VN88 VN88

Gái xóm trọ tôi lồn nhiều nước lắm – Truyện 18+

Ai không công nhận thì thím vẫn cho đây là tình yêu vì tình dục làm sao có, nếu không có cả hai thỏa thuận? Vô cùng thú vị được làm tình giữa cơn mưa. Thím sàng nhẹ cái đít để hưởng ứng nhịp nắc của Sâm. Cái sướng lan tỏa ra khắp người làm thím không sao nằm im được. Thím nẩy lên, ấn đít Sâm xuống. Thím bấu vào vai Sâm, và miệng bắt đầu rên thê thiết:
– Thím xin chết luôn giữa ruộng bắp chiều nay nếu phải chết. Nếu phải làm hồn ma với đầy đủ lạc thú của xác thịt, thím tình nguyện. Còn làm kiếp người bị buộc chặt hết tất cả những đam mê, bị chặt
đứt hết các khát khao thì thà làm chiếc là khô, có lý hơn. Vì chiếc lá khô đã có lần bay là đà trong gió khi lìa cành rơi trên mặt đất. Hoặc có lần lá khô trôi trên giòng suối. ít ra như vậy, lá đã làm cho cảnh
rừng thêm lãng mạn, cho giòng suối thêm trũ tình. Còn người đàn bà chết thèm. Sâm ơi! Vô thi vị, vô nghĩa lý, vì nó không còn là người nữa. Có phải Sâm biết thím đang chết thèm mà xáp tới không? Có phải Sâm biết thứa sắp thành con mụ già lạnh cảm, khô cằn mà mang nước tình tới tưới không? Dù sao, thím cũng cám ơn…

Thím bảo Sâm nhổm lên cho thím lấy cái áo khô của Sâm mà lau bớt nước nhởn của lồn thím. Lau luôn cặc Sâm, rồi bắt Sâm làm lại từ đầu. Chiếc cu vào chật chội hơn, khít khao hơn. Thím nhắm mắt,
nhăn mặt, hứng hết cái sướng vô cùng tận khi Sâm đút sâu vào Sâm cắn nhẹ nơi cổ thím, nút cằm thím, vuốt tóc ướt sũng trên đầu thím. Hai tay Sâm cũng bấu mạnh vào vai thím:
– Chưa bao giờ được đụ dưởi mua .như vầy thím ơi! Con không cho thím về nhà nữa. ở đây với con luôn. Thím sàng hay quá, làm sao cho con ra trước một cái đi!

Rồi Sâm bặm môi đụ dồn dập. Sâm hôn khắp nơi trên mặt thím nhưđiêncuồng. Thím sàng cái đít vòng vòng. Thím cũng ngất ngư, thở hụt hơi, cố đua sức với Sâm. Cơn sướng cứ tới tấp mà đến như mưa gió
ngoài kia. Sấm chớp giận dữ bao nhiêu, trong này hai thím cháu hùng hục bấy nhiêu. Sâm bợ đít thím lên thật sát để đụ. Thím la, thím gào, thím rên siết nhưcon vật bị cắt tiết. Chưa bao giở thím được tự do hoàn toàn để diễn tả nỗi khoái lạc của làm tình như chiều nay. Không thể nào tả hết nỗi sướng tuyệt trần đang chạy rần rần khắp người thím. Hai tay thím liên tục đấm, ngắt, cào, cấu bả vai Sâm. Thím rên
như khóc Đôi chân quấn chặt hai đùi vạm vỡ của Sâm. Thím bứt tóc, ngắt tai Sâm và sau gần nửa giờ đụ kinh khiếp, thím chịu không được nữa.

Định rủ Sâm cùng ra với thím mà sự khoái lạc tuyệt cùng đã làm thím gần như ngất. Thím nín thở để nghe trong xa kia bung ra những tia nước. Tử cung thím bóp chặt, hai bắp vế thím khép kín lại. Thím nẩy nửa người phía dưới lên cao, nâng luôn Sâm lên. Chắc da thịt Sâm đã chảy máu vì thím bấm mạnh lắm. Cơn mưa trong thím cũng nhiều như nước trời tuôn xối xả ngoài kia.

Một khoảnh khắc. Rã rờl. Tê dại. Tan loãng. Thím ghìm Sâm lại, để Sâm đừng nắc nữa, giữ cho thím cái hạnh phúc tuyệt trần đó, kéo dài cho thím im hưởng hết say mê.

