VN88 VN88

Lồn thơm của em Út Lượm – Truyện 18+

Nàng dẫy nẫy lên:
– Em không làm được như vậy đâu.
– Thì em đang học mà.
– Bây giờ em phải làm sao?
– Dễ lắm em cứ thoải mái đi, anh sẽ dạy em mọi thứ.
Chàng quay xấp người lại kéo cái gối dồn xuống bụng đít chàng vun cao lên cho nàng dễ liếm, nàng ôm lấy mông chàng và liếm vòng tròn trên mông đít nhưng nàng lại tránh không liếm xuống khe đít chàng. Chàng bảo nàng:
– Sao em không liếm chổ anh bảo em liếm, đàn ông thích được bú lắm, có người thích được bú cặc có người thích được bú đít. Nếu em có thể bú đít anh giỏi thì anh cũng có thể ra được đó em mà.
Nàng đẩy chàng ra:
– Thôi em không làm anh nữa đâu, anh nói cái gì thấy gớm qúa mà.
Chàng ôm nàng vào long:
– Em à muốn làm người vợ tuyệt vời thì phải chiều theo đòi hỏi của người chồng, Nếu anh muốn thì em phải làm theo ngay anh muốn tụi mình được hưởng hết lạc thú ân ái chứ anh đâu bắt em làm gì qúa đáng hoặc ức hiếp em đâu. Em cứ làm theo anh nói đi rồi em sẽ từ từ mê cặc anh như bị bùa, bị ngãi, bị mê, bị lú. Tóm lại em nêntôn thờ say đắm con cặc của anh như anh đã tôn thờ lồn em. . . . . .
Chàng đang thao thao thì nàng đã bực mình gắt gỏng:
– Thôi dẹp anh đi. . . . . . Ai mà đi tôn thờ cái đồ thúi hoắc, dơ dáy vậy.
Bàn tay chàng phóng ra tát bốp vào mặt nàng, tuy không mạnh lắm nhưng cũng đũ làm cho nàng sững sờ. Chàng nghiến răng nói:
– Anh cấm em nói như thế về con cặc sạch sẽ, đẹp đẽ của anh.
Nàng xoa má vội nói:
– Em không định nói anh theo em nghĩ thì cặc cũng có lúc dơ dáy bẩn thỉu chứ.
– Thì cái lồn cũng vậy, em đã đụng chạm đến tự ái của anh, đời người ta bắt đầu ở cặc và lồn và muôn đời đều tiếp nối như thế. . .
Chàng dằn mạnh giọng:
– Em phải biết rằng cặc người đàn ông là tuyệt đẹp và lồn của người đàn bà là tuyệt vời.
Giọng nàng yếu xìu:
– Thì anh nói sao cũng được.
Chàng quát lên:
– Nói sao cũng được à?Anh phải dạy cho em một bài học.
Nàng ngẩng lên thật vô tội nhìn chàng :
– Bài học gì anh ?
Chàng gờm gờm :
– Bài học thứ nhất là phải biết chiều lòng anh phải tuyệt đối vâng lời và phục tùng anh. . . . .
Nàng mỉm cười ỏn ẻn :
– Ừ, ông cọp con ơi. . . Ông muốn em chìu gì đây em sẽ chìu ông ?
Chàng cũng cười và nhìn vào con cặc bắt đầu động đậy ngổng lên :
– Dĩ nhiên là em phải chìu anh rồi nếu không anh sẽ cho em ăn roi đau quắn đít, xoắn lông lại. . .
Chàng ra lệnh cho nàng qùy xuống trước mặt chàng khoảng hai thước. Nàng hơi ngần ngại. . . . Chàng vói tay rút cái thắt lưng ở trên ghế gần đó :
– Em không nghe lời anh là anh chỉ có việc quất thẳng cái này vào đí tem thôi.
Nàng im lặng qùy gục xuống trước mặt chàng đợi lệnh :
– Ðược rồi em bò lại đây. . . . Bò nhanh lên
Nàng bò lại chàng vun thắt lưng lên :
– Bò nhanh lại đây, ngậm mấy ngón chân anh rồi bú đi. . . . Em bắt đầu tôn sùng anh là vừa. . . .
