VN88 VN88

Liệu bùa ấy có giúp tôi địt được em – Truyện 18+

Hương lẹ làng cởi bỏ quần áo, trong đầu nàng bây giờ. không còn gì ngoài hình ảnh quyền phép sẽ có trong tay ở con Hắc Xà này. Nàng đâu có ngờ thầy Bẩy Ly chỉ muốn lợi dụng dịp này, bầy ra những trò chơi cho chính bản thân ông, chứ thực ra quy luật huấn luyện con Hắc Xà đâu có rắc rối nhưvậy. Ông chỉ cần trao cho nàng loại Ngải Thâm, chà sát vô bất cứ chỗ nào trên da thịt nàng, rồi tự tay nàng cho nó ăn và kêu tên nó là xong. Cứ như thế nó sẽ quen hơi nàng và Hương có thể sai khiến nó như một con chó trung thành với chủ.

Nhưng hôm nay thầy Bẩy Ly bầy ra trò chơi ma quỉ này gạt Hương, để sử dụng nàng như món đồ chơi trong tay mình. Ông lấy ra một củ Ngải Thâm, bảo nàng:
– Con ]ấy củ ngải này, bẻ ra làm hai. Nằm ngửa, ưỡn ngực ra, thoa lên trên đó chừng mười phút. Để một nửa trên bụng, một nửa nắm chặt trong lòng bàn tay rồi kêu tên con Hắc Xà đều đều. Thầy sẽ thả nó ra, khi con Hắc Xà tới ăn nửa củ ngải rồi, con phải để ngay nửa củ ngải còn lại lên môi, nó sẽ tới đó ăn. Lúc ấy, con ôm lấy nó cho quen hơi, nó sẽ mến con và con dạn d với nó. Cần nhất, phải bình tĩnh và đừng sợ hãi, vì có thầy ngồi ngay bên cạnh con đây. Hương run lên vì vừa mừng vừa sợ, nhưng nàng không thể dừng lại được nữa, nhất định phải chinh phục được con Hắc Xà này bằng mọi giá. Nàng cầm củ Ngải Thâm bẻ ra làm hai. Nằm dài xuống sàn nhà, cạnh chiếc rương chứa con Hắc Xà. Hai tay cầm Ngải Đen, ưỡn ngực lên, thoa nhè nhẹ.
Thầy Bẩy Ly ngồi cạnh Hương ngắm nghía tác phẩm của mình một cách thích thú nói:
– Con phải thoa thực mạnh cho nhựa ngải dính đầy trên ngực mới được.
Hương nghe lời thầy Bẩy Ly, ấn mạnh củ ngải hơn nữa. Chất nhựa đen thui lem luốc trên ngực nàng đen như mực tầu Nàng bắt đầu thấy hơi ngưa ngứa và nong nóng nơi ngực, thân thể Hương hơi vặn vẹo vì những cảm giác kỳ cục ấy

Đây là tên của con Hắc Xà, con bắt đầu đọc nho nhỏ, chậm rãi và đều đều một âm điệu thôi nghe. Hương run run? “Dạ” một tiếng nho nhỗ, lập lại tên con Hắc Xà:
– Ria ế So Bế Tế Yết Chông Rút Ma Ma Rút Chông Yết Tế Bế So ế Ria.

Nàng cứ lập đi lập lập lại đều đều theo thầy Bẩy Ly. Tới khi thuộc lòng thì ông không đọc nữa mà chỉ còn mình nàng đọc đi đọc lại như đang niệm một câu chú vậy. Nhưng sự thực, đó quả là một câu chú chứ không phải tên con Hắc Xà nào cả. Sở dĩ thầy Bẩy Ly nói với Hương đó là tên con Hắc Xà vì sợ nàng biết đó là câu chú, mai sau sẽ có thể tự mình luyện tập được mà không phải nhờ vả vào ông nữa, đó cũng là bí mật nghề nghiệp.

Bỗng Hương nghe thấy thầy Bẩy Ly mở nấp rương và một tiếng “khè” dài vang lên thực ghê rợn. Mắt nàng trắng dã khi nhìn thấy đầu con Hắc Xà đen bóng to bằng nắm tay, ngóc lên thực cao ngay bên cạnh. Hương hốt hoảng tính vùng dậy, bỏ chạy. Thầy Bẩy Ly hét lên:
– Nằm im, nằm im. Con mà vùng dậy nó mổ một phát là chết liền đó. Cứ gọi tên nó đi, đừng có sợ gì cả.

