VN88 VN88

Gái xóm trọ tôi lồn nhiều nước lắm – Truyện 18+

Khang hớn hở cầm tay tôi cám ơn trước. Tôi bảo anh cho tôi nửa tiếng, tôi sẽ trở lại. báo tin vui cho anh. Và tôi chạy về nhà. Lúc đó thím đã thức dậy, tắm, rửa. Bà ngồi uống trà với chị Sen, nói chuyện đêm qua. Tôi lại ôm thím, hôn và khen bà đêm qua tình quá với Vĩnh. Tôi khen luôn chuyện quá khứ của thím và nói tiếp:
– Bây giờ đàn ông đi hết. Nhà vắng, thứn muốn có một người tình nhí phục vụ ngay bây giờ không?
Thím làm bộ mắc cỡ:
– Ôi, suốt cả đêm thằng Vĩnh làm thím muốn hụt hơi. Nó cứ nhắc năm nó còn nhỏ, làm thím nứng quá phải chơi. Bây giờ cho thím nghỉ chút đi cháu.
Tôi thúc dục: .
– Thím không chơi sáng nay là khó có cơ hội nào khác. Anh chàng đẹp trai lắm, dẻo dai không khác Vĩnh…
Thím to mắt, hớn hở hỏi:
– Ai vậy? Chắc anh Khang chớ ai?
Tôi gật đầu. Bà hơi nhìn ra cây nhãn ngoài sân tư lự Chị Sen thúc tiếp:
– Nhận đi bác. Bác không nhớ bác trai nói tối hôm qua à. “Cuộc đời ngắn lắm. Hưởng được cứ hưởng. Vì sẽ có một ngày mình không còn sức để hưởng. ” Đụ có chết chóc ai đâu mà sợ.

Nghe xong thím hơi gật đầu. Bà vẫn còn cái e thẹn của người đàn bà nhà quê, nhưng trong lòng đang đánh lô tô. Tôi thấy mặt bà hơi hồng lên, và nói:
– Ừa, chiều hai cháu, thím nhận lời. Đâu dẫn ảnh qua coi.

Tôi thấy thím trả lời khéo léo để không nhận tội mình dâm, nên chạy tức khắc trở lại nhà bác Ba. Tôi dẫn anh qua. Thím đã thay bộ đồ màu xanh dương, xức chút nước hoa của tôi và mời anh ngồi. Phục thật, đụ cả đêm với Vĩnh, bây giờ thím lại đã thèm đụ.

Thấy Khang, thím lúng túng. Lâu lắm, cả mấy năm bây giờ bà mới gặp lại Khang. Anh như người lớn, cao ráo, đẹp trai và rất chững chạc. Thím rót nước mời Khang:
– Mời cháu ly nước. Dạo này coi cháu lớn hẳn đi há. Đẹp trai quá trời vậy? Em Lựu khen cháu hoài mà thím đâu có tưởng tượng cháu lớn quá vậy.
– Dạ cám ơn thím. Thím cũng vậy. Lâu con mới gặp lại. Thấy thím vẫn trẻ và đẹp như ngày nào…

Vừa nói, Khang vừa đưa ly nước lên uống, mắt nhìn tất lẳng lơ phía thím Hạnh. Thím thì lúng túng, tay chân không biết để đâu vì bà biết Khang đang chiêm ngưỡng bà. Thỉnh thoảng thím liếc Khang một cái rồi lại nhìn bâng quơ đi nơi khác. Thấy câu chuyện hai người đã ăn khớp, tôi dẫn Sen lĩnh đi chỗ khác gần đó để rình xem và nghe hai người.
– Anh đẹp trai cỡ đó, ra đường thiếu gì gái chạy theo…
Thấy chúng tôi không ở đó, Khang bạo dạn hơn:
– Dạ… dạ thưa… gái trẻ trung đôi khi họ chẳng biết lãng mạn tình tứ là gì. Họ đến với mình chỉ cốt lấy cho được mình. Còn việc gối chăn… họ… họ… làm sao ấy… dỡ ẹc à. Giống như một tô canh toàn rau, không tôm, không thịt, lạt thếch. Người lớn tuổi, nhất là đàn bà đã có con, họ biết chiều chuộng, quý trọng mình hơn. Cho nên với cháu, cháu thích người lớn tuổi…

Chúng tôi đã trốn sau phênh, thím vẫn nhìn quanh rồi nói:
– Nhưng lớn tuổi mà phải đẹp, sang trọng, danh giá. Chớ còn… như thím, nghèo rớt mồng tơi, đâu có gì hấp dẫn.
– Tại thím không thấy đó chớ. Thím có duyên, mặn mà của một người đàn bà nhà quê. Đàn bà ăn nhau ở cái duyên. Duyên dáng nlới làm say mê đàn ông được. Nhứt là…
– Nhứt là làm sao? Thím hỏi.
– Nhứt là việc phòng the… Khang nói rất nhỏ.