Sâm nhìn thứn cười hãnh diện. Vẫn hôn lâm râm ở môi, ở mắt, mũi thím, anh chàng có vẻ sung sướng đã hạ được con mãnh hổ, loại mãnh hổ đói mồi đã 20 năm, bị tay thợ săn non choẹt hạ, đang nằm thở thoi thóp, lừ đừ. Thím cứ tưởng là Sâm đã ra với thím lúc nãy. Nhưng không, vì cặc Sâm vẫn cứng ngắt dưới kia. Khi Sâm nhắp nhắp lai rai ở lồn thím. Thím ôm mặt Sâm hỏi:
– Cháu chưa ra hả?
– Chưa. Đâu có lẹ vậy đư(fc. Hết chiều nay, biết đã.
– Gần đàn bà bao lâu rồi mà nghề quá vậy?
– Dạ, cũng lâu rồi. Cả năm chớ không ít. Con tưửng thím phải dữ tợn lắm. Ai dè…

Thím không xấu hổ mà còn hãnh diện về Sâm. Tự nhiên thím nhìn Sâm và ngưỡng phục như một thần tượng, rồi yên trí từ nay, có thêm một tình nhân lực lưỡng, thao lược, và dẻo dai. Chưa bao giờ chú Hạnh giữ cho thím hơn l0 phút. Cho nên thím đã nói “ồng rút ra đi rửa, thím nằm đó với nỗi hậm hực, tức tối bực dọc, vì đò đậu giữa giòng sông, không qua tới bờ bên kia.

Con có bị nhưvậy lần nào chưa? Đang ăn ngon bị ai đổ bát cơm. Giây căng thẳng bị chặt đứt nửa vời. Nỗi hờn đó của người đàn bà thường chìm lắng vào chịu đựng. Và tưởng là quên được, nhưng không, nó trở thành nỗi hờn không bao giờ nguôi ngoai. Vì thế, con chim tự xé lồng bay xa, nhất định tìm cho được bến đỗ.
Rồi chiều nay, thím gọi là buổi chiều định mệnh thím chợt tìm ra thần tượng, lẫm liệt oai phong: Sâm.

Sâm vẫn nằm trên người thím. Anh chàng không muốn rút dương vật ra khỏi lồn thím dù đã ướt đẫm, Cả hai nằm đó nghe cái lãng mạn của trời đất đang òa vở trên ruộng bắp. Mới khoảng ba giờ mà trời đã âm u như hoàng hôn. Còn trong chòi này thì nhập nhòa tối. Mà thím cứ tưởng đã tối. Cái tính đa tình ướt át trong thím cho phép thím thấy trời đã tối, đã nửa đêm. Những tia chớp thỉnh thoảng dọi sáng ngời
để thím thấy rõ Sâm hơn, đang đa tình ngất ngoẻo trên người thím, đắm đuối hôn, hôn mã ỉ không chán gương mặt thím, môi thím. Hạnh phúc, nếu tl.ím được gọi thế, đang tan tràn trong túp chòi nhỏ xíu. Nhỏ quá chỉ đủ một người nằm, hoặc hai người “nhập một” nằm.

Ở trong góc có cái bếp đất, Sâm bắt nồi chè khoai trên đó. Cái bếp đất sét nung, nằm trên những thanh tre của chòi lá, đang tỏa ít khói un của những cây củi ít nhiều tẩm nước mưa. Mùi khói ấm áp vây quanh. Nhờ thế dù nằm trần truồng ở đây, cả hai vẫn ấm. Mấy con chim mía được Sâm nướng từ lúc nào, treo tòng teng ở vách, còn loang loáng mỡ, thấy mà thèm.

Sâm thường nướng sẵn như thế, đôi khi là chuột đồng, chồn hương, hay thỏ hoang, đợi thím đi ngang qua là mởi ăn. Chiều nay chưa kịp ăn thì trời đổ mưa,
để cả hai lãng mạn chìm ngập trong mưa. Thím bảo Sâm rút ra để thím lau sạch nước nhờn cho cặc Sâm, lẫn lồn thím. Sâm nằm ngửa ra. Một tay vẫn đùa nghịch với đôi vú của thím. Thím’ xích lại cố thổi mấy cây củi bừng lên chút lửa cho ấm. Sâm ngồi phía sau ôm choàng thím phía trước. Tay Sâm cho xuống sờ lồn, xoa lông. Cặc Sâm cứng ngắt chỉa vàolưag thím. Thím bỏ thêm củi. Căn chòi ấm hẳn lên. Sâm lấy mấy con chim mía xuống mời thím cùng ăn, rồi đùa:
– Ăn đi cho lại sức, lát nữa mình “xáp” thêm một trận.

