VN88 VN88

Lồn Tam nương nứng quá con ơi – Truyện 18+

Biết rõ là đằng khác. Mẹ đã cho Lý ngay cái ngày con đến đây báo cho mẹ biết Lý ăn nằm với Thúy Nga, nhưng chàng vẫn… .
– Rồi mẹ buồn??? không ra khỏi phòng? Hừm… chứ cách đây vài phút mẹ kêu tên Lý là dê làm gì thế?
– Mẹ có kêu à? Lạ nhỉ. Chẳng còn nằm mơ. Không mẹ đã quên Lý như quên một hình ảnh ác dốc… Mẹ không hề nhớ đến Lý một mảy may.

Thúy án, lúc bấy giờ mới cầm cặc giả đưa lên cho bà Nguyệt xem:
– Mẹ nhìn đây, một con cặc giả hãy còn ướt chất nhờn của mẹ.
Bà Nguyệt gục đầu xuống mà xấu hổ với đứa con hay nói thẳng.
– Ừ, có mẹ có cầm khúc gân giả đó chơi suốt sáng nay và gọi tên Lý, liên miên… mẹ không thể nào quean được chàng, nhất là hình ảnh chiếc cu to dễ sợ của chàng… Làm sao cho quên được hả con? Bà Nguyệt nhìn bâng quơ ra cửa sổ phòng, mắt lờ đờ.

Đúng ra, Lý đã mang máu loạn luân nầy khi mới mười ba, mười bốn tuổi. Lúc đó, đêm nào Lý cũng vào phòng riêng của mẹ xin cho ngủ… Mẹ cũng tưởng Lý như một cậu bé con nuôi… Mẹ chấp nhận… Ban đêm, nhất là những đêm trời lạnh và có mưa. Lý đắp chung với Mẹ một chăn… Mẹ xây lại nhắm mắt ngủ. Mẹ nghe cái gì cứng cứng chói vào lưng mẹ. Ban đầu thì mẹ nghi là đồ chơi của Lý. Những đêm mai, Lý cũng lại chói vào lưng mẹ. Nó cứng cách kỳ lạ lắm.

Mẹ ao hỏi Lý. Lý chi cười cười không nói. Và khi mẹ quay lại… diện đối diện thì Lý hôn mẹ. Cậu hôn ở má, ở tóc mẹ… Mình nghĩ Lý như những cậu bé khác. Thương mẹ thì hôn… Nhưng trong bóng đêm, Lý hôn cả môi mẹ nữa… Lúc bảy giờ, Mẹ mới hai mươi tuổi… Nam nữ thọ thọ bất thân. Đáng lý mẹ không cho phép Lý đặt lên hôn mẹ trên môi… nhưng như có điều gì khiến mẹ há môi ra. Và mẹ với Lý hôn nhau nồng nàn.

Đến khi Lý Mười bảy, vẫn còn xin nằm ngủ với mẹ ông ngoại hoàn toàn không hay biết. Mẹ cũng đã cho phép Lý vào nằm chung. Và… cái của Lý chói ngay mu dưới hạ bệ của mẹ… Nước của mẹ tự động trào ra. Cũng trong bóng đêm… một lần mẹ lỡ dại cho Lý.

Trong tình dục, khi mình đã lỡ một lần… lần thứ hai tự động cho luôn. . . Hai người, mẹ với Lý đã thông dâm với nhau như thế được ba tháng thì Mẹ có thai.
Đến ba tháng thì bi kịch xảy ra… Cho đến bây giờ. Vì mẹ tất cả. Mẹ đã yêu Lý như mối tình đầu… Đáng lẽ ngay phút đầu chàng đến, mẹ đã cho cha con họ gặp nhau, đằng này, mẹ dấu… đê vẫn được chàng ân ái như xưa.
Thúy An thở hắt ra thật mạnh:
Thế thì lỗi đâu phải một mình anh chàng Lý.
– Vì thế, mẹ mới tự giam mình trong căn phòng suốt gần ba tuần lễ… Mẹ ân hận lắm con Thúy An ơi.

