VN88 VN88

Lập lòe địt nhau dưới ánh lửa ma chơi – Truyện 18+

Nghe đã thực rõ, không còn hồ nghi gì được nữa. Một lần nữa, Tiến lại định tông cửa tràn vô. Nhưng chàng thấy cần phải cẩn thận mới được. Tiến đi vòng quanh ngọn tháp hải đăng. Chàng định tìm một cái lỗ nào có thể nhìn vào trong được. Nhưng chàng thất vọng, vì ngọn tháp này tuy xây đã lâu đời, như có lẽ phải xếp lớp ba bốn từng. Vì qua những bức tường này, chàng không còn nghe thấy tiếng rên rỉ nữa.

Tiến trở lại cửa ra vào, chàng lại nghe thấy tiếng rên rỉ ngay. Vừa rồi đi vòng quanh ngọn tháp, Tiến đã để ý không thếnào có thể leo lên hoặc tụt xuống được. Vì ngọn tháp xây tròn vo. Cao hơn hai mươi thước, thẳng đứng không một chỗ bám víu. Bây giờ chàng nhất định phải bắt cho bằng được tên gian phu đốn mạt này.

Chàng lui lại mấy bước lấy đà tông thực mạnh vô cửa. Một tiếng ầm vang lên. Hai cánhcửa vẫn không lay chuyển chút nào. Trái lại, vai chàng đau rần. Có tiếng Jean hốt hoảng la lên.
– Ai đó ?
– Tiến đây. Mở cửa mau lên.
– Anh làm cái gì kỳ cục vậy?
– Em đang nằm trong đó với thằng nào. Mở cửa ngay đi.
Anh có điên không?
– Phải rồi, anh đang điên đây. Mở cửa ra mau lên, coi tên khốn nạn nào trong đó.
– Làm gì có ai trong này chứ. Anh làm cái gì vậy?
– Mở cửa đi, đừng nói nữa.

Hai cánh cửa mở toang một lượt. Tiến nhào vô thực nhanh. Chàng cũng lẹ tay đóng cửa, gài then lại ngay. Nhất định có tên nào ở trong này thì không có lối nào mà xông ra ngoài tẩu thoát được nữa. Chàng nhẩy lại chụp ngọn đèn dầu soi vòng quanh phòng. Trong khi Jean rít lên:
– Anh làm cái gì vậy?
– Còn hỏi làm cái gì nữa hay sao?

Vừa nói, Tiến vừa bưng đèn lục lọi khắp nơi. Chàng chưng hửng vì không có bóng dáng ‘người nào trong này cả Nhưvậy thì nó trốn nơi đâu. Tiến vò đầu, bứt tóc. Bỗng chàng cười lên ha hả. Chỉ vào chiếc cầu thang nói lớn.
– Tưởng mày trốn đi đâu, ai ngờ leo lên trên ấy mà thoát được hay sao. Để tao leo lên đó xem mày có giỏi thì nhẩy xuống đất tao coi.

Tiến vừa nói xong, bỗng đèn điện vụt sáng. Chàng càng khoái chí hơn, nghĩ phải chơi trò mèo vờn chuột cho bõ ghét. Chàng nắm lấy hai vạt áo ngủ Jean banh ra, cười hăng hắc, nói:
– Lúc nãy em ngủ với thằng nào mà sung sướng quá vậy. Coi nè.

Bộ ngực Jean vươn lên cao vót, trần trụi, trắng ngần và thằng đứng. Hơi thở nàng còn nóng hổi. Tiến kéo phăng luôn chiếc áo ngủ của nàng ra, ném xuống đất. Bỗng chàng nhìn thấy chiếc váy ngắn và áo sơ mi của Jean liệng dưới đất lại càng làm chàng tin tưởng tên khốn kiếp vừa ngủ với vợ mình đang ẩn mình trên ngọn đèn hải đang ở từng trên.