Trong ánh mắt của nàng có vẻ ân hận vì tranh luận về tình dục với chàng. . . . Bây giờ không nghe lời chắc là bị đòn qúa. Nàng bò lại ngước lên nhìn chàng với đôi mắt của kẻ tình si nhưng đâu có dễ giã bộ vậy vì ánh mắt nàng vẫn hằn lên vẽ bực bội và thắt lưng trên tay chàng vung lên một đường đỏ hằn ngang mông nàng. Nàng oằn người lại mặt chàng vẫn lạnh lùng không tí gì kích động. . . Nàng cuốn quýt liếm chân nàng. . . . Chàng ra lệnh :
– Bú ngón chân cái trước, ừ vậy đó em ngậm mấy ngón chân rồi xoáy tròn lưỡi em trên mấy ngón chân anh.

Nàng bú từng ngón chân tôi ngó trộm mà bắt đầu tức giận muốn xông vào ngăn trở phản kháng lại hành động dã man, bắt người vợ qùy trước mặt mình chịu nhục hình như vậy rồi lại còn đánh đòn. . . Tính như vậy, mà rồi tôi không dảm, tại nhà của người ta rồi đêm tối như vầy, bể chuyện ra rồi tôi mới làm sao đâyl. . . Mà lạ quá Nàng không có vẻ gì là đau khổ, rõ ràng là nàng hưởng ứng, nàng muốn làm vui lòng chàng trong một thái độ phục tùngtuyệt đối. . . Nàng nâng bàn chân kia lên tiếp tục bú. Chàng khô khan bảo:
– Em bú mỗi ngón chân nghe, bàn chân này bỏ sót ngón út đó”. Nàng vội vàng quay lại bú ngón chân út rời tiếp tục bú nốt chân kia. . . Lúcnàychàng xục cặc mình. . . Tôi thấy nhữnggiọt nước trongsuốt từ từ nổi lên từ lỗ cặc, rơi xuống kèo dài như một sợi tơ mỏng. Hình như bắt người đàn bà chiu nhục hình như vậy là một thống khoái cho chàng. . . Cảch vài ba phút, bàn tay cằm thắt lưng lại vung lên, nàng chỉ biết oắn người lại, nước mắt ứa ra. . . Nàng liếm lên ống chân hắn. . . Hắn ra lệnh: “Luồn tay xuống nâng đít anh lên, rồi li’~m đùi li”m bẹn anh đi”. . . Nàng liếm xong chung quanh hăng hấn. . . Tay nàng với lấy cặc hắn tính đút vào miệng. . . Hắn đầy nàng ra: “Em chưa được cái hân hạnh đó. .

Nằm ngửa ra, ngước nhìn anh đây. . . Anh sẽ ngồi lèn mặt em, hai tay em bưng lấy đít anh, rồi bú đít anh nghe chưa”. Người đàn bà nằm ngửa trên nền gạch đá hoa theo lệnh của hần. Tôi thấy lòng nhờm gớm dâng lên, tại sao nó bất vợ nó phục tùng thỗa mãn lòng thú vật của nó vậy. . . Hai tay nàng đỡ lấy mông đít của hắn và nhầm mầt lại nhưng hắn không chiu: “Không. . . Em phải mở mắt ra để nhìn xem đít anh nó đẹp là chừng nào. . . Liếm đi em. . . Chút xíu nữa lưỡi em sẽ được ngoáy vào lỗ đít anh”. Hắn kiễng chân lên ngồi xổm trên mặt nàng, nét mặt thỏa mãn đến cực độ và hình như để kích thích thêm, hai tay hắn ôm lấy cặc tự tuốt tuốt một mình: “ù. Được đó em. Giỏi đó. . . Nhớ phải mở mắt ra nghe, nhìn cho rõ để nhớ cho hay kẻo uổng công anh dạy em lắm”. Nàng chẵng phản kháng gì cả, im lặng xoáy lưỡi vào đít hắn. Tôi muốn phải chi nàng cắn