Hải vẫn tiếp tục những động tác mạnh mẽ mà sức mạnh của chàng trai cho phép, Hải nắc thật mạnh làm giường bệnh bằng inox rung rinh theo sức mạnh của hai người. Bà y tá lại rên lên :
– Dập mạnh nữa đi…Mạnh lên, Boy ơi….Dập mau đi….Chết tôi rồi…Á…á…á….
Thân thể Hải bổng cứng đơ đơ, làn khí phọt ra từ đầu dương vật làm chàng không thể cưởng lại được. Hơn nữa sự điệu nghệ lắc, sang, kẹp cửa mình của kẻ sành điệu & từng trải làm sự kích thích ngây ngất từ đâu ùa đến khiến Hải lặng người đi sung sướng, Bà y tá xiết lồn lại khiến những bắp thịt lồn thím như muốn nuốt hết, muốn hút hết tinh khí của chàng trai trẻ. Hải ngây ngất một cách sung sướng như thế, đầu cu chàng giật lên giật xuống sâu trong lồn Bà y tá. Một luồng khí Hải bắn ra như bị nuốt chửng, biến mất trong vực khe sâu. Chợt bà ta vùng dậy biểu diễn cho Hải xem một màn xiết độc đáo đầu chốc ngược xuống đất sau đó bà đứng dậy; Hải không thấy một giọt tinh khí nào chảy ra ngoài:- Đúng là hết thuốc, Hải thốt lên. Sau đó bà y tá nhảy lên đưa nguyên cả cái lồn múp míp như hột mít tới mặt Hải rồi cười Hehehe…
Hải thở dốc gục đầu và vật người nằm sấp trên thân mình với những đường cong ủn ỉn mỹ miều của người đàn bà chín mùi… Cả hai thân thể ôm soắn lấy nhau kích ngất lên tận đỉnh vu sơn….
Ánh đèn mờ lung linh của ngọn đèn ngũ trong phòng tỏa ra một ánh sáng mờ mờ chiếu vào hai thân thể trần truồng đang ôm chặt lấy nhau…. Sau cái ngày đó Hải được chăm sóc chu đáo hơn ở tại trạm xá của “Nhà” Liên Bang & tận tình phục vụ cho bà y tá dâm dật đó, ngày ngày bà huấn luyện cho Hải cách kìm hảm tinh khí, bà dạy cho Hải các kiểu chơi, bú liếm, mút, thổi, bất kể điều gì. Bù lại bà ta xin Ông cai tổng cho Hải được làm phụ việc ở luôn trạm xá. Thế là Hải được thoát cảnh bầm dập trong trại, do đã tốt nghiệp trung học nên Hải rất tháo vác với tất cả công việc cho trạm xá, Hải gần như trở thành một y tá đắc lực cho các bác sĩ…
…. 7 năm trôi qua, Hải mãn hạn tù & được một bác sĩ giới thiệu một đồng nghiệp quen biết cho vào học tu nghiệp ở một trường đào tạo dược sĩ chuyên nghiệp để học và chịu sự quản thúc thêm 5 năm thử thách…. Thời gian trôi qua Hải đã vượt tất cả những cám dỗ của trần gian thế tục, rồi Hải nhận cũng được một mảnh bằng dược sĩ trong tay nhưng không đâu chấp nhận cho chàng vào làm dù chỉ với một đồng lương khiêm tốn….
Do trong quá trình học tại trường Hải đã đảm nhận làm việc lao công nên cũng có chút ít len keng còn sót lại. Hải quyết định chơi một bữa cuối cùng cho đã rồi sau hẵn tính chuyện khác. Máu giang hồ ‘Tiểu Tử’ lại nổi lên nhào đại vào một Vũ Trường nhảy thoát y uống rượu cho đã ….
– Tôi đang ở đâu thế này:- Hải thốt lên & mở mắt trừng trừng nhìn xung quanh
– Nhớ tao không:- Một giọng đàng ông rất quen thuộc nhưng đã lâu rồi không gặp.
– Minh phải không (tên thân mật của Mike mà Hải thường dùng) Hải ngồi phốc dậy ôm chầm lấy Minh. Tao nhớ mày quá, Sao mày không liên lạc với Tao:- Minh đáp
– Mày có thuốc không
– Không! Tao đã bỏ rồi
– Chuyện dài lắm Tao sẽ kể cho mày nghe
– Hôm qua Tao đi chơi với mấy người bạn khi ra về Tao thấy mày nằm lù lù một đống trước cửa nên Tao đã đưa mày về đó.
Chuyện đã lâu lắm thời mà Hải còn là dân “Tiểu Sát Tử” ở khu ChinaTown, tình cờ Hải quen Minh, đã cứu Minh khỏi một đám côn đồ đang hành hung Minh & biết Minh là dân Việt nên kết bạn từ đó. Tuy hai người hai cá tính khác nhau nhưng Họ là những người bạn rất ư là ‘tâm đầu ý hợp’ & đều là mồ côi cha mẹ cả & đều lớn lên trong cô nhi viện …
– 12 năm qua mày đi đâu thằng mắc dịch:- Minh hỏi
– Chuyện thế này….
– Bây giờ mày tính thế nào?
– Chưa biết! Tao đã đi xin nhiều chổ làm lắm rồi nhưng chẳng có thằng ma nào xem đơn của Tao cả, thì mày biết rồi đó.
– Hôm qua Tao vừa biết được bên hảng USP của Tao đang làm đang tìm người như mày đó, để Tao thử xem.
Do có sự giới thiệu & bảo lảnh của Minh cộng thêm cái bề dày kinh nghiệm & tài ăn nói của Hải nên USP đã được vào làm việc ….
*
* *
– Mộng cầm! thế bây giờ em sống thế nào? Đã lập gia đình chưa? :- Hải hỏi nàng
– Một dĩ vãng đau buồn mà em không muốn kể lại:- Mộng Cầm đáp