VN88 VN88

Hoa tiên tử vú to ơi – Truyện 18+

Nghe thế nàng mỉm cười đỏ mặt, nhìn chàng hỏi :

– Chàng tự họa thơ mình mà không biết ư ?

– Nàng nói thơ ai ??

– Của chàng, bài thơ đó chàng đã làm cách đây 3 năm ở Tây Hồ, chàng quên rồi ư ?

Lê Dung chợt nhớ ra.

– Đúng là hôm ấy ta có đi ngang qua đó, tửu ẩm đề thơ, nhưng không nhớ ra.

Nàng trách móc :

– Chàng không nhớ bạn thơ khi xưa ư ? Người đã cùng chàng ngâm thơ, thổi sáo, uống rượu ?

Lê Dung kinh ngạc :

– Thế, nàng là là ?

Thật ra chàng cũng chưa nhớ rõ đêm đó. Có chăng là một bức họa mỹ nhân ngồi trên thuyền thổi sáo dưới trăng. Chàng đã mua bức tranh đó trong một dịp tình cờ, luôn mang theo bên người chàng từ dạo ấy.

Nàng thở dài khi nhìn thấy vẻ mặt của chàng :

– Đúng là người có số đào hoa, bước ra nửa bước đã có người đẹp bên cạnh.

Chàng nhìn thấy nàng cầm một bức tranh nơi tay, giật mình nhìn kỹ đó chính là bức tranh ” Thuyền hoa” chàng đã mua dịp đó.

– Sao nàng lại có nó ? . Nàng đưa tay chỉ ra cửa sổ :

– Sở dĩ không đến gặp chàng đúng hẹn là vì phải nhặt nó lên từ hàng cây bên dưới, nếu không ? tàn úa một kiếp người?! Nói xong nước mắt nàng tuôn ra thành hai dòng suối nhỏ. Dung ngạc nhiên nhìn nàng, chàng bước lại gần xem kỹ, bức họa thiếu mất hình thiếu nữ trong tranh. Chàng chợt nhận ra và không tin vào chính mắt mình. Chàng kêu lên:

– Nàng , nàng là!

Chàng chưa kịp phản ứng gì vì quá bất ngờ, nàng đã vụt chạy vào bức tranh. Thì ra bấy lâu nay nàng , thiếu nữ xinh đẹp đã theo bên cạnh chàng, thảo nào chàng có cảm giác vừa quen vừa lạ với nàng. Chàng lay bức tranh kêu lên:

– Nàng hãy ra đi, ta hiểu rồi, nàng còn đẹp hơn tất cả mọi người trên thế gian này, ta thương nàng lắm.

Nhưng bức tranh vẫn lặng im, làm chàng phải gào lên một lúc rồi do mỏi mệt, chàng thiếp đi. Nàng từ trong tranh bước ra, ngắm nhìn vẻ mặt điển trai của chàng, ngắm kĩ chàng, nàng đưa bức tranh lên ngọn lửa.

Chợt Lê Dung choàng dậy, chàng hốt hoảng khi thấy bức tranh đang cháy hơn phân nửa. Chàng lao đến :

– Trời ơi, tranh cháy rồi ! Nàng ơi !

Giọng nàng như mật ngọt phía sau :

– Tiếc tranh hay tiếc thiếp vậy ?

Chàng quay người lại, vẻ mặt mừng rỡ như bắt được vàng, lúc này nàng đẹp hơn bao giờ hết. Nàng và chàng từng bước tiến lại gần nhau trong căn phòng trọ thơm mùi hương, quấn quít lấy nhau. Trên bàn, mảnh giấy hoa tiên đề bài thơ chợt in hình thiếu nữ trên thuyền cùng một chàng trai thổi sáo, dưới ánh trăng vàng dìu dịu và bầu rượu trôi hững hờ trên dòng sông. (Hết)

(Truyện 18+ phê nhất tại Truyendammy.vip)

VN88

Viết một bình luận