vào đít hắn sứt thịt ra cho hắn nhảy nhổm la làng lên là tôi nhào vô yặn cổ hắn rồi muốn ra sao thì ra. Trong khi đó hắn cứ nhấp nhổm trên mặt nàngmà la: “Bú đi em, liếm đi em. Ôi cha. bú mạnh nữa đi em”. Hắn quay ngoắt người lại ấn cặc vào miệng nàng: “Bú cặc anh đi em. . . Ôi. . . Em tôi giỏi quá. Em làm anh sướng điên luôn. Em ơi anh sắp ra rồi. Chút xíu nữa thôi em. . . Anh sẽ xịt vào mội em. . . Anh sẽ phóng vào miệng em. . . Anh sẽ bắn lung tung trên mặt em. . . Em nhớ nuốt cho hết nghe. . . Bú đi. . . Bú đi em. . . Hắn la lảm nhảm. . . Trong giây phút hắn bắn ra tứ tung trên mặt nàng. Ôm cặc hắn, nàng nuốt ừng ực. . . Hắn lại kéo cặc ra dí dí xoa xoa khắp mặt nàng, hắn bảo:
“Em bôi khắp mặt em đi, thứ này tốt gấp trăm lần , kem dưỡng da em vẫn dùng, ngày xài cỡ hai lần thì em sẽ trè mãi không già”. Và họ ôm chặt lấy nhau thật quấn quýt, thật g)m gũi. . . Tôi tự hỏi người đàn bà không hờn giận gì hắn sao. . . Mấy phút sau nàng bỏ đi vào nhà tắm. . . Tôi tưởng đã xong cuộc tính bỏ đi về phòng lại thấy hắn cầm cái thắt lưng như có vẻ suy nghĩ rồi hấn quăng cái thắt lưng lên trên bàn, ngồi xuống gh(‘ đốt một điếu thuốc. ở trong nhà tắm bước ra nàng bước lại ôm lấy cổ hắn. Qua lỗ khóa tôi thấy mông nàng vẫn ửng đỏ 4 vệt dài. . . Hắn bỏ đi(‘u thuốc xu6ng, hai bàn tay ôm vòng lấy eo nàng cười tinh quái: “Em thấy thế nào? Em bú đít bú cặc khá rồi nhưng chưa được tuyệt vời lấm. . . Anh sẽ dạy em nữa. . . Em sẽ là một đàn bà tuyệt vời nhất thế gian. . . ” Nàng quay mặt đi lẩm bẩm điều gì hần nghe không rõ. . . Hắn đẩy nàng ra, rồi kéo sát lại nhìn thảng vào mắt nàng: “Em vừa nói gì? Anh nghe không rỏ. . . ” Nàng ngập ngừng rồi nói huych toẹc ra: “Em không thích mấy cái trò bú đít bú dái dơ dáy này. . . Lần sau anh kiếm ai khác hay anh làm một mình anh đi. . . Không có em đâu. . . ” Hắn đứng vùng dậy xô nàng ngã ra giường với tay lấy thắt lưng, miệng quát lên: “Cần phải quất cho em ít thắt lưng nữa. Lên giường nẳm xấp mặt, úp đít xuống”. Nàng ngẩng phất mặt lên: “Không!” Hắn cười gẳn: “Em sẽ phải làm những điều tôi muốn, nếu không là nát đít Nàng ngoan ngoãn lên giường nằm xấp đít xuống, hai tay buông xuôi xuống theo thân hình. Hấn bảo: “Dồn chi(‘c gối dưới bụng, cho đỉt nổi cao lèn, anh quất em như vậy mới sướng tay”. . . Nàng kéo chiếc gối thồn dưới bụng. . . Hắn ấn đầu nàng cúi sát xuống, kéo chân tay nàng duổi thẳng và nắn sửa đít nàng úp xuống cho gọn rồi mặt lạnh như tiền vung tay quật mạnh xuống đít một đường đỏ ửng. . . Nàngquắn quại năn nỉ hắn: ‘Thôi anh. . . Anh đừng đánh em nữa. Em biết lỗi em rời” Hắc lắc đầu: “Chưa tha được. Em phải nhớ là được đụ với anh, được