Hương run lẩy bẩy, đọc tên con Hắc Xà đều đều như trước. Nàng thấy cái đầu nó lắc lư rồi từ từ lườn mình tới, bò xuống phía chân Hương. Thân thể nó bắt đầu chạm vô da thịt nàng làm Hương nổi da gà lên khắp mình. Khi nó bò tới đùi, Hương hoảng hốt co chân lên. Con Hắc Xà chuyển mình lẹ nhưchớp. Cuốn lấy chân nàng. Hương ruing rời chân tay vì không ngờ thân thể nó kềnh càng như thế mà mau lẹ như vậy.
Bây giờ nàng có muốn ngồi dậy cũng khõng được nữa. Giữa cái sống và chết, nàng phải cắn răng gọi tên con Hắc Xà đều đều như thầy Bẩy Ly căn dặn, không dám nói một lời nào khác. Con Hắc Xà bò tới bụng Hương, le lưỡi cuộn nữa củ ngải, nuốt chửng rồi nó ngóc đầu lên nhìn thẳng vô mặt nàng. Hai con mắt đỏ ao như cục than hồng, bắn ra những tia hào quang thật nìng rợn. Hương không hiểu sao nàng vẫn chưa xỉu đi vì sợ hãi. Nàng nhớ lại lời thầy Bẩy Ly: Khi con Hắc Xà ăn nửa củ ngải rồi, nàng phải để nửa củ ngải còn lại trên môi mình cho nó ăn tiếp. Như vậy có khác gì kêu nó hôn lên môi nàng đâu. Tuy nhiên, không còn sự lựa chọn nào nữa. Hương run run để nửa củ ngải còn lại trên môi. Con Hắc Xà nhìn thấy nửa củ ngải trên môi Hương; ánh mắt nhưmừng rỡ, trườn mình tới. Thân hình nó lướt qua da bụng nàng lạnh như băng, nhất là khoảng da thịt kín đáo nhất của nàng cũng bị mình con Hắc Xà lướt qua thực ghê rợn, không biết sao mà nói:
– Khi nó bò tới gần miệng Hương, lần này không hấp tấp nhưlần trước, nó bò thực từ từ và ghé sát miệng ngậm nửa củ ngải bằng chiếc miệng láng lưỡng và chơn bóng của nó. Bỗng thầy Bẩy Ly nói nhưrên rỉ:
– Ôm lấy nó đi. Ôm lấy nó đi.

Cực chẳng đã, Hương phải vòng tay ôm lấy con Hắc Xà. Thầy Bẩy Ly không ngờ trò chơi mình nghĩra lại khoái trá tới thế. Trong đời, thầy chưa bao giờ được coi một màn thoát y vũ rùng rợn và hấp dẫn như hoạt cảnh trước mắt. Nét mặt sợ hãi cùng cực cúa Hương làm thân thể thầy cứng lên tới tột cùng. Bây giờ thầy Bẩy Ly mới khám phá la là ở tuổi thầy, chỉ nên hưởngthụ lạc thú này bằngnhãn quang, chứ không nên nhập cuộc, vừa mệt mỏi, vừa tổn sức mà lại không sung sướng bao nhiêu.

Bất giác mặt thầy đờ đẫn vì trước mắt, con Hắc Xà sau khi ăn hết nửa củ ngải còn lại trên môi Hương, nó quay đầu le lưỡi liếm những vết nhựa Ngải Đen nàng thoa trên ngực lúc đầu Điều này làm Hương sợ hãi hơn bao giờ hết, vì chiếc lưỡi nhám nhúa của con Hắc Xà quét trên vùng da ngực nàng. Hương không còn kêu tên con Hắc Xà được nữa, miệng nàng há hốc, mất trợn ngược trắng dã và toàn thân run lẩy bẩy. Con Hắc Xà vẫn liếm đều đều cho tới lúc không còn một chút nhựa đen nào dính trên ngực Hương nó mới dừng lại, ngóc đầu nhìn nhàng với ánh mắt thật ngây dại.
Bây giờ Hương mới thấy yên lòng một chút, nàng nhìn thẳng vào mắt con Hắc Xà, run run nói:
– Mày ăn xong rồi sao không đi đi.
Con vật tinh khôn hình như nghe được tiếng người, nó từ từ chùn mình lại, bò về chiếc rương. Vừa lúc ấy, có một con chim sẻ bay tới đậu ngay thành cửa sổ, Thầy Bẩy Ly bảo Hương:
– Không ngờ chỉ có một lần đầu mà con Hắc Xà đã hiểu và quen được giọng nói của con rồi. Vậy con thử bảo nó bắt con chim se sẽ đậu trên cửa sổ kia xem sao.
Hương nghe lời thầy Bẩy Ly, chỉ con chim nói:
– Phải đó, Hắc Xà ơi, mày bắt con chim se sẽ đang đậu trên thành cửa sổ cho tao đi.

