VN88 VN88

Lập lòe địt nhau dưới ánh lửa ma chơi – Truyện 18+

Anh là dân Nha Trang. Chắc em khỏi nói anh cũng biết mấy người bán đậu hủ trên bãi biển là ai rồi phải không. Anh hỏi em chuyện đó làm gì?
– Nhưng nếu anh muốn từ đây em không đi bán đậu hũ nữa thì sao?
Em chỉ mong có thế thôi. .
– Thật không?
– Không phải có anh bây giờ em mới nói. Đó là tâm nguyện của em từ lâu rồi. Anh tưởng buôn bán như thế này sung sướng lắm hay sao?

Hưng mò luôn cả hai tay vô mình Lan. Ôm nàng thật sát Bàn tay Lan cũng đã bắt đầu vuốt ve khắp lối. Thân thể nàng bắt đầu nóng lên và hơi run rẩy. Hưng mỉm cười trong bóng tối, thì thầm:
– Em có chắc là không sung sướng không?
Lan ré lên nho nhỏ, cắn nhẹ vô cổ Hưng.
– Cái anh này, ai nói chuyện đó đâu. .
– Thế em muốn nói cái gì?
– Anh đã biết em làm ăn ra sao rồi chứ gì?
Nhưng có kiếm đủ ăn hay không mới là chuyện đáng nói thôi.
– Nếu kiếm đủ ăn một cách thong thả thì còn than vãn gì nữa. Con em tụi nó ăn đậu hũ trừ cơm cả tháng rồi, mà nhiều khi cũng không đủ cho chúng ăn nữa. Anh nhìn tụi nó bu quanh nồi cơm thế kia thì biết chứ gì.

Hưng nhìn mấy đứa nhỏ. Hình như chúng chắng quan tâm gì tới chuyện chung quanh nữa. Có lẽ bây giờ sự mong đợi duy nhất là những hạt cơm trong nồi được múc ra chén để và vô miệng thôi.

Khi cơm gần chín. Lan đốt thêm lên một bếp nữa, bắc nước bỏ vô một cái hột vịt và mấy trái cà. Những thanh củi nổ lách tách trong bếp bắn tung.những tàn lửa ra ngoài làm bọn trẻ la chí chóe. Chúng thi nhay lấy cát ném vào những tàn lửa như dự một cuộc chơi hứng thú. Khói cũng bắt đầu tràn lan trong nhà làm Hưng húng hắng ho và hơi cay mắt. Lan bảo chàng.
– Anh có muốn ra ngoài ngồi cho dễ thở hơn không?
Hưng chịu ngay. Chàng vừa chui ra khỏi cửa vừa hỏi.
– Thế còn cơm nước ai lo?
Lan cười nho nhỏ, cuộn manh chiếu rách trên giường đi theo Hưng.
– Có gì đâu anh. Tụi nhỏ nó biết tự lo lấy mà.
– Nhưng em có phải nấu gì thêm nữa không?
– Dạ, chỉ có thế thôi. Lát nữa cơm chín, bới ra cho mỗi đứa một chén. Mấy trái cà dầm ra làm canh, còn cái trứng đâm với chút nước mắm thôi mà. Tụi nó làm lấy
được chứ có sao đâu.

Ngoài trời đã tối hẳn, mấy vì sao lấp lánh trên nền trời đen thăm thẳm. Lan. nắm lấy tay Hưng nói.
– Chúng mình leo lên phía trên này một chút. Có chỗ cho anh ngồi nhìn được xuống Cầu Đá về đêm đẹp lắm.

Hưng theo Lan đi một lúc, leo lên một tảng đá thực to ngay phía trên nhà nàng. Nơi đây cây cối um tùm, chàng nghĩ, dù cho ban ngày, có ai đứng dưới nhìn lên cũng không thấy chàng và Lan đâu.

Trải chiếu xong, Lan kéo nhẹ Hưng ngồi xuống bên cạnh nàng. Hưng không biết áo nàng đã bung ra tự bao giờ. Bộ ngực săn tròn của nàng ép sát vô mình Hưng ngay từ lúc chàng vừa ngồi xuống. Bàn tay Lan cũng đã kéo dây lưng quần Hưng ra thực nhẹ nhàng làm chàng phải rên lên nho nhỏ. Lan hơi ngạc nhiên khi thấy Hưng có vẻ nhạy cảm nhưvậy. Thân hình mập mạp của chàng mát rượi. Lan chưa bao giờ được ôm trong vòng tay một thân thể no tròn nhưthế này. Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời, làm nàng háo hức thực sự, chứ không phải đóng kịch như những lần nàng mồi chài một dân chơi trên bãi biển nữa.

Có một điều làm Lan thắc mắc không ít. Tại sao cả mấy tiếng đồng hồ rồi mà Hưng cũng không đòi hỏi gì thêm. Chàng chỉ chờn vờn trên da thịt nàng, mặc dù thân thể chàng đã nóng như lửa. Lan càng cố kích thích Hưng bao nhiêu, người chàng lại càng trơ trơ ra hơn nữa. Cho tới thực khuya. Lan rủ Hưng vô nhà ngủ. Chàng theo nàng ngay. Có lẽ sương đêm bắt đầu lành lạnh. Cả hai mò mẫm trở về nhà.

Mấy đứa nhỏ hình như đã ăn uống no nê. Chúng giăng mùng chung vào giường ngủ tự hồi nào. Hưng hỏi:
– Mẹ con em ngủ chung trên chiếc giường này à?
Lan gật đầu nói:
– Dạ, giường cũng rộng lắm anh ạ.

VN88

Viết một bình luận