bú cặc anh, được bú đít anh là em hên lắm. Tóm lại được làm tình với anh đó những hồngân, thiên phúc ban xuống cho em. . . Em phải chừa cái tính vô ơn đi nghechưa”. Và hắn tiếp tục quật xuống. . . Nàng giãy lên, quẳn người lại như con trùng, rên rỉ van xin. Mỗi lần thắt lưng quật xuống là đít nàng nẩy bật lên, lại thêm một lằn đỏ ửng. . . Tôi chứng kiến cảnh kỳ quái này tự nhiên máu dồn lên đặc cả đầu óc, thần kinh tôi muốn đứt tung. Tôi thấy hắn đang tuốt cặc hắn, mặt hắn đỏ rực, hơi thở hổn hển. Những tiếng van xin của nàng hình như làm hấn kích dâm thêm. . . Mông nàng nẩy lên từng chập sau những lần hắn quất xuống và hai tay nàngđập thình thịch xuổng nệm, người nàng run rầy và tiếng nức nở bật lên: “Thôi anh. . . Đồ gấu mập. . . Đồ chó đói. . . sao đánh em đau vậy. . . Thôi, đau em. . . Từ giờ em không hỗn với anh nữa đâu. . . Anh ơi. . . Tha em. . . ” Tôi đếm hắn quất nàng đn 12 lần cộng thêm 4 lần trước là tổng cộng 16 thắt lưng. . . Nàng vẫn quẳn quại Hắn nhảy lên giường luồn tay dưới bụng nâng đít nàng lên. . . Nàng bò trên bốn vó, đưa ngược lồn về phía hắn. . . Tôi thấy đỉt nàng đỏ ửng những lần roi nổi phồng tươm máu. Hắn đẩy cặc vào lồn nàng tởi tầp ào ạt. . . Đến lúc tới tuyệt đích, họ lồng lên như hai con thú hoang. . . Đầu óc tôi cũng muốn bể tung. Không hiểu từ hồi nào tôi cũng đã kéo cặc ra khỏi quần mình mà thụt lia lia, và tinh dịch cũng ra đầy cả tay. Tôi rút khăn tay trong túi quằn sau lau tay và lau cặc mình rồi quấn tròn con cặc nhét lại vào trong quần. Trước khi rón rén về phòng, tôi ghé mất qua lỗ khóa dòm thêm một lần nữa, thấy hấn ôm nàng vỗ về: “Hồi nãy anh có mạnh tay lắm không? Anh cỏ làm em đau quá không?” Nàng ôm hắn, hôn đấm đuối trên môi hắn rồi cười: “Cũng hơi đau. Lần sau anh nhẹ tay hơn một chút. Đít em bỏng rát. Mỗi lần anh quật xuống em muốn ra luôn tức thì. . . Nhưng mà lần sau tăng thêm mấy roi nghe”. Hắn gật gù: “Em tẩn tới ghê. Hồi đó có 5 roi, bây giờ tới 15 roi đó”. Nàng dí tay vào trán hấn: “Xạo đi. Hồi nãy anh quật em 16 roi chứ bộ. Lần sau tăng lên 18 nghe”. à ra th(~. . . Tôi đã hi’~u được phần nào. Mấy người này bi bệnh “sa đích” (bạo dâm) nặng. Trên giường ngủ, tôi cứ trẳn trọc không hiểu tại sao cô những người thích thỏa mãn dục tình của họ một cách nghich lý, phản tự nhiên như vậy. Cùng một lúc tôi lại thấy bị kỉch thích, tò mò, lòng gợn gợn những cảm giác kỳ quái, thèm muốn được nhập vào trò chơi di thường đó. . . Tôi thiếp đi. . . Tôi mơ thấy đtrợc ôm nào là Xuân, nào là Lan. . . nào là Mận. Tất cả những người đẹp đều trần truồng vây quanh chìu chuộng tôi, giấc mộng chập chờn đó theo tôi mãi đến gần sáng. . .