Không biết nghĩ gì, An lặng lẽ bước ra khỏi phòng mẹ để lên chị Thúy Nga. Nàng gõ cửa, Nga ra mở buồn rầu… Thúy An nói:
– Có lẽ vẫn buồn? Em biết chị nhớ hàng Lý mà buồn.
– Có lẽ tự dưng, mình rời khoản chân không, hụt hẫng, chới với buồn chớ em. Chị nhớ đến Lý thì ít, mà nhớ đến những trận làm tình dữ dội của hai đứa thì nhiều. Chị với Lý… mà thôi… chàng là cha chị.
Thúy Nga bỗng khóc thét lên, khóc như ẩn khúc…
– Sao thế chị Thúy Nga? An hỏi.
– Làm sao tìm được giấc ngủ bình yên hả em? Cứ nhắm mắt là chị thấy khúc gân to lớn dữ dội đó bay
– Tưởng gì. Chị muốn khúc gân to hơn của Lý cũng có Trong vòng nữa giờ. . . mà còn dai dẳng gấp hai anh chàng Lý nữa kìa. Muốn không? ? ?
– Ở đâu có ? ? ? Thúy Nga vội vã hỏi.
Thúy An mở cửa phòng, chạy xuống xe, nàng lại nhà John, Mỹ da đen… Người đã từng ân ái với nàng hôm ở Chợ Lớn… Khi về, nàng dắt John lên nhà, đến gõ cửa phòng Thúy Nga. Nàng này mở ra, kinh ngạc khi thấy Mỹ đen:
– Chết. . . em mang chàng Mỹ da đen về làm gì ?
Thúy Nga hỏi.
Thì cho chị chớ để làm gì. Coi xấu xí thế, nhưng cái cu anh chàng hết chê. Như em nói, chàng dai gấp đôi anh chàng Lý.
Thúy Nga nghe thế rất hồ hỡi phấn khởi . . . đưa tay bắt ngay:
– Hân hạnh được biết anh Jchn. Tôi tên là Nga, Thúy Nga… chị của An đây, mời anh ngồi chơi…
Biết mình ngồi đây hơi thừa, nên Thúy An đã tế nhị xin rút lui .
Hình như cô mới vừa chịu tang? John hỏi.
– Vâng, cha Nga vừa qua đời vì tai nạn… Nga trả lời.
Nga buồn và nhớ quá, nên Thúy An đã đưa ông về đây để an ủi
– Không biết tôi an ủi được cô những gì John nói.
Những gì mà tôi không có, và đã mất.
– Những gì cô không có và đã mất? là sao, tôi vẫn không hiểu.
– Rồi ông sẽ hiểu, để tôi lại khóa cánh cửa cho kỹ đã Nàng trở lại với chiếc áo đã được cởi một ít ở phần trên. John nhìn và nuốt nước miếng. Nga táo bạo như thế vì hơn ba tuần rồi, Nga nhớ quay quắt những trận làm tình, và nhớ con cặc của Lý…
– Cho phép tôi cởi áo ra để ngồi nói chuyện cho thân mật nhen, Nga hỏi.
– Vâng nếu cô muốn… Và tôi cũng xin phép cô được cởi áo.

Người ông John nở nang quá há? Chắc hồi nhỏ ông đã từng là một lực sĩ? Thúy Nga hỏi.
– A, hồi còn đi học thì tôi là cầu thủ bóng rổ, John nói nên còn tới bây giờ. Còn cô, chắc trong trường cô cũng là một cầu thú… Trông cô to lớn quá. Thân người này mà… được ân ái thì phải biết?
– Không, tôi giống Cha tôi, người mới chết… ông ta to lớn từ thân hình đến… bửu bối. Nhưng đẹp nhất, phải nói là đôi mắt ngà ngọc.
– Bửu bối lớn? Lớn là bao nhiêu? Tôi chưa nghe người Việt nào có cái đó lớn hơn chúng tôi hết.

VN88

Viết một bình luận