Mặt thím đỏ bừng. Bà lúng túng tay chân, không biết làm gì, nên lại cầm bình nuởc rót vào ly cho Khang, mặc dù chàng mới hớp có một ngụm. Bỗng bà vô cùng kinh ngạc khi Khang đưa tay cầm tay bà một cách đột ngột. Thím không gỡ ra, đưng như trời trồng. Khang đưa một tay nữa cầm chồng lên và cúi xuống hôn nhẹ lên mu bàn tay của. bà. Cả haỉ im lặng. Thím không dám nhìn Khaog vì bà mắc cỡ có, vì Khang còn trẻ và đẹp trai quá có. Tuổi tác và vai vếquá cách biệt, làm bà, dù là một đàn bà khát tình, vẫn có cái rụt rè cố hữu. Hôn xong, Khang không thấy thím phản ứng gì, anh tiến sát đến bên bà, thật sát ôm quàng nửa thân người thím vào anh. Thím vẫn cúi đầu. Khang bạo dạn nâng mặt bà lên. Bà tội nghiệp, ngẩn mặt lên nhìn mặt Khang thật gần và môi run run. Bà biết Khang sẽ làm gì nên chuấn bị đón nhận. Khang nói nhỏ:
– Đàn bà như thím, ăn đứt thiên hạ. Nhìn thím ai cũng phải ngẩn ngơ. Thím duyên dáng lắm biết không?

Thím không nói lấy một lời, vẫn ngẩn mặt nhìn Khang. Bà chưa từng có một nhân tình nào nhỏ tuỏi lại đẹp trai như thế. Khang đẹp như một tài tử. Bà Loan còn mê anh điên dại, nói gì người khác. Cái đẹp trai đó làm thím sững sờ. Cái trẻ tuổi đó làm thím ngần ngại dù bà đã đụ Vnh hồi còn nhỏ. Mặt Khang hạ sát xuống, xuống nữa. Và mắt thím bỗng nhắm lim dim chờ đón. Khang nghiêng đầu một chút, tìm môi thím, ấm cúng sát rạt vào. Chàng siết bà vào thêm. Tay bà bên kia đưa lênbá cổ Khang. Tuyệt đẹp Sen lại bóp tay tôi nói nhỏ:
– Chị thèm quá. Ước gì…
Rồi sẽ được. Tôi nói. Người cùng đảng mà. Thầy em đó.

Khang hôn thím thật lâu. Hai tay thím bấu vào tay anh như diễn tả nỗi sung sướng được hôn một người đẹp trai. Hai tay Khang đưa xuống phần dưới của thím nhấn sát vào chàng. Dĩ nhiên, thím nghe cặc Khang cứng, chìa ra. Sao họ hôn lâu thế? Tiếng Khang rên âm ư trong miệng. Thân người thím rung như hoa quỳnh đang nở. Đôi mắt bà không còn mở được nữa, và nói thật nhỏ:
– Thím có được cái hân hạnh này không? Hả Khang?
– Hãy gọi cháu bằng anh. Tại sao thím không được hân hạnh?
– Tại em lớn tuổi hơn anh nhiều quá.
– Mà anh không cần trẻ. Anh cần người anh yêu được thương được và làm tình dược.

Thím lại ngẩn lên nhìn thật tình tứ đôi mắt Khang, môi Khang, mũi Khang. Cái gì cũng đẹp vì Khang giống mẹ. Thím vuốt mái tóc Khang trong khi anh cởi một cúc áo ở ngực bà. Thật nhẹ nhàng, anh cho tay nâng trái vú bà bóp thật thương yêu, và bảo:
– Hôn anh nữa đi! Lâu như lúc nãy đi em?

Thím tìm môi anh, ngậm lưỡi anh, nút ngất ngư. Tay Khang đã mở hết nút áo của bà. Hai trái vú no tròn lộ ra, sát vào ngực Khang. Anh lần tay xuống dưới, xa nữa, xa nữa. Thím nhón lên. Tay anh cho vào quần thím. Tôi không còn trông thấy gì nữa. Mắt hoa lên. Cảnh tình tự hồn nhiên của thím với Khang làm máu dâm tôi dâng lên. Sen không biết làm gì, chỉ bóp tay tôi liên miên.

VN88

Viết một bình luận