng tôi nói nhỏ đủ để chị nghe:
– Thèm muốn chết mà mấy hôm nay không làm gì được.
Chỉ Hai nói có vẻ giận:
– Út Lượm ghê lắm do nghen, chắc đã đụ con Ba rồi nên nó mới ghen mà canh chị hoài. . . Có không thú thiệt đi. . . ?
Tôi chống chế:
– Có gì đâu, chị Ba bị nạn nên mới kỳ cục vậy đó mà. . .
Đi thêm một đoạn nữa tôi nắm tay chị Hai quay trở lại hướng chợ. Chị Hai thấy vậy thắc mắc:
– Ủa, ra chợ làm gì nữa Lượm?
– Chị cứ đi theo em. . .
Đi tới ruộng bắp, nhìn xung quanh không có ai, tôi vội nắm tay kéo chị vào. Chị Hai thắc mắc hỏi:
– Vào trong này làm gì vậy Lượm, kỳ quá.
Tôi cứ kéo chị vào sâu trong ruộng bắp. Khi nhìn ra ngoài không còn thấy con đường nữa, tôi tìm một khoảng trống bằng phẳng, trải tấm vải dầu ra rồi kéo chị ngồi xuống. Tới lúc này, chị Hai như hiểu ý, chị mắc cỡ nguýt tôi :
– Đồ quỉ, ở đây ghê quá, lở người ta thấy thì sao. . .
– Không sao đâu, giờ này ai mà ra ruộng. . . Chớ ở nhà đâu có chổ nào. . .
Tôi như con sói khát mồi, nhào tới ôm cứng lấy chị mà hôn túi bụi vào mắt mũi, hối hả mở nút áo chị ra, chui vào ngực hun hít, liếm, mút núm vú tưng bừng. Thấy tôi như vậy, chị Hai cười nói:
– Từ từ, bỏ thèm lắm rồi sao? Mấy hôm trước đụ con Ba chưa đã sao?.
Tôi giả bộ không nghe, tiếp tục rà rà cái lưởi xuống sâu dưới rún rồi tiện tay tụt quần chị nhè nhẹ. . . Chắc chị cũng đã nóng trong người rồi nên im luôn và cùng với tôi nhập cuộc. Chị ngồi dậy để tôi nằm ngửa ra và cuối xuống cầm con cu tôi mà nũng nịu. Chị nói như rên:
– Trời. . . con cu của em bự quá mà u nần cong cong như vậy thì ai mà chịu cho nỗi! Hèn chi mà em chơi chị sướng muốn chết. . .
Chị hôn con cu tôi say mê. Tôi nhắm nghiền mắt lại khi lưởi của chị Hai rà trên đầu con cu của tôi rồi từ từ liếm xuống hai hòn dái, tôi đang ngây ngất trong những cảm giác mới mẽ thì chị lại làm thêm một màn mới nữa, chị ngậm luôn hòn dái của tôi vào miệng mà mút mút nhằn nhằn làm tôi muốn ré lên, tôi ngồi bật đây ôm cứng lấy đầu chị Hai. Chị cũng đã quá nứng nên nằm ngửa ra và nói tôi hôn chị đi. . .
Bao nhiêu kinh nghiệm trong những lần đụ tôi đem ra thi thố hết. Tới khi chị Hai đã nứng quá, nước lồn chảy ra trơn ướt, tôi từ từ bỏ cu rà rà trên mu lồn chị, nhấp nhấp vào mồng đốc chị một hồi rồi mới đẩy mạnh thật mạnh vào, chị Hai sướng quá rên hừ hừ, hẩy hẩy lên lia lịa. Hẩy một hồi chị ngưng lại nói như rên:
– Em để chị ngồi trên bụng em rồi em ở dưới mà nắc lên.
Chị Hai ngồi ở trên bụng, tôi ở dưới đưa con cu căng cứng đẩy ngược lên lồn chị, ôi sao mà sướng quá trời. Ở tư thế này con cu của tôi vào tuốt sâu trong lồn chị, đầu con cu đụng chạm sát rạt vào những bộ phận tận sâu trong cùng của chị làm tôi sướng muốn mờ cả mắt. Chị Hai ở trên nhịp xuống, tôi ở dưới nắc lên liên tục, một hồi hai đưa mồ hôi ra như tắm. . . Tụi tôi cùng xuất tinh cùng một lượt. . . Chị Hai như muốn xỉu còn tôi ngắc ngư như con gà sau trận thư hùng. . .
Sau này khi chị Hai về trên tỉnh rồi tôi mới biết là khi chị về chị đã có bầu hơn hai tháng. Qua thật đúng như thằng cha Tư Búa vẫn hay nói với bạn nhậu của chả khi nhậu nhẹt: ” đụ với mấy bà ” úp mề ” ( có bầu chừng 2, 3 tháng ) sướng hơn đụ với con gái nhiều “.
Thấm thoát thế mà tôi lên quận học được ba năm. Khác với hai mùa hè trước, khi sửa soạn về làng nghĩ ba tháng hè là tôi nôn nao vô cùng. . . Năm nay những ngày cuối niên học là những ngày buồn nhất, buồn như kẻ sắp bị đày đi xa. Trong khi đó thì chị Ba cứ theo hỏi hoài:
– Lượm có về làng nghĩ hè không? Lượm về làng ở đây tui buồn chắc chết!!!.
Trong bụng tôi chẳng muốn về chút nào hết nhưng không thể được khi đích thân cha tôi sẽ lên đón.
Và ngày đó đã đến thật. . . Trưa hôm đó cha tới một tay xách giỏ trái cây, một tay xách con gà mái dầu bước vào nhà. . . Ông Tư tiếp đón cha tôi thật nồng hậu.
Sau bữa cơm trưa, cha con tôi dẩn nhau ra bến xe để về làng. Khi ra khỏi nhà thấy tôi cứ ngoái lại nhìn hoài, cha tôi thắc mắc hỏi:
– Lượm con làm gì nhìn lại hoài vậy? Coi bộ mê con nào rồi sao?