VN88 VN88

Lồn Tam nương nứng quá con ơi – Truyện 18+

Ngoài kia, trời nổi cơn mưa giông tháng hè… Trời mưa thật lớn. Sấm chớp dữ dằn. Mưa !ớn chưa từng thấy cả tiếng đồng hồ. Giữa lúc nàng với Hạnh đang
say sưa ân ái, thì chuông điện thoại reo lên ba, rồi bốn lần. Thúy Nga phải xin lỗi, lại nghe điện thoại:
– A lô, có phải nhà bà Nguyệt đây không ạ?
– Vâng, nhưng mẹ cháu đi vắng. . . ông có gì nhắn gửi không?
– Có Đây là ty cảnh sát quận nhì. ông Lý đã bị sét đánh chiều nay trong chiếc xe hơi Volvo màu trắng. Thân ông cháy đen. Nhờ cái bóp mà chúng tôi tìm được tư gia. Xin cô hoặc người nào đến nhận xác ông Lý…

“Sét đánh Lý đến chết” Toàn thân Thúy Nga nồi lên từng gai ốc lạnh người. Làm nhiều tội quá, có lọt được lưới trời không? Nàng bàng hoàn nghĩ đến thân phận mình, thân phận mẹ nàng… thân phận của cô em đùa với lửa Thúy An. Dĩ nhiên trên gương mặt Thúy Nga hiện rõ nét bi thương cùng cực…

– Có gì thế hả chị? Hạnh hỏi.
Lý đã ra người thiên cố. Thúy Nga trả lời… mà… mà chàng bị sét đánh đến cháy thành than trong chiếc xe Volvo… Chị… phải dện… nhận xác CHA đem về lo tẩn liệm.

– Nàng bương bả cùng với Hạnh chạy nhanh xuống lầu gọi người tài xê, vào quận nhất.
– Người này là gì của cô. Viên cảnh sát hỏi…
– Dạ là… CHA của chúng tôi…

Nàng không thể nhận ra xác Lý nếu không nhờ những giấy tờ chàng đã mang theo…
Nàng và Hạnh đã mang xác CHA về.. lo tẩn liệm trước sự ân hận cùng cực của Bà Nguyệt và Thúy An. Bà ôm Thúy Nga khóc như mưa, và thú thật:
– Đúng như thế. . . ông ngoại con có bắt má phải phá thai. . . Nhưng má đã vào trốn nhà chú Năm trong Trà Nóc. Sinh đẻ xong, mẹ mới ẵm con về lạy ông Ngoại… Và lớn lên, con là Thúy Nga. Mẹ biết Lý và con đã… với nhau. Đáng lý mẹ không cho chúng con như thế nữa. . . Nhưng. . . nhưng Mẹ không nỡ làm Lý, người yêu hối hận. Mẹ cứ cho qua… Bây gờ Trời đã phạt Lý tội ăn nằm với con… vì mẹ đã thồ lộ, chàng chính là CHA con… Linh thiêng ghê quá… Ai làm chuyện bất nhân… sẽ không khỏi trời đất.

Đám ma của Lý âm thầm đến nghĩa trang. Nguyên do chàng bị sét đánh. Nguyên do thứ hai, chàng đã ngủ với con ruột mình… Bà Nguyệt có thiết lập một bàn thờ nguy nga để thờ Lý. Nhưng trên lầu, Thúy An và Thúy Nga lập riêng một bàn thờ khác cho cha, và cho chồng… Biết phải gọi bằng gì đây, khi con Thúy An ra đời. Và như thế là trong nhà bà Nguyệt, người ta không còn thấy bóng dáng cho QUỷ dâm dục, một hình người dạ thú… Suốt ba bốn tuần lễ, bà Nguyệt ăn cơm xong vào đóng phòng kín mít, ủ rũ, u sầu. Có lẽ bà bị lương tâm dằn vặt không ít. Người yêu của bà đã ngủ với con ruột của bà, không những một, mà cả ba… Chúng si mê chàng mới chết chứ. . . .

