VN88 VN88

Liệu bùa ấy có giúp tôi địt được em – Truyện 18+

Nhưng lúc ấy cũng vừa tới cửa khách sạn nên cả hai không ai bảo ai mà đã tự động dắt nhau vô khách sạn và tạm quên câu chuyện đang nói. Đào ghi tên và lấy chìa khoá phòng thực tự nhiên. Tấn chỉ lẽo đẽo đi bên cạnh nàng, ngoan ngoãn như một cậu học trò theo cô giáo. Lên lầu, mở cửa vô phòng, Đào cười cười, nói:
– Anh chưa trả lời câu hỏi của em phải không?
Tấn cười hì hì.
– Trả lời thế nào?
Vừa nói chàng vừa ôm lấy Đào, kéo nàng ngả xuống giường. Đào không ngờ Tấn lại hấp tấp nhưvậy. Nàngchưa kịp phản ứng thì miệng đã bị Tấn hôn cứng rồi. Nàng ưỡn người lên, hứng trọn những ái ân cuồng nhiệt ấy. Người Tấn đã nóng bỏng tựbao giờ. Thân thể cứng như thép nguội ép chặtvô mình nàng. Chiếc áo thung mỏng manh của Đào rớt xuống đất thực nhanh, nàng lại không mặc áo lót nên bộ ngực trần trụi của nàng phô bầy trọn vẹn trước mắt Tấn. Bàn tay tham lam của chàng rà lên vội vàng…
*
* *

Tới giữa trưa, Tấn và Đào mới mướn xe tới nhà thầy Bẩy Ly. Vừa tới nơi, Đào đã reo lên:
-A, hay quá, có Sư Ông trong nhà nữa kìa. Số anh hên thực chỉ lần đầu tiên đến đây là đã có duyên với Sư Ông rồi. Chẳng bù với em, mấy năm nay mới được diện kiến Sư Ông lần thứ nhì đó.

Tấn và Đào vừa bước lên thềm nhà thì cả thầy Bẩy Ly và thầy Hai Cơ cùng bước ra cửa. Nét mặt thầy Bẩy Ly hớn hở bao nhiêu thì khuôn mặt thầy Hai Cơ lại trầm ngâm đau khổ bấy nhiêu. Ông nhìn Tấn đăm đăm, cố moi óc ra xem có gặp chàng thanh niên này ở đâu không. Nhưng không thếnào ông nhớ được một chút gì về người thanh niên đang đứng trước mặt mình. Ông tự nghĩ, không lẽ ông đã bấm quẻ sai trật rồi hay sao. Tối qua đang thiền định trên hang động, nơi mà chỉ có ông và người sư đệ duy nhất của ông biết, và cùng tu luyện với nhau ở đây một thời gian dài. Ông bỗng nghe một tiếng thét xé trời, chiếc bình cắm bông năm xưa duy nhất của sư đệ ông để lại tự nhiên lăn xuống đất bể tan. Ông biết ngay là có chuyện, bấm độn thấy gặp quẻ xấu kinh hồn. Ông hốt hoảng đội mưa tìm đến nhà người đồ đệ thường là nơi truyền tin tức từ các nơi về vùng này. Thầy Bẩy Ly bất ngờ thấy sư phụ đêm hôm đội mưa tới thì hết hồn, ông vội vàng sai vợ con nấu nước thơm cho sư phụ tắm.

Ông đích thân pha một bình trà thực đậm, lấy mấy cái kẹo đậu phọng để ngay ngắn lên đa mời thầy Hai Cơ dùng: Cho tới giờ phút đó ông cũng không dám lên tiếng hỏi chuyện gì khẩn cấp như vậy và sưphụ ông cũng chẳng hé răng nói một lời nào nghiêm trọng cả.

Thầy Bẩy Ly sợ nhất những chuyện tà dâm của mình tới tai sư phụ. Điều này mà lọt ra ngoài, ông chỉ còn nước treo cổ đền tội. Những phép thần thông ông học được trong môn phái đều có những cái ngược cái xuôi của nó. Thí dự như muốn giải tlừ một con bệnh mắc ếm hốt hồn, mê hoặc về tình ái thì trước hết phải học cách ếm ấy đã, rồi mới học cách giải trừ, như vậy mới linh nghiệm được.

Điều chính yếu là học cách giải thì quả thực ông rất ít có dịp dùng tới, nhưng cách ếm thì ông lại thuộc nằm lòng và thí phát thật bừa bãi. Cái vụ này đã làm ông giầu có và thoả mãn lòng ham muốn xác thịt của ông từ bao nhiêu năm nay. Đó là lý do có tật thì giật mình, khỉ ông thấy sư phụ xuất hiện đột ngột.