Tiến cười hì hì, hai mắt đỏ ao, chàng gằn từng tiếng.
– Em nói đi. Tôi có cái gì thua kém ai đâu mà em phải ngoại tình hả?
Jean run lẩy bẩy, nàng nói như muốn khóc.
– Anh đừng có ăn nói hồ đồ nghe không. Em ngoại tình với ai hả?
Tiến trợn mắt, chỉ lên tầng trên nói.
– Được rồi, để tôi lên đó lôi nó xuống đây cho em dễ nói chuyện hơn phải không.

Nói xong, Tiến nhìn quanh phòng. Chàng thấy chiếc kéo cắt vải, cầm lấy rồi trèo lên từng trên ngay. Máu nóng đang bốc lên ngùn ngụt nên Tiến leo lên thực lẹ như một chú mèo trèo lên cây. Lên tới trần nhà, chàng đẩy tấm ván chắn lỗ hổng ăn thông lên từng trên bật tung ra thật dễ dàng. Tự nhiên chàng nghĩ thật vô lý. Nếu phải là chàng trốn trên đó, nhất định sẽ ngồi trên tấm ván ấy thì có tài thánh đứng dưới cũng không thế nào đẩy tấm ván lên trên được Bởi vì kẻ leo lên bằng chiếc thang nhỏ nhắn, dốc ngược lên nhưthế này làm gì có thế mà đẩy được tấm ván có người ngồi trên đó. Hơn nữa, chàng nhớ rõ, trên tấm ván lại có then cài, để khi người ta lên trên đó rồi, lật miếng ván lại cho an toàn. Thế mà thằng cô hồn nào ở trên đó lại ngu như vậy.

Tiến leo lên thực nhanh. Chàng cũng hồi hộp vì nghĩ tên lưu manh đó đứng trên mà đá thốc vào mặt chàng đang, lúc chơi vơi nhưthếnày thì có là thánh mới đỡ được. Nhưng không có chuyện gì xẩy ra cả. Từng trên trống trơn. Ngọn đèn hải đang cũ kỹ mốc meo, chơ vơ, lạnh lùng. Cái tháp này xây theo hình trụ. ở bên dưới rộng, bên trên nhỏ lại nên từng trên chỉ độ vài thước vuông.

Tiến ngạc nhiên đến lạnh người. Chàng nghĩ không lý tên côn đồ này có cánh bay xuống được hay sao. Tháp cao hơn hai mươi thước chứ ít gì. Nếu nó nhảy xuống đất có chăng là muốn tự vận thôi. Nhưng chàng cũng cẩn thận đi một vòng, ngó chung quanh xem có gì lạ không. Bên ngoài, trời tối âm u. Không có gì lạ cả. Tiến tần ngần một lúc rồi tụt xuống. Cái mặt chàng tiu nghỉu trông thực thảm thương.
Chàng đã tưởng Jean sẽ sỉ vả mình thậm tệ và có thể đòi ly dị nữa. Nhưng không hiểu sao? Jean lại tới gần bên chàng, nhỏ nhẹ nói:
– Anh có sao không?
Tiến khôngbiếtphải nói với nàng cái gì bây giờ. Chàng im lặng nhìn Jean thật yếu ớt.
– Em đã nói với anh là không có ai ở trong này mà.
Khi anh leo lên trên ấy, em mới nhớ ra mình vừa qua một cơn ác mộng.
Tiến lí nhí hỏi.
Em mơ thấy cái gì?
– Em mơ thấy bị một con quỉ hãm hiếp ngoài biển.
Tiến vòng tay ôn lấy Jean khi nàng ép sát đầu vào mình chàng.
– Anh xin lỗi em về hành động vũ phu vừa lồi.
Jean lắc đầu nhè nhẹ nói.
– Chỉ vì anh thương em nên mới nổi ghen lên như vậy thôi Anh có lỗi gì đâu.
Tiến nấc lên về cử chỉ yêu thương cửa vợ. Chàng ẵm bổng nàng lên, đặt nàng lên giường. Cúi xuống hôn lên môi nàng, thân thể trần truồng của Jean cuộn lấy chồng.

VN88

Viết một bình luận