Tuy nói vậy, nhưng trong lòng Hương không tin con Hắc Xà lại có thể hiểu nàng, và dù cho nó có hiểu cũng khó có thể bắt được con chim nhỏ bé kia đang đậu tuốt trên thành cửa sổ cao vời vợi. Nhưng nàng không ngờ. Con Hắc Xà đang bò về chiếc rương, nghe nàng nói quay đầu lại ngay, cũng vừa lúc con chim se sẻ nghe tiếng động cất cánh bay lên, nhưng đã chậm một giây, vì từ mắt con Hắc Xà loé lên một ánh hào quang chiếu thẳng vào con chim bất hạnh đó, nó nhào xuống ngay nhưbị trúng tên. Thân thể co rúm lại và tắc thở lập tức.

Không những Hương kinh ngạc mà cả thầy Bẩy Ly cũng ngẩn ngơ. Bởi vì thầy không thếnào lại có thể tin được con Hắc Xà nghe lời Hương một cách mau lẹ như vậy. Hồi luyện hai con Hắc Xà ở nhà, thầy đã phải tốn tới gần một năm mới làm nó quen hơi và sai khiến được nó. Vậy mà bây giờ, chỉ có mấy chục phút, Hương đã làm cho nó nghe lời nàng rồi. Nhưng chính thầy Bẩy Ly không biết, trò chơi tai ác của thầy đã giúp Hương làm cho con Hắc Xà quen hơi với nàng bằng cả mấy năm thầy nuôi chúng nó.

Chỉ cần một lần ăn ngải trên thân thể nàng cũng đủ cho con Hắc Xà quen hơi Hương rồi. Há chi thầy Bẩy Ly còn bầy đặt cho nó bò trên mình nàng, nhất là liếm nhựa Ngãi Thâm trên ngực Hương, có khác gì nàng cho nó bú sửa đâu. Trong cái bất hạnh cũng có cái may mắn. Như vậy, trong tình trạng này, Hương đã đương nhiên có thể làm chú con Hắc Xà này được rồi. Nàng nhìn con chim se sẻ chết mà sướng muốn điên lên. Hương quên cả sợ hãi, chạy ào tới ôm con Hắc Xà vô lòng. Tự nhiên nó cũng ép sát đầu vô ngực nàng như một đứa trẻ được mẹ âu yếm. Hai mắt nó lim dim trông thật hiền từ và ngây dại.

Hương vuốt chiếc đầu láng lưỡng, đen bóng, lấp lánh hào quang của con Hắc Xà. Nàng nhìn nó với một ánh mất thật triều mến. Có lẽ từ đây, cuộc đời nàng đã bước qua một khúc quanh thật quan trọng.

Nhưng bước đường này, Hương cũng phải trả bằng một giá khá đắt, vì lúc ấy, trong đầu thầy Bẩy Ly cũng vừa chợt nẩy ra một sự đổi chác kinh hồn. Không phải vụ dự định gài nàng ăn cắp kinh sách của Tấn cho ông, vì vụ đó thế nào trong tương lai ông cũng bắt năng làm. Còn bây giờ, ông đang nhìn lăm lăm vô cái bụng Hương. ý nghĩ thử luyện một con Thiên Linh Cái bằng bào thai không phải là con mình xem có thành công không loé lên trong đầu ông thực mạnh mẽ. Ông ướm lời:
– Con thích con Hắc Xà này lắm phải không?
Hương lật đật nói ngay: .
– Dạ… dạ.., con thích kinh khủng đó thầy ơi.
Thầy Bẩy Ly mỉm cười, nói:
– Nếu vậy thì con phải có cái gì đổi cho thầy lấy nó đây?
Hương lại hiểu lầm ý nghĩ của thầy Bẩy Ly, nàng tưởng ông nhắc tới chuyện tối hôm qua nên nói ngay:
– Thầy muốn lúc nào mà không được chứ, con đã cho thầy hết rồi còn gì nữa đâu mà tiếc.
– Vậy mà có cái con còn tiếc.
Nhất định không có đâu thầy ơi.

VN88

Viết một bình luận