Roger vẫn giữ kín những ý nghĩ của mình không tâm sự với ai cả. Anh không hề để lộ một lời nói hoặc một cử chỉ nào biểu hiện rằng tình cảm của anh đối với Ruth Barlow đã thay đổi. Anh vẫn chú ý tới những ước muốn của nàng, anh vẫn đưa nàng đi ăn hiệu, hai người vẫn đi xem hát với nhau, anh vẫn gửi hoa tặng nàng, anh vẫn tỏ ra tình tứ và duyên dáng. Họ đã quyết định là họ sẽ tổ chức lễ cưới ngay sau khi họ tìm được một ngôi nhà phù hợp với ý muốn của mình bởi vì cả hai vẫn còn phải đi ở thuê. Và thế là hai người bắt đầu cuộc săn lùng nhà cửa theo ý muốn của họ. Các đại lý đã gửi cho oger danh sách những nhà rao bán để anh xem và anh đã đưa Barlow đi xem một số ngôi nhà.
Thật khó có thể tìm được một ngôi nhà nào làm vừa lòng họ. Roger lại tiếp tục gửi thư đến các đại lý khác. Hai người đi xem hết ngôi nhà này đến ngôi nhà khác. Họ quan sát tỉ mỉ, từ căn hầm dưới tầng trệt cho tới căn gác xép dưới mái nhà. Khi thì chúng quá rộng, khi thì chúng quá hẹp; khi thì chúng quá xa trung tâm, khi thì chúng lại quá gần; khi thì chúng quá đắt; khi thì chúng lại quá tốn kém vào các khoản sửa sang, tu bổ; khi thì chúng quá ngột ngạt; khi thì chúng lại quá trống trải; khi thì chúng quá tối tăm, khi thì chúng quá ảm đạm, tiêu điều. Roger bao giờ cũng tìm ra được một sai sót khiến cho ngôi nhà không phù hợp với yêu cầu. Quả thật anh cũng là người khó chiều, anh không thể nỡ lòng nào bắt Ruth Barlow thân yêu của anh phải ở trong bất cứ ngôi nhà nào, trừ phi đó là một ngôi nhà hoàn hảo, mà muốn có ngôi nhà hoàn hảo thì phải mất công tìm kiếm mới thấy được. Săn lùng nhà cửa quả là một việc làm rất mệt và rất chán; chẳng mấy chốc Ruth Barlow tỏ ra bực bội, Roger van xin nàng hãy kiên trì. Chắc chắn ở một nơi nào đó có chính ngôi nhà mà họ đang tìm kiếm, và chỉ cần kiên trì một chút là họ có thể tìm ra được ngay. Họ đã xem xét hàng trăm ngôi nhà, họ đã leo hàng ngàn bậc thềm, họ đã kiểm tra không biết bao nhiêu căn bếp mà kể. Ruth Barlow cảm thấy kiệt sức và đã hơn một lần nàng nổi cáu.
– Nếu anh không tìm được một ngôi nhà ngay – nàng nói – thì tôi sẽ phải xem xét lại quyết định của mình. Vì nếu anh cứ tiếp tục như thế này mãi, thì bao nhiêu năm nữa chúng ta cũng chẳng lấy được nhau.
– Đừng nói thế, em! – Anh đáp – Anh van em hãy kiên trì một chút. Anh vừa mới nhận được một số danh sách nhà cửa hoàn toàn mới do các đại lý mà anh mới biết gửi cho. Ít ra cũng phải có đến sáu chục ngôi nhà trong các danh sách đó.
Thế là hai người lại lao vào cuộc săn lùng một lần nữa. Họ xem thêm không biết bao nhiêu ngôi nhà; trong hai năm trời họ chỉ toàn đi xem nhà. Ruth Barlow trở nên ít nói và khinh khỉnh. Cặp mắt đen láy dịu buồn của nàng lại ánh lên một vẻ âu sầu, rầu rĩ. Sức chịu đựng của con người chỉ có hạn. Bà Ruth Barlow đã kiên trì hết mức, và cuối cùng bà đã nổi cơn tam bành.
– Anh có còn muốn cưới tôi nữa hay không đấy? – Ruth hởi Roger.
Có một vẻ cứng rắn khác thường trong giọng nói của nàng, nhưng nó không hề làm thay đổi vẻ dịu dàng trong lời đáp của anh.
– Tất nhiên là anh vẫn muốn cưới em. Chúng ta nhất định sẽ cưới nhau ngay sau khi chúng ta tìm được một ngôi nhà theo đúng ý nguyện của chúng ta. Nhân thể anh muốn báo cho em biết là anh vừa mới nhận được thông tin về một ngôi nhà nào đó có thể phù hợp với chúng ta đấy.
– Ngay giờ đây tôi không cảm thấy còn đủ sức để xem thêm nhà với anh nữa.
– Em yêu của anh, anh e rằng em trông có vẻ hơi mệt đấy!
Ruth Barlow nằm liệt giường liệt chiếu. Nàng không muốn nhìn mặt Roger nữa, và anh đành phải tới nơi nàng ở để thăm hỏi và tặng hoa. Anh vẫn ân cần, lịch sự như lúc nào hết. Ngày nào anh cũng viết thư báo cho nàng hay rằng anh đã lại nhận được thêm thông tin về một ngôi nhà mới nữa để hai người cùng đi xem. Một tuần lễ trôi qua và rồi anh bỗng nhận được bức thư sau đây:
Roger,
Tôi cho rằng anh không thực lòng yêu tôi. Tôi đã tìm được một người muốn được quan tâm chăm sóc tôi, và ngay hôm nay đây, tôi sẽ lấy anh ta.
Ruth Barlow.
Roger gửi thư trả lời qua một phái viên đặc biệt:
Em Ruth thân yêu,
Tin của em làm cho trái tim anh tan nát. Anh sẽ chẳng bao giờ hàn gắn nổi vết thương này, nhưng tất nhiên hạnh phúc của em bao giờ cũng phải là mối quan tâm hàng đầu của anh. Anh gửi kèm theo đây mấy bản danh sách nhà mới nữa để em tham khảo, những danh sách này mới tới sáng nay bằng đường bưu điện và anh tin chắc rằng nhất định em sẽ tìm được trong số này một ngôi nhà đúng như sở thích của em.
(Truyện ngắn cực hay tại Truyendammy.vip)