VN88 VN88

Lập lòe địt nhau dưới ánh lửa ma chơi – Truyện 18+

Hưng đã tưởng nó la lên nữa, ai ngờ con Hai cười mím chi, gật đầu rồi nhưưỡn ngực ra cho Hưng cởi nút áo. Hưng không chần chờ một giây nào nữa. Cởi hàng nút áo trước ngực Hai ra ngay. Chàng đứng trước mặt con Hai, quay lưng về phía Jean nên Hưng biết Jean không nhìn thấy chàng đang làm gì. Nhân cơ hội đó, Hưng xoa nhẹ lên ngực con Hai thực nhanh. Mắt con bé dại hẳn đi, miệng hé ra
như muốn chồm về phía trước.

Chàng lại chui vô khoang thuyền, ngồi bên cạnh cô chủ ghe. Dù Jean ngồi chắn phía ngoài, nhưng Hưng vẫn thấy hết thân thể trần trụi của con Hai phía sau ghe. Hình như nó đang hát một bài tình ca nho nhỏ. Hưng chợt để ý. Mái tóc bồng bềnh của Jean vàng hoe óng ánh dưới nắng trưa hằn lên trên nền biển xanh thăm thẳm. Qua suối tóc vàng mướt ấy. Hưng nhìn thấy đôi bàn tay bé nhỏ của con Hai nắm cứng mái chèo đưa đẩy.

Tự nhiên thân thể chàng nóng lên bừng bừng. Vừa rồi nhìn thực sát bộ ngực như cau non của con bé, chàng đã không cầm lòng được mà bóp nhẹ lên vùng thịt da chắc nịch con gái ấy. Bây giờ ngồi đây ngắm nhìn đôi bờ da non ấy lồ lộ trong nắng, lòng chàng lại càng rạo rực. Bỗng Hưng run lên vì một vòng tay vừa ôm lấy đùi chàng. Hưng biết ngay cô chủ ghe nằm sát đó thút thít khóc lóc từ lâu mà chàng không để ý tới. Có lẽ vì vậy cô ta ôm đùi để mong sự chú ý của chàng. Hưng cúi xuống hỏi.
– Em đã khỏe chưa?
Cô chủ ghe vẫn sụt sùi, nói nho nhỏ:
– Em có sao đâu. Tại tối qua thức khuya đánh lộn với chồng em, nên sáng nay hơi đuối sức một chút thôi. Anh có giận em không?
Giận cô cái gì chứ?
– Tụi em làm anh lỡ hết công việc.
Hưng mỉm cười.
– Hôm nay không đi được thì để hôm khác có sao đâu.
– Mà tối qua cô đánh lộn với chồng cô ra sao hả?
– Thì anh ấy uống rủợu say sưa. Em nói không nghe, còn muốn đè em ra hành hạ, nên em mới nổi khùng lên. Hưng cười hì hì, nắm lấy tay cô chủ ghe, nói:
– Em nổi khùng lên thì làm gì được anh ta cơ chứ.
Cô chủ ghe dụi đầu vô đùi Hưng cười trong nước mắt. Em dữ lắm chứ không hiền như anh tưởng đâu. Hưng ôm lấy mặt cô chủ ghe bằng cả hai tay, kéo mặt
cô ta lên hỏi:
– Dữ thì em làm được cái gì chứ?
– Em cắn anh ấy chảy máu luôn.
Hưng thích thú hỏi.
– Em cắn vào đâu?
Cô chủ ghe luồn một tay vô đùi non Hưng bóp nhè nhẹ:
– Chỗ này nè.

Hưng cười hì hì, nắm lấy tay cô ta đẩy lên cao hơn một chút. Tay nàng đụng vô da thịt Hưng. Chàng đã tưởng cô bé thế nào cũng ré lên và rụt tay lại. Ai ngờ nàng để yên bàn tay ở đó. Ngước mắt nhìn chàng thực lẳng lơ… Không ai ngờ được con bé Hai đã chèo ghe tới bến một cách an toàn như vậy. Chỉ có điều hơi chậm một chút, nhưng con nhỏ thực dẻo dai. Nó không tỏ vẻ gì mệt mỏi cả Còn Jean cũng đã sắp hoàn tất bức họa. Nàng cho biết chỉ còn tô điểm lại vài nét chấm phá nữa là hoàn toàn xong một bức họa mà nàng cho là tuyệt tác. Tuy nhiên, Jean muốn con Hai theo nàng về nhà để hoàn tất những nét độc đáo đó Nó theo Jean ngay, còn Hưng ở lại để nói chuyện với cô chủ ghe một lát nữa. Nhìn theo chiếc xe Honda ôm chở Jean và con bé Hai đi. Hưng nói với cô chủ ghe.
– Em coi, không ngờ con bé nhỏ tí teo, ngồi lọt thỏn giữa anh chàng lái xe Honda và Jean như thế kia, lại có thể chèo chiếc ghe tổ chảng này từ ngoài khơi vô bờ được, kể cũng là một kỳ công.
Nghe Hưng nói, cô chủ ghe có vẻ áy náy. Nàng thở dài buồn bã nói:
– Cũng tại em không nên thân, làm hư việc của anh. Hưng chui vào trong khoang thuyền nói:
– Thôi.. chuyện đã qua rồi, bỏ đi. Bây giờ em đã khỏe hẳn chưa?
Cô chủ ghe gật đầu.
– Em khỏe hẳn rồi?
– À, từ hồi nào tới giờ quên chưa hỏi tên em là gì.
– Dạ, em tên Tuyết.
– Tuyết đã đói bụng chưa?
Tuyết hơi ngơ ngác hỏi.
– Anh nói cái gì cơ ạ?
Hưng mỉm cười.
Bây giờ cũng còn sớm, anh thì đói bụng rồi. Bởi vậy muốn em lên Cầu Đá mua ít đồ ăn rồi chèo ghe ra biển ăn có được không ?

VN88

Viết một bình luận