Sáng hôm sau tôi dậy hơi trễ, khoảng đâu chín giờ, sau khi ăn sáng xong tôi kéo Lan, Xuân ra vườn kéo cho 2 cô nàng nghe chuyện tôi mục kích tối hôm qua. Lan tỉnh bơ nói: “Ừ, tụi này quên nói cho anh biết. Anh chi của Lan như vậy đó. Ông bà ở bên Tây, bên Đức cả chục năm. Họ thích chơi cái trò hành hạ thân xác như vậy lắm. Có khi ông đánh bà, có khi bà đánh ông”. Tôi hỏi: “ủa, bà có đánh ông nữa hả? Hồi hôm tôi thấy bà có vẻ sợ ông lầm mà”. “ối! họ làm màu như vậy để tự tăng thêm cảm giác mạnh đó. Có bữa bà bắt ông trần truồng quỳ trước mặt, roi mây bà bổ lên đầu, rồi bà ngồi trên ghế co chân lên, bắt ông bú bà. Có bữa bà còn nhét một trứng gà trong lồn, bà bắt ông lấy lưỡi, lẩy rãng cạp cho dập trứng ra trong lồn rồi bắt ông bú liếm cho sạch mới chiư’. Tôi ngẩn người: “Bộ nuốt cả vỏ trứng luôn” “Nuốt luôn, nhai nhẳn gì mặc kẹ miễn phải hết sạch”. “Mà sao Xuân, Lan biết rõ vậy?” Xuân cười ngất: “Thì cũng dòm lỗ khóa như anh vậy. Hôm qua mới tới cho anh ngủ cho khỏe để tối nay đi dòm lén, ai dè ông tướng cũng lẹ thiệt. Như vậy chưa lạ đâu bữa nay là dịp lễ lớn được nghỉ lâu, thế nào anh chi của Lan cũng rủ mấy cặp về đây làm ái tình tập thể. . . Anh có muổn coi không” “Làm sao mà coi được? Bộ họ cho coi hả?” “Đâu có, mình rình coi lén”. Tôi ngại ngùng: “Lỡ họ biểt được làm sao?” Lan lắc đầu: “Biết làm sao được. Ban ngày họ đi bơi, đi trượt nước, đi đánh ten nít. Tối chiều họ đi ăn uống ở nhà hàng đâu đó trước khi về đây. . . Về đây họ chỉ uống rượu. đánh xì phé mạt chược rồi rủ nhau lên lầu. Tụi này giả bộ đi ngủ đâu hồi lO giờ. Tới khuya leo lên coi mãn nhãn”. Tôi hỏi: “Họ là những ai vậy?” Xuân nói: “Anh chi Lan là giáo sư đại học nè, có ông bà đại tá, ông bà xuất nhập cảng, cỏ ông bà nghi sĩ. . . ôi thôi. . . Toàn là những người trỉ thức, toàn là những người trong giới có máu mặt không hà. . . ” Nghe tới đó trong lòng tôi cảm thấy háo hức vô cùng chỉ mong cho mau tối để mục kích tận mất cho đã đời.

Chờ đợi nôn nóng cả ngày nhưng tới chiều tối thì chương trình đão ngược hết, thay vì cả đám bạn anh Nghĩa sẽ đến nhà, chiều hôm ấy anh Nghĩa chỉ dản về một cô gái trẻ thật đẹp mà thôi. Hai người rầm rì thật lâu trong phòng khách, Lan nói với tôi:
– Ảnh dẫn gái về. không biết chi ấy đi đâu, cha nội này lì thật, không ngán bả chút nào. Mới thấy chỉ đâu đây hồi chiều mà.