Thím quay người lại ngồi đối diện với Sâm. Ngồi chồm hổm, nên thím phơi lồn ra rõ ràng, mặc sức Sâm nhìn. Cặc Sâm giật bưng bưag. Sâm xé một đùi chim, quét ở miệng lồn xong đưa lên ăn. Chim nướng thơm ngon quá, thím ăn hết ba con, rồi bồi thêm chén chè. Bây giờ thì đủ sức ăn thua đến bao giờ cũng được. Ngọn lứa bập bùng. Ngoài kia mưa vẫn vần vũ nặng hạt. Nước ngoài ruộng bắp đã xấp xấp
như nước lụt. Tiếng gió thổi vi vút qua vách phên. Tất cả làm thím quên hết, chỉ muốn ở lại đây cho hồn lãng mạn được sống với đất trời lãng mạn. Sâm bỏ thêm củi, rồi bắt thím nằm ngửa ra, bẹt hai chân thím, cho lưỡi vào liếm rất nhẹ khe lồn.

Chẳng còn cảnh nào tình tự hơn lúc đó nữa. Vừa nhln mưa rơi, vừa được Sâm liếm. Thím thiêm thiếp, bặm môi rên rất nhỏ. Không biết ai đã dạy cho Sâm thành thạo đến thế. Thím tính nằm để ngắm mưa, mà rồi lưỡì Sâm đã xốc cơn dâm của thím dậy. Thím đè đầu Sâm sát vào, đít hẩy lên, cà miệng lồn sát mặt Sâm. Thằng bé gồng cái lư(~i chịu trận. Thím bắt Sâm ngồi ngược lại để thím bú. Sướng lắm Lựu ơi! Đụ ở nhà chưa chắc đã khoái lạc như vậy. Tại cơn mưa, tại cái chòi lá chật chội, tại ánh lửa bập bùng trong chiếc bếp đất, tại hơi khói un thơm mùi củi ướt tại gió vi vút qua phên vách. Mỗi thứ một chút, làm không khí tình cũng đẵm ướt,’ man dại.

Thím bắt Sâm đụ và dặn kỹ là phải đụ cho dữ dội như lúc nãy, chừng nào sướng hai thím cháu cùng ra. Trời tối dần, tối dần. Cơn mưa vẫn không dứt. Càng về đêm gió càng dữ dội, xáng xuống những đợt mưa nhưcầm chỉnh mà đổ. Sâm đụ đủ kiểu. Thím sướng lắm nhưng nằm cắn răng nằm chịu, vì sợ Sâm chê là “dỡ ẹt”. Gần hai tiếng, lửa trong bếp chỉ còn là những cục than hồng đỏ rực. Mặt Sâm cũng đỏ rực. Sâm vác hai chân thím để lên vai, nắc bồi một chặp thì la lên:
– Chuẩn bị ra nghe thím. Đã quá rồi. Ra nè, đó thím ơi. ối trời ơi là trời. Sướng quá, sướng nói không nổi. Khí con bắn vô đó. Hứng đi. ối, ối, yêu thím quá thím ơi. Tối nay đụ nữa nhen!

Thím nhắm mắt cùng ra với Sâm. Thím nghe rất rõ khí Sâm bắn vào từng tia một. Hèn chi bà Tư Dơi chịu đời chửi chứ không rời được thằng chồng con nít. Sâm nằm thở trên thím. Mệt thì mệt, Sâm vẫn hôn rối rít lên mặt thím nhưhôn người yêu. Nhở bếp lửa mà cả hai ấm áp. Rồi g(~ nhau ra, thím bỏ thêm củi Sâm hong khô áo quần trên bếp, mặc vào cho thím. Sâm làm rất chậm. Mặc tới đâu, Sâm hôn tới đó Thím đã xung hết vào cuộc chơi. Không còn e ấp, dấu diếm. Toàn thân thím phơi ra đó cho Sâm muốn hôn, muốn nựng, muốn đùa bao lâu cũng được. Lúc bấy giờ thím là nhân tình của Sâm và ngược lại.

Rồi thím mặc áo. quần cho Sâm. Khl thím mặc quần cho Sâm, thì dương vật của cu cậu lại xừng lên, mời mọc. Thím chỉ hôn nhẹ lên đó một cái và hẹn những chiều mưa khác.

Tôi vươn vai, rướn mình môt cái, rồi thở hắt ra thật nhẹ khi thím chấm dứt câu chuyện. Tôi chẳng thấy điều gì sai quấy ở thím hết. Có phải tại tôi là đứa con gái dâm loàn nên chấp nhận thím đụ Sâm? Ừø, có thể ! Ai muốn phán xét tôi thế nào cũng được. Nhưng tôi cứ vẫn là tôi thực tế, không dối trá. Tôi tự hỏi, nếu chiều hôm đó Sâm dắt một người nữ khác vào chòi để ái ân, còn thím ái ân với một người khác ớ nơi khác, thì hai cái sướng có gì khác biệt? Cho nên tôi đói tôi ăn bánh. Anh đói anh ăn cơm. Sau khi ăn, chúng ta cùng no như nhau. Vậy bánh và cơm chỉ là phương tiện. Tại sao phải dùng cơm mà không phải là bánh?

VN88

Viết một bình luận