Thấy bà đóng cửa u sầu như thế không ai dám đến gõ Cả Thúy An, Thúy Diễm cũng chả dám mon men lại phòng mẹ… Để bà dược tự do với niềm riêng. Nhưng sự thực thì không thế. . . Chả là bà Nguyệt có ba con cặc giả, do bà gửi mua ở Thái Lan. Mỗi con một hình dáng và cách xử dụng khác nhau.

Bữa nay, bà lấy con cặc màu hồng, có hình dáng to và dài như cặc của Lý hồi còn sống. Đặc biệt con cặc giả này, khi bấm pin thì nó chằng những biết ngúc ngoắt, xoáy xoáy, mà còn từ từ tiến tới tìm lồn mà chun vào. Bà ìên giường cởi áo quần ra… vặn pin con cặc giả Nó ngúc ngoắt, và tiến tới tìm lồn bà chun vào như cặc thật…
– Trời ơi Lý ơi . . . Lý chưa chết phải không con. . . Mẹ biết mà, tuổi con còn nhỏ quá làm sao chết bất đắc kỳ tử như vậy được. Úi… con chết rồi, mẹ không đi chơi
lang thang nữa… ở nhà đem cặc giả ra để hưởng nè con. Mẹ tương tượng đây là cặc thiệt của con.
– Úi úi úi sướng sướng lắm con ơi… chui vào đi, chui hết vào đi con, Chui cho hết chiều dài lẫn chiều ngang, úi, đó như thê, úi, phải rồi như thế mới sướng. Con rung lên, con ngoáy ngoáy, mạnh lên, mẹ mới đã con Lý ơi… Cặc của con sao mà lớn và dài thế??? Mẹ tìm không ra người nào thứ hai có con cặc như con, nên mẹ phải dùng cái giả… Cái giả làm hoài, không bao giờ ra, không bao giờ mệt… Lý ơi là Lý ơi… mẹ đã quá con ơi, chơi cho mạnh vào…

Đang đứng uống nước, nghe mẹ la lên thất thanh như thế, Thúy An mò tới nhìn ìỗ khóa. Thúy An không tin mắt mình: Bả Nguyệt đang thủ dâm? Nàng chỉ nghe mà chưa bao giờ được nhìn thấy… Lông lồn mẹ nàng cũng nhiều như chị Thúy Nga, nhưng dài hơn, chĩa ra hai bên… Bà không cần cầm con cặc, nó tự chui vào bên trong, cứ thế nó ngoáy, nó lủi, và ngúc ngoắt… Sướng tê người… vì bà Nguyệt quằn quại, lăn lộn không còn biết gì nữa hết.
– Úi, Lý của mẹ ơi. Mẹ đang nhìn bức hình của con mà thủ dâm nè con ơi . . . Chỉ có cặc của con mới làm mẹ sung sướng như vầy thôi . . . Đáng lý mẹ đóng cửa phòng không cho đi đâu hết, thì dâu có chuyện này con. Một mình mẹ đụ con, Thúy Nga, Thúy An, và Thúy Diễm không mò được tới con… Mẹ biết con mang gióng máu loạn dâm từ thuở bé… Con đã nói với mẹ nhiều lần, là con muốn được đụ hết toàn gia nhà mẹ:.. Chị mẹ, em mẹ, các con mẹ và bà ngoại nữa…

Cũng may Lý chưa thực hiện điều đó thì Trời đã đánh cháy thành than… Ghê thực, té ra ông trời cũng thấy việc làm loạn luân của Lý??? Nhưng không sao… hình ảnh của con vẫn còn đó trong tim mẹ . . . con cặc giả đang thay thế con làm cho mẹ sướng.

