VN88 VN88

Liệu bùa ấy có giúp tôi địt được em – Truyện 18+

Hình như xe đã ngừng lại và nàng tự động bước xuống xe cùng hai cô gái đi vô một căn nhà. Họ đưa nàng lên lầu. Chính Đào cũng không hiểu sao nàng lại ngoan ngoãn đi theo hai thiếu nữ này như vậy. Bỗng cô gái tên Liên nói:
– Chị Đào à, tôi nói thực với chị. Cái thứ “Ô mai Bắc Việt của chị không còn hiệu nghiệm nữa đâu.
Đào ngạc nhiên tới sửng sốt, hỏi:
– Ủa, sao cô biết vụ “Ô mai Bắc Việt” của tôi?
Liên mỉm cười, nói:
– Chị Đào à, tại chị chưa biết tụi tôi là ai thôi. Nếu chị biết rồi, chị sẽ mừng không biết để đâu cho hết đó.
Đào ngơ ngác, ngập ngừng hỏi:
– Vậy. vậy các cô là ai?
Liên chỉ Nhung, nói:
– Chị Nhung là một nữphù thuỷ có nhiều quyền phép đoạt quyền tạo hoá, cãi lại ý trời. Chị không thấy vừa rồi chị ấy đưa chị lên đây mà chị không cãi lại được đó hay sao?
Đào chưng hửng, ngó Nhung đăm đăm. Nàng ấp úng, nói:
– Hèn gì, tôi thấy có cái gì bất thường mà không hiểu tại sao. Vậy… vậy cô Nhung đã biết hết chuyện của tôi rồi sao?
Nhung ngồi xuống ghế, thủng thằng nói:
– Chị được lão thầy bùa Bảy Ly cho thuốc tình ái hốt hồn để giữ chân ông Sáu, và chị cũng đã dùng nó để gạ gẫm thằng Tấn thoả mãn xác thịt. Nhưng lão thầy bùa Bẩy Ly cũng đã lợi dụng thân thể chị để mua vui ngoài việc lấy của chị một số tiền lớn mỗi khi luyện thuốc nữa. Nhưng việc đó không quan trọng, điều đáng nói là chị đã có tình địch rồi mà không hay. Bởi vì cô gái đó đã có bùa phép lợi hại hơn của chị nhiều, tôi e ông Sáu sẽ bỏ chị một ngày không xa đâu.
Đào nghe Nhung nói, nửa sợ, nửa mừng. Nàng lật đật hỏi tới:
– Trời ơi… con nhỏ đó là ai mà lợi hại vậy hả cô?
Nhung mỉm cười.
– Chị đã thấy nó rồi.
Đào ngơ ngác.
– Tôi… tôi đã thấy con quỉ cái đó rồi hay sao. Sao tôi không biết.
Nhung thủng thẳng nói:
– Người con gái đứng trên boong tầu chiều nay, bộ chị không nhìn thấy hay sao?

Đào kêu lên một tiếng, hình ảnh cô gái áo trắng đứng trên boong tầu cười cười rồi leo lên đài chỉ huy, khi tầu vừa rời bến, hiện thực rõ trong đầu nàng. Chân tay Đào bủn rủn, trống ngực nàng đánh thình thịch. Đào quì xuống sàn nhà, dưới chân Nhung, nắm lấy tay nàng rên rỉ:
– Cô cô ơi xin giúp em. Em thề không bao giờ quên ơn cô đâu Đúng rồi, cô nói đúng hết mọi chuyện rồi. Cô là thần tiên chứ không phải là người thường. Em có mắt mà không có tròng, không nhìn thấy thánh nhân trước mắt…
Nhung làm bộ lật đật đỡ Đào ngồi lên ghế, nói:
– Chị Đào… chị làm cái gì vậy. Tụi tôi cũng là người như chị thôi. Chỉ có điều học được chút ít phép thuật hơn người. Chứ không phải thần tiên gì đâu.
Đào nắm chặt lấy tay Nhung, nài nỉ:
– Dạ… dạ, cô là tiên cũng được, là người phàm cũng được, chỉ xin cô giúp dùm em. Đừng để cho con quỉ cái đứng trên boong tầu hồi chiều nó hốt hồn ông Sáu thì em
hết sống nổi. Không có ổng em lấy gì mà sống chứ.
Nhung đã thấy cá cắn câu, nàng gật gù.
– Được, tôi sẽ giúp chị, thâu hết phép của con nhỏ đang hốt hồn ông Sáu, để chị có thể sống đời với ông ta. Nhưng vì chị đang dùng phép hốt hồn tình ái của lão thầy
bùa Bẩy Ly nên cũng khó lắm.
Đào không cần suy nghĩ, lật đật nói ngay:
– Dạ… dạ… nếu cô chịu giúp em đoạt lại ông Sáu, em xin bỏ không dùng phép hốt hồn tình ái của thầy Bẩy Ly nữa.
– Chị tưởng dễ bỏ lão thầy bùa Bẩy Ly như vậy hay sao?
Đào ngần người, hỗi:
– Không lý ông ấy hại em hay sao?
– Thói đời, không ăn được thì đạp đổ. Chị tưởng ông ta sống có đạo nghĩa lắm hay sao?
– Dạ… dạ… em… biết…
Nhung không để cho Đào nói hết câu, nàng bồi thêm một đòn tâm lý thực mạnh:
– Nếu lão thầy bùa Bẩy Ly là người đàng hoàng thì đã không ăn tiền của chị mà còn đè chị ra phải không. Hơn thế nữa, chị có thấy ai theo lão rồi mà dám làm phản không?
Đào chợt nhớ tới những lời thầy Bẩy Ly nói với nàng lần đầu tiên gặp gỡ và con rắn khổng lồ trên nóc am đêm hôm đó mà rùng mình. Nàng run run hỏi:
– Thưa cô bây… bây giờ con phải làm sao?
Nhung xoa nhe nhẹ lên vai Đào, mỉm cười.
– Chỉ có điều chị chịu thì cái gì cũng xong. Còn như ngập ngừng thì kể như chỉ có hại thôi chứ chẳng làm nên cái trò trống gì.

Đào thấy bàn tay Nhung xoa tới đâu, hơi lạnh toả ra tới đó, nàng ntng mình liên tiếp. Thân thể Đào bắt đầu run lên bần bật. Nhất là ánh mắtNhung bỗng xanh lè, chiếu ra một đạo hào quang tới rợn người. Nàng bắt đầu tin tưởng tuyệt đối vào phép thuật phi phàm của bà thầy này rồi. Nàng nghĩ rằng; bà thầy này phải là tiên phật giáng phàm chứ không thế nào là người thường được. Đào lắp bắp nói:
Dạ… dạ… con xin nghe lời cô dạy. Nhất định không dám làm trái lời một điều gì.
Nhung cười hề hề.
– Tốt, tốt… như vậy may ra tôi mới giữ được ông Sáu cho chị và ngăn không cho lão thầy bùa Bẩy Ly hại chị.
Rồi không để cho Đào nói gì, Nhung nói tiếp:
– Bây giờ như thế này, mình tương kế tựu kế. Đằng nào thì từ tru”ớc tới giờ, mỗi lần chị gặp lão thầy bùa Bẩy Ly nó cũng đã đè chị ra rồi. Chị cứ tiếp tục lui tới với nó như mọi lần đi. Chắng những thế, chị còn phải rử vài người bạn nữa dâng cho lão, bằng mọi cách, iàm cho lão say đắm vào nhục dục mà tiêu hao chân lực.

VN88

Viết một bình luận