Anh Nghĩa vừa dẫn cô gái vào phòng là tụi tôi chạy tọt ra sau nhà, leo lên cây me phía cửa sổ. Me rất dẻo và chắc, 3 đứa tôi thu mình ngồị gọn trên một cành xòe rộng, dựa mình vào những cành lớn đâm ngang. Cả ba đứa hồi hộp lỏ mắt ngó vào cửa sổ chờ đợi. ãnh đèn tỏa diu vừa đủ cho tụi tôi thấy rõ mọi sự bên trong, Hai người ôm nhau hôn hít thật lâu, nút lưỡi thật nồng nàn. Anh Nghĩa lần tay xuống hàng nút bóp bên hông áo dài. Cô gái như lã đi trong vòng tay anh Nghĩa. Đang tới phút mê ly thì một tiếng hét lanh lảnh vang lên. Tụi tôi giật bắn mình. Đó là tiếng thét của chị Nghĩa chị đang ngồi trên một chiếc ghế dtra ở góc phòng. Cô gái lùi lại bàn tay níu chặt lấy tay anh Nghĩa như đang tìm một sự chở che, một nơi trú ẩn: Anh ơi?Anh. . . Ai vậy?” Anh Nghĩa nói một cách khó khăn: “Thúy?. . . Đó là vợ anh”. Cô gái rú lên: Vợ anh. . . Sao lại có chuyện này’?” Anh Nghĩa ngượng ngùng ngó đi chỗ khác. Chị Nghĩa đứng lên đi lại gần cô gái: Cô là ai? Đến đây làm gì? Cô vào phòng này, phòng tôi, để đụ chồng tôi phải không?” Thúy lùi lại cuống quít bảo Nghĩa: Anh Nghĩa, em phải đi về Anh cho em về. . . ” Chị Nghĩa phóng tới nắm áo Thúy hét: “Cô trả lời tôi ngay. . . Cô đến đây để đéo chồng tôi phải không?. . . ” Một cái tát trái như chớp giật vào giữa mặt Thúy. Chị Nghĩa rít lên:
“Có phải vậy không?” Thúy lùi lại ôm lấy mặt khóc òa: “Tôi. . . Tôi không biết là anh Nghĩa có vợ”. Một cái tát nữa bốp vào mặt Thúy. Chị Nghĩa gầm lên: “Cô chỉ trả lời những câu hỏi của tôi thôi. Ngoài ra tôi cấm cô lẻm mép điều gì khác. Cô hiểu chưa?” Hai hàng nước mắt ràn rụa, Thúy mím môi gật đầu. Chị Nghĩa có vẻ hài lòng cười một cách tinh quái. Quay sang anh Nghĩa, chị dẳn từng tiếng: “Anh mang con nhỏ này ở đầu đtrờng xó chợ nào về đây? Có phải nó là đi(‘m không?” Anh Nghĩa vội xua tay: “Không đâu em. anh gặp Thúy ở nhà anh chị Cảnh buổi dạ vũ tuần trước. Anh ttrởng em về bên má nên anh mới dẫn Thúy về đây Chi Nghĩa hừ lên một ti(‘ng rồi quay sang cô gái: “Tên thật của cô là gì?” Thúy nuốt nước tiếng: “Thúy. Tên tôi là Thúy”. Chi Nghĩa nạt đùa: “Đừng nói láo đưa xắc tay coi”. Chi chụp chiếc xắc tay của Thúy để trên ghế gần đó, Thúy cuống cuồng đinh giựt lại thì chi xô Thúy loạng choàng rồi thò tay lục lọi. Chi đổ tung mọi thứ ra bàn, nhặt lên một thẻ căn cước đọc to lên: “Nguyễn Thi Minh Hạnh. . . Sinh năm. . . ã, con lõi này mới
có 19 tuổi. . . 1200/4 Trần Hưng Đạo. Hừ, Minh Hạnh có phải là Thúy đâu. Cải xấc này cô ăn cắp của ai?” Cô gái lấc đầu, ntrớc mất tuôn rơi mặt trắng bệch: “Của tôi”. Chi Nghĩa cười gằn: Vậy thì cái xấc tay này của cô, thẻ căn cước này của cô. Tại sao cô lại nói láo?”

VN88

Viết một bình luận