Đáng lý, bà không phải dùng tay, nhưng đến mức tuyệt diệu rồi… bà đưa tay xuống nhấn thêm vào, và ra tràn trề lai láng:
– Úi Lý ơi, mẹ sướng nè con, mẹ sắp ra nè con. Nghe nè… úi tôi cho con tôi nước nhờn một lần để cặc nó vào thư thả . . . ú i , tôi ra nè nghe nè . . . đó . . . đó . . . đó .
Đã lắm còn ơi, còn nữa chưa có hết…

Bà Nguyệt nằm bất động thở. Nước trong lồn bà đã tuông ra sáng nay nhiều không tả được, nhiều không lần nào trước đây bì kịp, vì bà tưởng tượng là Lý đang đụ bà, Lý đang bú bà, đang cho bà ngàn ngàn cơn sướng tình dục…
Đợi cho mẹ lại tỉnh, Thúy An gõ nhẹ cửa:
– Ai thế? bà hói giọng trầm trầm.
– Dạ con Thúy An… Cho con vào đi mẹ, vào để an ủi mẹ… chứ mẹ nằm buồn tội nghiệp. Mở cho con vào nhé.

Cánh cửa nhẹ mở… bà Nguyệt cũng vẫn mặc bộ đồ như ban trưa ngồi ăn cơm. Nghĩa là một cái quần bông xanh, một cái áo bông xanh… Thúy An nhìn mẹ ra vẻ như thương tâm lắm, hình như bà Nguyệt quên không kịp dấu con cặc… bà để nó nằm lồ lộ ra trên nệm giường… An thấy nhưng chưa hỏi má.
– Thôi chứ, mẹ cứ nhớ thương u sầu mãi như thế có ích gì.
– Vẫn biết thế. Ba tuần lễ rồi chứ phải ít ỏi gì đâu. Hình ảnh Lý có vờn vờn như còn sống bên mẹ. Thế mới biết có người chết vi tình cũng không ngoa. Không biết Thúy Nga nó có buồn như mẹ không? Nó đã quên được Lý chưa. Mà nó có nhớ Lý thì nhớ như đứa con nhớ cha hay là như một người tình nhớ một người tình…
– Dạ chị ấy… thì… con nhìn lén ở ổ khóa. Chị cầm trái cà tím, to bằng cặc của Lý, cho lút hết vào, mỗi ngày ba bốn bận, chơi, thủ dâm lừng trời, mẹ ơi… Mà đặc biệt chỉ cứ nhìn lên hình của Lý ở bàn thờ mà kêu nho nhỏ… Phải chi chuyện đau thương này không xảy ra… chỉ với Lý vẫn mỗi ngày ôm nhau ân ái như vợ chồng.

Bà Nguyệt làm thinh. Không biết bà đang buồn vì Lý con nuôi của bà đã ân ái với con ruột là Thúy Nga. Hay bà luyến tiếc một Lý dẻo dai, cường tráng. Hồi còn sống, mỗi đêm Lý ôm bà địt hai ba tiếng mà không mệt… Khi bà đã ra cái thứ bốn rồi Lý vẫn còn cầm cặc mà xụt liên hồi. Cái đó có thực. Bởi vì Tâm hồn Lý chi nghĩ tới Thúy Nga trên gác, với thân hình tươi mát, và nhất là đôi mắt ngọc ngà…
– Mẹ, một lần nữa, Lý đã qua đời, mẹ nói thực có phải Thúy Nga là con ruột của chàng không? Con vẫn thắc mắc.
– Đúng. Mẹ đã nói nhiều lần với các con. Nhất là Thúy Nga. Tưởng con hỏi mẹ tại sao Lý lại nhẩn tâm ăn nằm với Thúy Nga, thì mẹ trả lời : Vì. . . Lý là con quỷ dạ xoa, không còn lòng người nữa.
– Đúng thế… chỉ có gà, chó, heo… chứ còn con ngựa khi gần nhau, nó cũng đo mỏ. Hình như Lý biết điều đó?

VN88

Viết một bình luận