Lúc Đào giới thiệu Tấn là con độc nhất của một địa chủ giầu có ở Châu Đốc, hiện nay gia đình ở cả Sài gòn thì thầy Bẩy Ly mừng rỡ ra mặt. Ông nghĩ ngay tới những viên “Ô mai Bắc Việt” Đào thường dùng nên nhìn Tấn hớn hở. Nhưng bấtngờ thầy Hai Cơ lại khóc rống lên, ông ôm chầm lấy Tấn, nước mắt chẩy dài trên khuôn mặt nhăn nheo hốc hác, than lớn:
– Hỏng rồi… hỏng rồi. Con tới đây tìm sư bác phải không?
Tấn ngạc nhiên, Đào ngơ ngác, thầy Bẩy Ly xanh mặt.
Không ai hiểu chuyện gì đã xẩy ra.
Niềm vui chưa trọn đượcbao lâu, cả Nhung và Liên đều lo lắng thấy rõ. Đã tưởng rằng giết được cha Tấn là yên thân. Ai ngờ Tấn lại kéo được hai lão đạo sĩ từ Thất Sơn lên, ở ngay trong nhà chàng, để tìm cách đối phó với bọn nàng.

Giá hôm đó mà mẹ Tấn không chết thì chưa chắc cái lão đạo già nua kia đã đoán ra là có bàn tay của tụi nàng dính vô. Bởi vì giết cha Tấn trong một thế giới vô hình thì những kẻ phàm phu tục tử nhưhai lão đạo sĩkia làm gì biết được Nhưng còn mẹ Tấn là người phàm xác thịt. Có thể qua mặt được các viên chức chánh quyền tới khám nghiệm tử thi, vì họ không biết gì về ma giới. Nhưng không thế nào qua mặt được đám đạo sĩ ở Thất Sơn này. Đám này chỉ nhìn qua tử thi là đã thấy đầy yêu khí, làm sao mà qua mặt họ được!

Mặt trời đã lên thực cao, Nhung kéo mền chùm kín đầu, vòng tay ôm lấy thân thể trần truồng của Liên, thì thầm:
– Mày nghĩ xem, tụi nó có thể tìm được chúng mình không?
Liên chấn an bạn:
– Mày đừng sợ, bây giờ thì chắc chắn không thế nào chúng biết tung tích tụi mình đâu. – Tại sao?
– Bởi vì tinh thần chúng chưa tập trung được sau cái chết bất ngờ của cha mẹ Tấn. Hơn thế nữa, việc tang ma còn chưa xong hẳn, chúng chưa có thì giờ truy tầm tụi mình được.
– Mày nói như vậy có nghĩa là khi xong đám ma là chúng mình lâm nguy hay sao?
– Mày không thấy chúng chôn bà già đó xong rồi hay sao. Tụi mình vẫn có sao đâu.
Nhung có vẻ không hiểu, hỏi:
– Mày vừa nói xong đám ma là chúng có thì giờ tính tới tụi mình. Tại sao bây giờ lại bảo chôn xong rồi cũng chưa sao.
Liên cười hì hì, cắn nhẹ vô má bạn.
– Sao mày hỏi cắc cớ quá không biết. Tao nói là tụi nó chôn bà già đó rồi, nhưng còn phải lo mở cửa mả, lo cúng quảy một trăm ngày. Xong lúc đó mđi rảnh rang tinh thần được mà tính tới tụi mình. Bây giờ chúng lo thân chưa xong, còn hơi sức đâu mà đi gây chuyện nữa. Thôi, ngủ đi, tối nay còn làm việc.
Nghe Liên nói, Nhung cũng hơi an tâm, thì thầm:
– Như vậy ít nhất trăm ngày sau, tao cũng ăn được vài chục bộ óc bào thai rồi.

Liên cười khúc khích, xoa nhè nhẹ trên làn da nõn nà của bạn. Thân thể Nhung trắng ngần và chắc nịch. Nhất là cái bào thai đã u lên cũng khá bộn. Da dẻ Nhung càng ngày càng căng cứng. Hông và đùi đã nở to. Nàng không thếnào ngờ lại tạo ra được một người bạn đồng hành tâm đầu ý hiệp như thế này. Tối tối, hai đứa đi tìm bào thai ăn. Ngày về trần truồng ôm nhau ngủ, hưởng thụ ái ân tuyệt đỉnh trong ma giới.

VN88

Viết một bình luận